Chương 1: Bạn nhỏ

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Lục Vũ Ngang tan tầm về nhà, vẫn không thể tiếp thu nhóc con chưa đầy mười tám tuổi này, là đối tượng kết hôn của hắn.

“Đói bụng em.”

“Cái gì?”

Lục Vũ Ngang ngồi trên sô pha nhìn cậu phát ngốc, TV còn mở gameshow, tiếng cười MC ồn ào phá lệ chói tai.

“Đói bụng em.”

Trên bàn rải rác đồ ăn vặt bạn nhỏ Lý Tinh Thần ăn từ sớm đến tối. Hôm nay cuối tuần, ngày mai cậu mới đến trường học, Lục Vũ Ngang về công ty tăng ca, cậu ăn đồ ăn vặt một ngày lấp bụng.

“Là em đói bụng.”

Lục Vũ Ngang sửa đúng ngữ pháp cậu sai, bạn nhỏ ba tuổi đi nước Mỹ đọc sách, mới vừa về nước hai ngày, nói cũng không rõ.

“Nga.”

Cậu cái hiểu cái không gật gật đầu, nói, “Là em đói bụng.”

Lục Vũ Ngang kiên nhẫn, “Vừa rồi em nói, đói bụng em, cách nói chính xác là em đói bụng, đã hiểu sao?”

Lý Tinh Thần thoạt nhìn mơ mơ màng màng, vẫn ngoan ngoãn nói, “Em đói bụng.”

“Good Boy.”

Từ Lý Tinh Thần vào nơi này ở, đây là lần đầu tiên nghe được Lục Vũ Ngang khen cậu.

“Anh đi nấu cơm, em ở đây xem TV, hảo hảo học học tiếng Trung.”

“I…. Xem không hiểu.”

Há miệng ra tiếng Anh lại nuốt trở về, mẹ đã nói với cậu, ở nhà Lục Vũ Ngang ca ca chỉ có thể nói tiếng Trung.

MC Gameshow nói chuyện quá nhanh, hơn nữa văn hóa khác nhau, những điều gây cười đó Lý Tinh Thần không hiểu. Lục Vũ Ngang thay đổi phim hoạt hình, nói cho cậu:

“Xem cái này.”

Hắn vào phòng bếp, hắn không thường ăn cơm ở nhà, tủ lạnh chỉ có gia vị cùng đồ hộp quá hạn. Hắn nhìn Lý Tinh Thần đang xem TV, sửa sang tủ lạnh lại một chút, chuẩn bị vứt bỏ, đi siêu thị một chuyến.

“Đổi quần áo, anh mang em đi siêu thị.”

Lục Vũ Ngang đẩy xe mua sắm, bạn nhỏ đi theo bên cạnh.

“Cơm chiều muốn ăn cái gì?”

“Bò bít tết.”

“Không có.”

Kỳ thật hắn sẽ không làm, lại không muốn mất mặt trước mặt cậu, “Anh làm cái gì em ăn cái đó.”

“Được.”

“Em muốn ăn cái gì thì đi lấy.”

Vừa lúc đi vào khu đồ ăn vặt, Lý Tinh Thần cũng không khách khí, bánh quy khoai tây chiên chocolate nhập khẩu, nhìn sắc mặt Lục Vũ Ngang, mềm giọng:

“Này đó muốn ăn em.”

“Là em muốn ăn này đó.”

Lục Vũ Ngang không có tâm tư nói vấn đề đồ ăn vặt, chỉ lo sửa đúng ngữ pháp cho cậu. Ngày mai phải dẫn cậu tới trường học, trình độ như vậy, vào lớp 12 thật sự không có gì vấn đề sao?

Bạn nhỏ đỏ mặt nói không nên lời, Lục Vũ Ngang nhanh chóng trấn an, “Từ từ anh dạy em, không gấp.”

Dung túng cậu mua thật nhiều đồ ăn vặt, trong lòng cũng liệt ra thực đơn, tỏi, dầu, rau, ớt xanh, trứng gà, bí đao, xương sườn, cánh gà chiên Coca. Bạn nhỏ đói bụng một ngày, hơn nữa ngày mai còn muốn đi học.

Lúc tính tiền Lục Vũ Ngang không đủ tiền lẻ, hỏi, “Mang tiền lẻ sao?”

“Mang theo!”

Cậu từ trong túi lấy ra một đống đô la, “Cho anh!”

Lục Vũ Ngang từ trong bóp tiền rút ra thẻ tín dụng, “Dùng cái này tính tiền đi.”

Lý Tinh Thần ngượng ngùng bỏ tiền lại trong túi, dọc theo đường đi rầu rĩ không vui.

Lục Vũ Ngang mệt mỏi một ngày, trở về phải làm cơm còn phải quan tâm cảm xúc bạn nhỏ.

“Chuẩn bị cặp sách tốt?”

“Tốt, ngày mai anh đưa em đi học sao?”

“Ừm.”

Lục Vũ Ngang gắp cánh gà cho cậu, “Đi học anh có thể đưa, nhưng tan học em phải học tự mình ngồi xe điện ngầm về nhà, có thể anh sẽ có xã giao, tăng ca.”

Lý Tinh Thần dùng muỗng chọc vài cái, đều không gắp cánh gà lên được, đành phải dùng tay, ăn uống thỏa thích, cậu thật sự đói bụng.

Lục Vũ Ngang quả thực đau đầu, hắn xem nhẹ một vấn đề, bạn nhỏ không dùng đũa.

Cậu ngồi trên ghế gặm cánh gà nhìn đáng thương, dùng muỗng đào một muỗng cơm, rau xanh cũng chưa ăn, bởi vì không gắp được.

Lục Vũ Ngang gắp một ít rau xanh đặt trong chén cậu, cánh gà xương sườn cầm ăn liền cầm ăn đi. Nam nhân ngồi bên cạnh, bưng lên chén cậu, chờ cậu ăn một ngụm thịt liền nhét một muỗng cơm, hai người ăn bữa tối hơi lâu.

Lục Vũ Ngang 28 tuổi, hoảng hốt cảm thấy mình đang nuôi con nít, đối với bạn Lý từ trên trời giáng xuống này, có điểm không biết nên làm cái gì bây giờ.