Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đối Tượng Hẹn Hò Qua Mạng Là Oan Gia Của Tôi

Chương 6

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nói về mâu thuẫn giữa Từ Sơ Dã và Lý Báo, trừ người trong cuộc ra thì người biết rõ nhất có lẽ chính là chuyên gia buôn chuyện của lớp mười bảy khối 11, bạn học Tổng Tiềm.

t non tcở trung nh tang ông inh, cậu t h o hộn cu ng hoi hn uốt.

hoa khôi tức giận nói người mình thích là Từ Sơ Dã của cấp ba Kiêu Dương, khuyên cậu ta nên từ bỏ sớm đi. Thế nhưng hết hy vọng không có nghĩa là cậu ta sẽ bỏ cuộc, Lý Báo đơn phương buông lời tàn nhẫn trước mặt hoa khôi, hỏi nếu như cậu ta đánh bại Từ Sơ Dã thì hoa khôi có thể hẹn hò với cậu ta hay không, sau đó cậu ta dẫn người tới tìm Từ Sơ Dã, dạo này lại nói muốn đấu tay đôi. Mãi về sau Tống Tiềm mới được nghe kể lại, lúc đó Từ Sơ Dã hoàn toàn không hề biết nguyên nhân của sự việc này, tuy cậu không chủ động đi gây sự nhưng người đã tìm tới cửa nên đương nhiên là cậu không nói hai lời đã lao vào đánh nhau, lại còn đánh rất hăng.

Có điều cậu không ngờ chuyện này vẫn còn tiếp diễn, đối phương nhất định bám lây không chịu buông tha! Từ đó trở đi, thỉnh thoảng Lý Báo lại tới tìm Từ Sơ Dã đánh nhau, đi một mình cũng có mà đưa người theo cũng có, nhưng lần nào cũng bị Từ Sơ Dã đánh ngược lại.

Ngay cả Tống Tiềm cũng cảm thấy cạn lời, tên Lý Báo này có phải bị ngu không vậy? Hoa khôi Nhị Trung cũng đâu có nói thích Từ Sơ Dã vì biết đánh nhau đâu, cậu ta cứ làm như nếu có thể thắng Từ Sơ Dã thì hoa khôi Nhị Trung sẽ thích cậu tạ vậy, mà cậu ta còn chẳng đánh thắng nổi. Lần nào cậu ta tới mà không phải trở về trong tình trạng mặt mũi bầm dập?

Mấy người tò mò ban đầu còn lén lút đi theo Từ Sơ Dã để hóng chuyện, không ngờ lại bị đương sự phát hiện ra. Bạn học Từ Sơ Dã còn không thèm quay đầu lại, chỉ lạnh lùng nói một câu: "Rảnh rỗi tới mức ngứa đòn rồi à?"

Đám người lén lút đi theo hóng hớt vội vàng giải tán, sợ làm cho anh trùm trường không vui sẽ xử lý bọn họ đầu tiên. Ngoại trừ Tổng Tiềm, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi có nhiều chuyện để hóng nhất, vì sự nghiệp hóng chuyện, Tổng Tiềm không sợ bất cứ khó khăn nào. Tuy nhiên vẫn còn một nguyên nhân khác, Tổng Tiềm đã âm thầm quan sát vị trùm trường này một thời gian dài, tuy Từ Sơ Dã đánh nhau rất ác liệt, nhưng cậu lại không giống mẫy thiếu niên bất lương thường ý mạnh hϊếp yếu bắt nạt bạn bè. Cậu luôn chỉ có một mình, không chủ động chọc vào người khác, và tuyệt đối cũng không nhẫn nhịn để người khác đυ.ng tới cậu. Nói tóm lại, cậu là trùm trường chính trực, là một thiếu niên bất lương nhưng biết điểm dừng.

Tổng kết lại thì chỉ cần cậu ta núp lùm cẩn thận là trùm trường sẽ không phát hiện

ra.

Tổng Tiềm nấp thật kì, cậu ta phát hiện ra lần này Lý Báo không mang theo đàn em nào mà chỉ đến một mình. Tổng Tiềm nghi ngờ cậu ta không phải tới đánh nhau mà là tới ăn đòn, hơn nữa cậu ta có chứng cứ.

Lý Báo, người bị nghi ngờ vác xác tới để chịu đòn, nhìn thấy Từ Sơ Dã đang tiến về phía mình, cậu gân cổ lên gọi: "Từ Sơ Dã!"

...Ứm, rất có khí thể.

Tổng Tiềm bình luận.

Lý Báo vẫn tiếp tục lớn tiếng: "lần này tao tới đây là để kết thúc với mày!"

...Ừm, lời thoại có vẻ hơi lỗi thời, nhưng mà vẫn đủ khí thể.

Tống Tiềm tiếp tục bình luận.

Lý Báo: "Tao xin lỗi!"

...Ừm... Hả? Hả hả hả?!

Tổng Tiềm cảm thấy bản thân chắc chắn vừa nghe nhầm, cho nên cậu ta đeo chiếc kính cận dày cộp của mình lên, mở to mắt nhìn hiện trường sự việc. Chỉ thấy Lý Báo cao to vạm vỡ đứng cũi đầu trước mặt Từ Sơ Dã và nói: "Tao thừa nhận tao không đánh lại mày, nhìn lần trước mày lấy một chọi mười mà vẫn đánh thắng bọn tao, tao mới nhận ra những lần tao đến tìm mày đánh tay đôi trước đây là mày đã cố tình nhẹ tay với tao."

Cậu ta biết, nếu Từ Sơ Dã đánh nghiêm túc thì từ lần đầu tiên hai người đánh tay đôi có lẽ cậu ta đã vào bệnh viện nằm liệt giường mấy tháng rồi.

Lý Báo nói tiếp: "Tao công nhận tao không đánh lại mày, tao cũng sẽ không theo đuổi hoa khôi Nhị Trung nữa, nhường cho mày đó!""

"..." - Từ Sơ Dã càng lúc càng nhíu chặt mày, sau đó không thể nhịn được nữa:

"Mày là cái loại ngu xuẩn gì vậy?"

Ngu hay không cũng không quan trọng, Lý Báo có chuyện khác còn quan trọng hơn, gã nói tiếp: "Thật ra hôm nay tao tới tìm mày còn có chuyện khác."

Nam sinh có khuôn mặt dữ tợn không hiểu sao hai má bây giờ lại đỏ bừng lên, nhìn qua còn có cảm giác như nữ sinh đang chuẩn bị tỏ tình với người mình thích. Cậu ta ngại ngùng lên tiếng: "Bạn nữ lần trước ở Cục Cảnh Sát ấy, mày đã giúp cậu ấy đánh tao còn gì, cậu ấy có cho mày thông tin liên lạc gì đó không?"

"..."
« Chương TrướcChương Tiếp »