Chương 3

Cố chấp ảo tưởng rằng bản thân mình vẫn chưa say, cho rằng tất cả mọi người đều đã say và chỉ có một mình mình là tỉnh táo, nhưng trên thực tế, bản thân đã quá say.

Từ Thanh Nguyên vẫn luôn là người thực tế, sẽ không chịu một chút thiệt thòi, có cảm giác chân thật như vậy, không làm chút gì thỏa mãn mình thì thật sự không thể nào nói nổi.

Đây là giấc mơ của cô ấy, cô ấy có thể khống chế tư tưởng của đối phương, cô ấy muốn người phụ nữ làm cái gì thì người phụ nữ phải làm cái đó.

Cô ấy đưa tay sờ soạng quần áo của người phụ nữ, người phụ nữ đang mặc một chiếc váy, rất dễ cởi ra.

Với một cái vuốt dọc theo vai, quần áo của người phụ nữ đã bị cô ấy cởi ra, trực tiếp đặt trên đùi của đối phương.

Sau khi chiếc váy được cởi ra bên trong cũng chỉ còn lại có một chiếc qυầи ɭóŧ, Từ Thanh Nguyên nhanh chóng kéo quần áo trên người mình xuống, sau đó áp sát cơ thể của mình lên trên người đối phương, lôi kéo tay của đối phương vuốt ve ở trên người mình.

Có thể cảm nhận được bàn tay của người phụ nữ rất mềm mại.

Từ Thanh Nguyên nghĩ giấc mộng này rất tốt đối với mình, người phụ nữ này có dáng người rất xinh đẹp, đôi tay mềm mại, quả thực là cực phẩm chất lượng cao.

Nếu như gương mặt xinh đẹp nữa thì càng tốt, Từ Thanh Nguyên vốn muốn nhìn một chút, nhưng rất nhanh lập tức bỏ đi suy nghĩ này, lỡ như gương mặt của đối phương trông rất khó coi thì làm sao bây giờ, cô ấy vẫn là đừng nhìn thì hơn, dù sao cũng là trong giấc mơ.

Sau khi kéo tay đối phương đến trên người mình, phát hiện ra tuy rằng đặt ở trên người, cho dù cô ấy đã lôi kéo nhưng đối phương vẫn mềm mại, không nhúc nhích lấy một chút nào.

Cô ấy có chút tức giận, tại sao người trong giấc mơ của mình nhưng mình lại không khống chế được, tại sao người phụ nữ này không chủ động một chút, cô ấy thích người chủ động, cô ấy không muốn làm người công cho người khác nữa.

Cô ấy vô cùng tức giận dùng sức cắn lên bầu ngực như vυ" sữa ngọt lành của đối phương một cái, sau đó nghe được người phụ nữ kêu lên a một tiếng, bàn tay của người phụ nữ cũng ôm chặt lấy cô ấy hơn một chút.

Từ Thanh Nguyên phảng phất giống như đã tìm ra được công tắc nào đó, cô ấy buông tay đối phương ra rồi sờ đến núʍ ѵú của người phụ nữ, bắt đầu vừa liếʍ vừa xoa, loại phương thức này quả nhiên hữu dụng, chẳng mấy chốc bàn tay của người phụ nữ đang đặt ở trên người của cô ấy đã lập tức động đậy.

Từ Thanh Nguyên đắc ý cười rộ lên, sau đó càng ra sức xoa nắn trên ngực của đối phương.

Đây đã là lần thứ hai Lâm Dương bị quấy rầy giấc ngủ, tác dụng của cồn khiến đầu óc cô choáng váng, không phân biệt được là ở đâu, nhưng người trên người cô lại không hề an phận một chút nào, không ngừng nhúc nhích trên người cô.

Cô lắc lắc đầu, nhưng vẫn chưa kịp tỉnh táo lại, đã bị động tác của Từ Thanh Nguyên khơi mào tìиɧ ɖu͙©, cô không phải thần tiên, bị người khác làm chuyện như vậy với mình đương nhiên là có phản ứng.

Huống hồ ở cái tuổi này, nhu cầu thể xác vốn đã dồi dào, cuối năm bị công việc dồn ép đến mức không thở nổi, đã rất lâu rồi cô không có sinh hoạt tìиɧ ɖu͙©.

Du͙© vọиɠ nhanh chóng ấm lên, tay của Lâm Dương bắt đầu vuốt ve trên người đối phương, xoa bóp cơ thể đối phương, cơ thể của cô ấy thật mềm mại, thật trơn trượt, cảm giác sờ lên rất thoải mái, cô chỉ muốn ôm chặt lấy đối phương vào trong lòng mình.

Cô đã tỉnh lại, biết người trên người mình là Từ Thanh Nguyên, lập tức nắm lấy hai tay của Từ Thanh Nguyên, không cho cô ấy lộn xộn nữa, nhưng Từ Thanh Nguyên hoàn toàn không chịu an phận dù chỉ một chút, cho dù tay cô ấy bị nắm lấy thì cô ấy vẫn không ngừng liếʍ mυ"ŧ núʍ ѵú của cô.