Editor: Mộc An Chi
Xưởng trưởng Lý cười cười, nghi ngờ hỏi: “Tại sao hai đồng chí lại tới xưởng quần áo của chúng tôi?”
Khương Đường nhận nước thư ký đưa, tươi cười nói, “Là thế này, chúng tôi muốn tìm xưởng trưởng Lý bàn một vụ mua bán.”
“Hửm?” Xưởng trưởng Lý kinh ngạc nhướng mày, sau đó chăm chú lắng nghe.
Hắn thật sự nghĩ không ra xưởng quần áo và bộ đội có thể mua bán cái gì.
Khương Đường cười cười, cô nói: “Theo tôi được biết, xưởng quần áo quốc doanh Bắc Hà có rất nhiều đơn đặt hàng, mỗi năm đều cần tuyển công nhân mới vào xưởng, có thể nói đây là cây trụ sản nghiệp về kinh tế của huyện Bắc Hà.”
Lời này chạm đến tâm khảm của xưởng trưởng Lý, trên mặt đầy ý cười, ngoài miệng lại nói: “Xưởng quần áo của chúng tôi vẫn kém hơn xưởng thuốc lá.”
Giọng điệu rất tiếc nuối.
Khương Đường lập tức lộ ra biểu cảm không đồng tình, “Sao lại thế được? Xưởng quần áo gắn bó mật thiết với cuộc sống của nhân dân, nếu không có xưởng quần áo, người dân lấy quần áo ở đâu ra mà mặc?”
Lời này lại chọc trúng tâm khảm của xưởng trưởng Lý, hắn trực tiếp vui vẻ đến mặt mày hồng hào, nhìn Khương Đường nói: “Tiểu Khương đúng không, cô rất tinh mắt.”
Nói rồi hắn giơ ngón tay cái cho Khương Đường, ngay sau đó lại cảm khái mà đau lòng nói: “Cô cũng không biết đâu, mỗi lần báo cáo với lãnh đạo, chúng tôi đều xếp sau xưởng thuốc lá, miễn bàn nghẹn khuất biết bao nhiêu.”
Khương Đường vội vàng điều chỉnh biểu cảm trên mặt, giống như cùng một chiến tuyến với hắn, giọng nói thương tiếc: “Cũng bởi vì lợi nhuận của xưởng quần áo quá ít.”
Xưởng trưởng Lý âm thầm chấp nhận, cho cô một ánh mắt tán thưởng, “Đồng chí Tiểu Khương, không ngờ nhìn cô trẻ thế này, vậy mà hiểu rất nhiều thứ.”
Bác gái Tô vẫn luôn im lặng bên cạnh, lúc này cũng chen vào, bác ấy cười nói: “Anh đừng thấy cô ấy trẻ tuổi, thực ra đầu óc rất linh hoạt, có bằng phổ thông, còn thi vào đại học.”
Xưởng trưởng Lý kinh ngạc, “Đồng chí Tiểu Khương là sinh viên?”
Khương Đường giật khóe miệng, sắc mặt rất bình tĩnh, cô sửa đúng: “Chính xác thì chỉ có bằng tốt nghiệp phổ thông, tôi thi đậu đại học vào năm 66, nghe nói tình huống ở trường học không tốt lắm, cho nên không học tiếp nữa.”
“Đáng tiếc thật.” Xưởng trưởng Lý tiếc nuối nói, ngay sau đó nghĩ đến chính sự, hỏi: “Mải nói chuyện quên mất, vụ mua bán mà các cô nói là gì?”
Dứt lời, Khương Đường nhìn bác gái Tô một cái.
Bác gái Tô không dao động, thậm chí còn cho cô một ánh mắt, dáng vẻ giao hết cho cô.
Khóe miệng Khương Đường còn giật mạnh hơn nữa.
Cô không dấu vết thu hồi ánh mắt, nhìn về phía xưởng trưởng Lý, “Là thế này, chúng tôi biết khi xưởng quần áo đến mùa thịnh vượng sẽ tuyển công nhân mới, chúng tôi đến hôm nay cũng vì muốn giải quyết vấn đề này.”
Xưởng trưởng Lý nghe vậy, nụ cười trên mặt cứng đờ, dùng ánh mắt đánh giá quét qua các cô, thử hỏi: “Các cô muốn vào xưởng quần áo của chúng tôi làm?”
Giấy giới thiệu của đối phương xuất phát từ quân đội, tuy rằng chỉ là hậu cần, chẳng qua có quan hệ ở đó, hắn cũng phải cho mặt mũi.
Huống chi quả thật mỗi năm xưởng cần tuyển công nhân mới, sang năm vẫn chưa bắt đầu tuyển, nhưng cũng đã lên kế hoạch.