Đời Này Kiếp Này

8.96/10 trên tổng số 24 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Từ nhỏ , ta đã mất đi mẹ , theo trí nhớ ta đã xem tỷ tỷ như là mẹ . Tỷ tỷ lớn hơn ta 17 tuổi , khoảng cách như vậy có vẻ là khá xa để làm chị em, tỷ tỷ nói năm ấy khi mẹ sinh ta ra cũng đã 40 tuổi , ở …
Xem Thêm

Ta giải thích : "" Ta là có hơi trúng gió mà thôi , không có bị cảm "" ta không muốn làm cho Tinh bận tâm chuyện của ta

"" Trúng gió là triệu chứng của bị cảm , ngươi còn ở đây nói gì thế hả ? "" Gia Tinh đem áo choàng lên người ta , xoay người đi ngâm rể bản làm thuốc pha nước uống

Tình huống này giống như Gia Tinh là người lớn quan tâm ta mà ta giống như là trẻ nhỏ ngã bệnh. Nhìn nàng bận rộn vì ta , trong lòng có chút ấm áp

"" Nhân lúc còn nóng , uống vào "" nàng đem thuốc đưa tới trước mặt ta dặn dò ta uống lúc còn nóng không quên giúp ta thổi vài cái.

Buổi tối Gia Tinh đi ra ngoài , lúc muốn mới về. Khi đó tỷ tỷ , anh rể và cha đều ngủ , ta mở cửa cho Gia Tinh. Cửa vừa mở ra nàng gục xuống toàn thân đều là mùi rượu , hóa ra hài tử này đi uống rượu . Ta dùng nhiều khá nhiều sức để đem Gia Tinh quay về phòng. Đỡ nàng lên giường , ta ngồi xổm ở cạnh giường nhìn Gia Tinh , có chút không nỡ. Gia Tinh quay đầu lại nhìn ta, ánh mắt rời rạc. Ta đứng dậy giúp nàng xê dịch , đi nấu chút nước nóng , nhưng lại nhìn nàng nửa tỉnh nửa mê khó chịu mà gỡ cổ áo của mình, ta thở dài giúp nàng cởi cúc áo , kết quả nàng dùng sức đem tôi ôm lấy , bỗng chốc đứng không vững đè trên người của Gia Tinh

"" Gia Tinh , Gia Tinh ...buông ta ra "" ta nhẹ nhàng gọi nàng nhưng mà Gia Tinh hoàn toàn bất động , chỉ mơ hồ nói khẽ "" Vấn Khiết ""

"" Ta đây "" Ta đáp

Nhưng Gia Tinh tiếp tục kêu : "" Vấn Khiết , Vấn Khiết...""

Ta không nói lời cũng không di chuyển , im lăng mà ở cùng Gia Tinh. Má trái của ta dán vào ngực của nàng , nghe nhịp đập dễ nghe của trái tim nàng , chầm chậm như thôi miên ta vào giấc ngủ. Ta nhắm mắt lại cảm thụ được cái ôm ấm áp. Đã bao lâu , bất luận chuyện gì ta cũng sẽ đi đối mặt , kỳ thực ta chưa từng oán giận điều gì thế nhưng mà ta chính là khó hiểu rõ được ôm nhau là như thế nào , hóa ra nhiệt đô cơ thể của người ấm áp mà chân thực như vậy..

"" Vấn Khiết ?? "" Gia Tinh cúi đầu nhìn ta , ta cũng nhìn lên , tim ta đập rất nhanh. Thân thể Gia Tinh cùng ta kề nhau ,tim ta đập nhanh như vậy ta sợ bị nàng nghe thấy được , vội vã chuyển người qua lại bị Gia Tinh ôm càng chặt

"" Gia Tinh..""

Ta im lặng , cũng không di chuyển mặc cho Gia Tinh ôm. Lúc này ta cũng không còn nghĩ cái gì đó gọi là cùng huyết thống, ta hoàn toàn đem nó ném ra khỏi đầu, ta chỉ biết là giờ khắc này rất đẹp. Gia Tinh ôn nhu , nhiệt độ cơ thế dễ chịu làm cho ta lưu luyến với lúc này , không muốn rời đi.

Thẳng đến sáng sớm ta mới rời khỏi Gia Tinh , giúp nàng đắp mền rồi đi ra khỏi phòng. Gia Tinh tựa hồ rất vui vẻ trong lúc mộng khóe miệng không khỏi cong lên. Ta nhìn cô vẻ mặt thanh tú , trong lòng cảm thấy ấm áp nhưng lại có chút chua xót , cúi đầu chậm rãi đóng cửa lại.

Đời người có nhiều thứ không tưởng được , rất nhiều chuyện bao giờ cũng tới quá đột ngột , buổi chiều nơi này trở nên tĩnh mịch , một cú điện thoại của tỷ tỷ làm ta như có sấm sét giữa trời trong , làm rối loạn cuộc sống yên tĩnh của ta cho tới nay , mà số phận của ta và Gia Tinh ấm thầm mà biến đổi.

Chạy tới bệnh viện là lúc thấy anh rễ ôm tỷ tỷ , tỷ không ngừng khóc , ta bắt đầu vô cùng sự hãi , tỷ ngẩng đầu nhìn ta , gương mặt đầy nước mắt mà gọi ta : "" Vấn Khiết..""

