Chương 1: Lên App hẹn hò tìm đại gia 1

Đây là sinh nhật lần thứ ba kể từ khi Diệp Khuynh đi làm ở công ty, mong ước năm nay của cô là hi vọng tên Cố Cần kia bị người ta bỏ thuốc độc cho câm.

Không hiểu sao một người tốt như thế lại mọc ra cái miệng ác ôn như vậy.

Diệp Khuynh tan làm về muộn, đã qua mười hai giờ đêm, về đến nhà cả người xụi lơ.

Cô lấy một chiếc bánh ga-tô kiểu Pháp từ trong túi ra, đặt lên bàn, nhắm mắt lại ước một điều.

Hi vọng có người thay trời hành đạo, cho tên Cố Cần kia uống một trăm tấn thuốc câm điếc, ngoại trừ "a a" ra thì anh ta sẽ không thể phát ra bất cứ câu nói nào có thể công kích cô.

Hôm nay là sinh nhật Diệp Khuynh, cô đã xin nghỉ từ trước, muốn nghỉ một ngày để đi xem phim, ngâm suối nước nóng, ăn bánh ga-tô, thư giãn.

Kết quả Cố Cần không phê chuẩn, còn đưa ra một lý do bác bỏ rất có lý: "Thư ký Diệp, một tháng cô thu nhập mười nghìn tệ, tính ra một ngày là ba trăm tệ, cô xin nghỉ một ngày là mất ba trăm tệ, cô là con gái của nhà giàu đánh rơi ở bên ngoài, sắp được ông bố nhiều tiền của mình nhặt về à? Nếu không thì cô lấy mặt mũi đâu xin nghỉ?"

Đây không phải là lần đầu tiên Diệp Khuynh phải chịu hành hạ về tinh thần như thế.

Mỗi lần muốn nghỉ việc, lại nhìn tài khoản trừ đi tám nghìn tệ tiền vay mua nhà, cô lại từ bỏ ý định đó.

Đây là nhà mà bố mẹ đã mua cho cô lúc cô tìm được việc, bởi vì nghe nói tiền lương lần đầu tiên đi làm của cô đã hơn mười nghìn tệ, lo cô có nhiều tiền như thế sẽ tạo thành thói quen vung tiền như nước, cho nên quyết tâm bắt cô trả khoản tiền vay mua nhà, mỗi tháng là tám nghìn tệ.

Vừa tốt nghiệp xong đã tìm được có điều kiện tốt như thế, Diệp Khuynh vô cùng vui vẻ.

Nhưng vui vẻ chỉ kéo dài một ngày, đến ngày thứ hai đi làm, phát hiện lãnh đạo trực tiếp của mình là một tên khốn thèm đòn miệng mồm ác độc, cô lập tức hối hận.

Cô bị mắng liên tục một tuần, ngày nào cũng khóc sưng cả hai mắt, quay về đã muốn nghỉ việc, lại phát hiện cha mẹ mua nhà cho mình, vì tiền mua nhà lại phải nhịn xuống.

Thật sự không ngờ bản thân biến thành Ninja rùa, cô không tìm được công việc tốt hơn thì không dám tùy tiện xin nghỉ, số tiền tám nghìn tệ một tháng mang đến áp lực rất lớn, hiện giờ tháng nào cũng phải tiêu pha dè sẻn.