Edit: MOE (Thiên Ngọc)
Hai tháng cuối cùng của lớp 12 thật sự qua mau, thành tích Lý Tinh Thần vững bước tăng lên. Bạn nhỏ trở thành đối tượng Lục Vũ Ngang quan tâm nhất. Mỗi cuối tuần Mễ Dương đều tới phụ đạo, Lâm Tử Khiên gọi điện thoại tới nói, nếu thi không đậu, hắn có thể an bài học lại, kết quả bị Lục Vũ Ngang mắng một trận. Bạn nhỏ nhà hắn thực thông minh, thành tích học tập rất tốt, không có thi không đậu.
Nhưng hắn cũng không dám cho người ta áp lực quá lớn, ở nhà hầu như hữu cầu tất ứng, sợ cảm xúc cậu không ổn định, cái gì đều dỗ đều chiều. Lý Tinh Thần cảm giác được hắn không giống bình thường, có điểm tò mò, trước khi ngủ nói một câu:
“Em cảm thấy anh đối em đặc biệt tốt, gần đây.”
Lục Vũ Ngang bất đắc dĩ, lúc trước đối cậu không tốt sao?
“Như thế nào đối với em đặc biệt tốt?”
“Mỗi ngày đều có ăn ngon, buổi tối về nhà bồi em học tập, em muốn ăn cái gì đều mua cho em.”
Nam nhân nhìn cậu nằm trên giường, chỉ có đầu nhỏ ngoài chăn, tóc xoăn vừa sấy xoã tung.
“Em đoán xem vì cái gì anh đối em tốt như vậy.”
“Anh sợ em nhảy lầu?”
Lục Vũ Ngang vẻ mặt mê mang, đây là cái gì với cái gì?
Bạn Lý tiếp tục giải thích, “Lão sư em nói, có học sinh vì phụ huynh tạo rất nhiều áp lực, liền nhảy lầu.”
Lục Vũ Ngang hiểu được, ngồi ở mép giường, xoa xoa tóc cậu, “Không phải anh sợ em nhảy lầu, anh sợ em khẩn trương, tự cho mình áp lực, cuộc thi này không có gì, năm nay thi không đậu chúng ta lại học một năm, cho nên em không cần sợ hãi, cũng không cần có áp lực, được không?”
“Anh đối em không có tin tưởng, thành tích em rất tốt, anh Mễ Dương cũng nói ở đại học chờ em.”
Lý Tinh Thần tức giận bất bình, cậu khẳng định có thể thi đậu đại học, Lục Vũ Ngang luôn xem thường cậu.
“Được, là anh sai, bạn Lý là bạn nhỏ lợi hại nhất toàn thế giới.”
Lý Tinh Thần duỗi tay nắm tay hắn, “Anh cũng không cần sợ, em sẽ không nhảy lầu, anh không có tạo áp lực cho em, anh cho em toàn bộ đều là yêu nha.”
Lý Tinh Thần luôn có lời âu yếm mười phần.
Hai ngày trước khi thi đại học không đi học, Lục Vũ Ngang xin nghỉ ở nhà với cậu, Mễ Dương cũng tới ôn tập cho cậu, lâm trận mới mài gươm không bén cũng sáng.
Chờ cậu làm xong một bộ bài thi, Mễ Dương thu bút, “Nghỉ ngơi một chút, chúng ta nói chuyện phiếm.”
“Dạ, giữa trưa hôm nay ăn cái gì anh Mễ Dương?”
“Không ăn cái gì.”
Mễ Dương nhìn chằm chằm cậu, “Em chọn ngành gì? Có ý tưởng sao?”
“À…”
Cậu rối rắm một chút, vẫn là cảm thấy nói cho Mễ Dương, “Em muốn học y, muốn làm bác sĩ.”
Vì cái gì muốn làm bác sĩ, bởi vì lần trước nằm viện, nhìn bác sĩ Trữ mặc áo blouse rất anh tuấn, Lý Tinh Thần cảm thấy mình mặc khẳng định cũng đẹp, cậu muốn cho Lục Vũ Ngang xem.
Mễ Dương gửi tin nhắn bát quái với Mộc Lâm Sâm.
Mễ Dương: Bạn nhỏ nói về sau muốn làm bác sĩ.
Mộc Lâm Sâm: Ân.
Trước thi một ngày, Lục Vũ Ngang cùng Lý Tinh Thần ngủ chung, sáng thức làm bữa sáng, đưa cậu đến trường thi, giống như đưa cậu đi học.
Trước khi vào trường thi, bạn nhỏ thò qua hôn hắn một cái.
“Em sẽ hảo hảo thi.”
“Ân, anh ở đây chờ em.”
Lục Vũ Ngang như các phụ huynh khác, từ môn thi thứ nhất đến một môn cuối cùng. Hắn đưa người đến trường thi, lái xe về nhà, lại ngồi xe điện ngầm tới.
Lúc Lý Tinh Thần ra liếc mắt một cái liền thấy được, vẫy tay, nhìn biểu tình trên mặt, hẳn là thực không tồi. Lục Vũ Ngang không hỏi, nắm tay cậu, “Trước khi về nhà đi siêu thị trước, buổi tối Mễ Dương muốn tới.”
“Được.”
Ở xe điện ngầm, cậu lấy ra di động chơi, bạn bè đều đang biểu đạt không nỡ kết thúc sinh hoạt cấp ba. Lý Tinh Thần không có, cậu ước gì nhanh vào đại học đâu. Bởi vì Lục Vũ Ngang chỉ ở sinh nhật ngày đó cùng cậu “làm”, về sau đều lấy học tập làm trọng điểm đẩy cậu ra, vẫn là nhanh lớn lên mới tốt!
Cậu ngẩng đầu nhìn Lục Vũ Ngang cười xấu xa.
“Cười cái gì?”
“Không có gì, hì hì.”
Lục Vũ Ngang nhìn cậu cười.
Đi siêu thị mua rau dưa thịt, hắn xách theo hai cái túi cùng bạn nhỏ về nhà.
Lại là sườn dốc thật dài, cậu lảm nhảm ở bên tai hắn nói không ngừng.
“Ngày mai em có lễ tốt nghiệp, anh phải tới.”
“Tối mai em liên hoan, anh phải tới đón em.”
“Lập tức em sẽ có thân phận mới, em không phải học sinh cấp ba, em là sinh viên.”
Tay Lý Tinh Thần bám vào tay hắn, Lục Vũ Ngang quơ quơ, “Trong túi có một thứ cấn anh, em giúp anh nhìn xem là cái gì.”
Bạn nhỏ sờ túi tiền hắn, khẳng định là lễ vật, nam nhân này thật là lão quê mùa, cậu lấy ra đặt trong tay.
“Đây là……”
“Trừ bỏ thân phận sinh viên, anh lại cho em một thân phận được không?”
“Cái gì…… Cái gì thân phận.” Bạn nhỏ biết rõ cố hỏi, đỏ lỗ tai.
“Cùng ta kết hôn, làm ái nhân của anh.”
Lý Tinh Thần sắp khóc, “Này tính cầu hôn gì chứ, không có quỳ một gối xuống đất, cũng không có hoa tươi.”
“Vậy em bỏ nhẫn lại, hôm nào anh chuẩn bị tốt hoa tươi, lại cầu hôn em.”
Lý Tinh Thần nhanh chóng mang nhẫn lên tay mình, “Quên đi, anh một chút cũng không lãng mạn, lần sau em cầu hôn anh.”
Cậu lại duỗi tay bám vào Lục Vũ Ngang, “Đi nhanh đi, chúng ta về nhà.”
Hoàn