Đây là tháng thứ ba trong cuộc hôn nhân chớp nhoáng của Trần Lộ.
So với trước đây, cuộc sống hôn nhân của cô không có nhiều thay đổi, thậm chí có thể cô còn tự do hơn, vì không còn bị gia đình thúc ép chuyện cưới xin nữa, hơn nữa mỗi tháng chồng cô còn chu cấp cho cô hai vạn tiền tiêu vặt.
Chẳng qua, số tiền tiêu vặt hai vạn mỗi tháng, nói đúng ra, phải xem như là tiền bồi thường tổn thất tinh thần cho cô mới đúng.
Bởi sau cuộc hôn nhân chớp nhoáng, Trần Lộ biết được rằng chồng cô là Thạch Duệ là người đồng tính, một chút hứng thú với phụ nữ cũng không có.
Bố chồng và mẹ chồng biết chuyện này, hai người lo lắng sau này Thạch Duệ sẽ không thể lấy được một người vợ.
Nên khi biết Thạch Duệ sẵn sàng đến gặp cô trong một buổi hẹn hò lần thứ hai, liền đưa người tới và ngỏ lời cầu hôn, kết hôn hay lễ hỏi đều rất hào phóng, chỉ cần nhanh chóng kết hôn là được.
Chỉ sau khi Thạch Duệ thú nhận, Trần Lộ mới biết rằng anh cũng bị gia đình ép buộc không còn cách nào khác, vốn dĩ anh muốn cùng cô thương lượng chuyện hợp đồng kết hôn, nhưng ai ngờ hai bên gia đình lại nhanh chóng định đoạt chuyện hôn sự như vậy, anh cũng sợ Trần Lộ biết được sự thật sẽ thất vọng, cho nên mới do dự kéo dài đến sau khi hôn lễ kết thúc, mới quyết định thú nhận hết mọi chuyện.
Thành thật mà nói, khi Trần Lộ lần đầu tiên biết sự thật, thật sự khó có thể chấp nhận được trong vài phút, cô cảm thấy mình đã bị lừa dối.
Nhưng dù sao cũng đã kết hôn, hơn nữa sau khi nghe Thạch Duệ đưa ra hợp đồng, có thể coi như anh là người biết lấy lợi ích làm trọng, cũng hứa hẹn sẽ sớm ly hôn sau một năm, hơn nữa cô cũng sẽ nhận được hai trăm vặn tiền bồi thường, lễ vật lúc kết hôn cũng không cần cô phải trả lại, cô bắt đầu dao động.
Nghĩ kỹ lại, cuộc hôn nhân này thật ra cũng không thua thiệt gì, bởi vì Thạch Duệ bằng lòng cưới cô, thái độ của ba mẹ chồng đối bới cô quả thực là vô cùng biết ơn, ai mà biết được sau này cô tái hôn có thể gặp được chuyện tốt như vậy không, cho nên sau khi suy nghĩ cẩn thận, cô đã đồng ý với Thạch Duệ chuyện hợp đồng hôn nhân thời hạn một năm kia.
Trong ba tháng qua, cuộc sống riêng tư của cô và Thạch Duệ thực sự không can thiệp vào nhau, giống như một người bạn cùng phòng, có một người bạn thân là nam mà thôi.
Khi Trần Lộ đang đắp mặt nạ, có tiếng gõ cửa phòng.
"Điện thoại di động của cô, Tiểu Dương nói đã sửa xong, chỉ thay mạch điện mới thôi."
"Ồ, được."