Ta đứng tại chỗ , hoàn toàn không dám hỏi tỷ

Ta cảm giác được phía sau có người chạy tới , đứng ở sau lưng ta , càng không ngừng thở phì phò, từ nơi này trong hơi thở ta liền có thể cảm giác được là Gia Tinh

"" Cha , mẹ ông ngoại hắn..."" không ngờ Gia Tinh mở miệng trước

Tỷ ta che mặt khóc , anh rẻ mặt âm trầm nhìn chúng tôi , không nói gì..

Ta có chút đứng không vững , may mắn phía sau Gia Tinh đỡ ta

"" Đường Vấn Khiết , có khỏe không ...? Đường Vấn Khiết ? Khiết...đừng khóc "" thanh âm của Gia Tinh run rẫy , nhẹ nhàng ôm ta vào lòng. Ta đem mặt vùi vào lòng của nàng , trong vào ngực nàng càn rỡ khóc lên.

Từ nhỏ ta đã không mẹ , đó là lí do mà tràn đầy trong kí ức chỉ có bóng dáng tỷ tỷ và cha,khi ta thấy cha một mặt cuối cùng, sở hữu hồi ức như thủy triều mà nảy lên lòng ta, nghĩ đến sinh mệnh ta đương nhiên tồn tại chính là người kia lúc đó rời ta đi , sẽ không còn được gặp lại , ta khắc chế không được mà nước mắt rơi như mưa. Gia Tinh một thân hắc ý , vẻ mặt nghiêm túc kèm ưu thương , bộ dạng này làm cho ta thấy nàng đã trưởng thành đáng tin cậy rất nhiên. Gia Tinh nhẹ nhàng ôm bả vai của ta , ôn nhu nói : "" Ông ngoại ở thiên đường cuối cùng có thể cùng bà ngoại chung một chỗ , Đường Vấn Khiết chúng ta chớ nên khóc làm cho ông bà ngoại lo lắng "" lời an ủi như vậy làm cho ta càng thêm đau khổ , ta che mặt khóc Gia Tinh ôm lấy , khẽ vuốt tóc ta để cho ta trút hết ra.

Ta thấy được Gia Tinh trưởng thành , tựa như năm đó tỷ tỷ nói với ta như vậy.

Thời kì màu đen vượt qua khó khăn , thời gian chậm rãi đi về phía trước , một ít khắc cốt ghi tâm làm ta đau nhức được hòa tan.

Khi tâm tình ta chuyển biến tốt , ngoảnh đầu lại , đã 32 tuổi.

"" Vấn Khiết , ngươi thật sự nên kết hôn "" tỷ tỷ lúc nào cũng thúc giục chuyện kết hôn. Nam nhân trước kia thân thiết một mực theo đuổi ta , ta xem hắn cũng không có như trước nên không vừa mắt , nhưng mà ta quyết tâm kết hôn thế nào cũng hạ không được

"" Vấn Khiết , ngươi nếu không kết hôn thật sự làm ta lo lắng "" tỷ tỷ ánh mắt không yên tâm làm ta đau lòng , thế nhưng ta còn muốn khiến tỷ cho ta có chút thời gian hiểu rõ ràng. Dù sao đối với ta đây mà nói kết hôn là một chuyện cả đời.

"" Ngươi muốn kết hôn sao? Đường Vấn Khiết ? "" Thật ra Gia Tinh là người quan tâm nhất chuyện này

"" Ta chỉ lo lắng , không có gì liền lập tức kết hôn ""

"" Nhưng mà..."" Gia Tinh là một lòng thế nhưng phía sau đã không còn , nàng đã 22 tuổi đã có dáng vẻ cao lớn , hình như từ khi cha đi rồi , Gia Tinh một đêm trưởng thành rất nhiều , nói chuyện cũng không giống trước kia lỗ mãng. Nhưng ta cảm thấy nàng dần dần lớn một mặt thẳng thắn cũng chầm chậm không thấy nữa , góc cạnh chậm rãi bị bào mòn.

"" Lo lắng dì nhỏ của ngươi lấy chồng không hạnh phúc à ? "" ta thật lâu đùa Gia Tinh , nhưng nàng lại không cười

"" Dì nhỏ cái gì ? , ngươi đối với ta mà nói chỉ là Đường Vấn Khiết "" nàng mạnh miệng nói. cái đề tài này có chút biến chất vì vậy bắt đầu nói sang chuyện khác

Kỳ thực kết hôn cũng không có nhiều khó khăn , đối mặt với một người nam nhân chân thật , câu hôn lãng mạn , là một phụ nữ đều có thể xúc động.

Tỷ ta sớm biết tin tức này mừng rỡ cười toe tóe , ta chỉ là mỉm cười không yên lòng bởi vì ta hiểu rõ tin tức này lập tức đến tai Gia Tinh , ta có thể nghĩ đến Gia Tinh sẽ lại kích động . Thế nhưng lần này bất luận nàng có kích động ra sao ta cũng sẽ không dao động. Bất kể thế nào , để Gia Tinh sẽ tốt , để ta tốt và để tỷ ta yên lòng , ta phải kiên trì kết hôn.

"" Đường Vấn Khiết , ngươi muốn kết hôn sao ? "" đột nhiên giọng nói của Gia Tinh bình tĩnh hỏi ta

Bình Luận (1)

  1. user
    Thái Thanh Huyền (3 năm trước) Trả Lời

    Truyện kết thảm quá đi. Ngược chết tui. Tội gia tinh. Quyết định buông tay chúc phúc cho người mình yêu là khó cỡ nào. Hiện thực cuộc đời, như định sẵn cái kết cho cp vậy đó. Haizaaa. Nói chung. Đọc đi rồi khóc🤣

Thêm Bình Luận