Ta một lời cũng không thể phát ra , cũng không còn nhìn Gia Tinh , nhưng mà ta bắt gặp Gia Tinh đang nhìn ta. Hồi lâu , chúng tôi đều trầu mặc , ta hiểu rõ tiểu hài tử này đang hi vọng ta sẽ hỏi cái gì đó , thế nhưng từ đầu đến cuối ta đều không nói gì.
Gia Tinh đột nhiên tức giận đứng lên trở lại gian phòng của mình hung hăng khóa mạnh then cửa. Ta thở một hơi dài nhẹ nhõm dựa vào sôpha , nhìn về phía cửa phòng Gia Tinh đóng chặt, lờ mờ thấy được tâm tư của Gia Tinh.
Sau đó vội vàng chuyện tốt nghiệp ,lại rời nhà xa như vậy , trên cơ bản quên mất chuyện trông nôm việc nhà. Mãi đến khi nghỉ định kì , đêm trước đột nhiên nhận được điện thoại của Gia Tinh, nói rằng đã thi đậu trung học , hỏi ta lúc nào về nhà , còn nói rất muốn nhìn ta. Ta mới nhớ lại chuyện kia , ứng phó bằng cách nói với Gia Tinh rằng đang bận chốc nữa sẽ liên lạc lại. Hình như Gia Tinh còn muốn nói gì nhưng ta liền đem điện thoại để xuống , ta thật sự là đang vội. Thẳng đến xế chiều luận văn biện hộ kết thúc , thả lỏng thần kinh , ta uể oải trở lại phòng ngủ, lấy điện thoại di động ra phát hiện có một tin nhắn, đây là số của tỷ tỷ nhưng là Gia Tinh gửi tới. Tin nhắn nói là : "" Đường Vấn Khiết , ta chỉ là nhớ ngươi nghe ta nói chuyện , ta cố gắng học tập chỉ vì muốn một mình ngươi để ý thôi ""
Ta lãnh đạm nhìn màn hình di động , ta hiểu được những lời này không thực tế , nhưng lời này nhắn nhủ là tiểu tử này đang yêu say đắm.
Ta đứng ở lầu hành lang phòng ngủ , nhìn trong sân trường đèn đuốc sáng trưng , bắt đầu rất nhớ tỷ của ta. Qua nhiều năm như vậy , ta cảm thấy dường như ta chẳng xem tỷ là tỷ tỷ. Ngay cả "" Mẹ "" cho tới này ta cũng cảm thấy địa vị của mẹ trong lòng ta có hơi không chân thật. Ta đối với tỷ tựa có tình cảm đặc biệt nào đó.
Vẫn luôn cảm thấy khó khăn không biết làm thế nào , ta về đến nhà đi về phía chị , nói rằng ta muốn chuyển ra ngoài ở, nhưng chị lại hiểu lầm ta . không biết làm sao đành phải ở lại cùng nhà với tỷ.
Sau khi tốt nghiệp ta về tới nơi ta lớn lên là thành phố, ban đầu tốt nghiệp ta rất khó tự mình tìm được việc làm , dựa vào anh rể và giấy chứng nhận tốt nghiệp hóa học , ta tới một công ty y dược làm việc.
Cuộc sống trôi qua rất vô vị , ta đây vẫn luôn hướng nội không có bạn bè , thỉnh thoảng quen với một số đàn ông theo đuổi mình , dù sao vẫn thay đổi nên gạt ra màn yêu đương.
Bởi vì trường học Gia Tinh xa nhà nên phải nội trú ở trường. Vừa mới bắt đầu Gia Tinh thế nào cũng không chịu nội trú , nói rằng nàng có thể mỗi ngày thức dậy sớm chạy xe đi đến trường. Tỷ ta nói Gia Tinh thế nào lại như vậy , trường xa nhà như thế mà , chạy xe đến đó mất hơn một giờ. Tỷ tỷ và anh rể nói như vậy thì Gia Tinh không thể làm gì khác hơn là phải thỏa hiệp , ở lại trường học.
Mỗi lần cuối tuần Gia Tinh đều trở về , nói cho ta những chuyện ở trường học , nói những chuyện lý thú về bạn cùng lớp cả thầy cô giáo , ta vẫn luôn luôn kiên nhẫn nghe nàng nói.
Thế vậy mà ta hoàn toàn tưởng tượng không ra chuyện Gia Tinh lớn lên từng ngày , ta phát hiện nàng càng ngày càng giống tỷ tỷ ta , trên trán đã có loại cảm giác trung tính, nguyên nhân có thể vì tỷ lớn lên giống cha.
Thời gian trôi qua rất nhanh , chớp mắt Gia Tinh đã tốt nghiệp trung học mà ta cũng đã 28 tuổi , lại chưa từng có bạn trai. Tỷ tỷ luôn luôn thay ta sốt ruột cũng thu xếp cho chuyện này , ta lại như một người ngoài cuộc , lúc nào cũng tìm cách ứng phó rồi qua chuyện. Nhưng mà Gia Tinh lại nhận thấy.
"" Mẹ , mẹ cũng thật là rảnh rỗi , Đường Vấn Khiết không vội lập gia đình mà mẹ gấp cái gì nha "" Gia Tinh vừa ăn cơm vừa lẩm bẩm
""Không biết lớn nhỏ"" tỷ ta cóc vào giữa đầu của Gia Tinh một cái : "" Nói bao nhiêu lần rồi , gọi là dì nhỏ , hài tử bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn còn như vậy , không có chút lễ phép ""
"" Cắt "" Gia Tinh liếc mắc nhìn nơi khác , nghiêng miệng nói : "" Chính là câu nói kia , Đường Vấn Khiết cũng không nói gì , mẹ gấp cái gì ạ "" nói xong nàng đứng lên trở về phòng. Đóng cửa trước , nàng liếc mắt nhìn ta một cái , bộ dạng muốn nói nhưng lại thôi.
Tỷ Tỷ có chút bối rối mà nói : "" Hài tử Gia Tinh này càng lớn càng vô lý , khi còn bé chưa từng một lần láu lỉnh "" .
Ta nói : "" Tiểu tử này gọi là đối nghịch với lúc đi học nhỉ ? Qua hai năm thì tốt rồi ""
"" Đối nghịch với lúc đi học ? Ngươi cũng không có gì đối nghịch với lúc đi học mà ? ""Ta cười cười , cảm thấy kỳ thực tỷ nói đúng
Tỷ ta không biết ta, ta không biết Gia Tinh. Tỷ không biết Gia Tinh , nàng cũng không biết chúng tôi. Chúng ta cứ như thế mà sinh hoạt , mặt quay về phía mình người thân mật nhất , chúng tôi cứ như thế mà sống , mà nguyên nhân chính mỗi người đều có một bí mật không muốn nói ra
Chúng tôi lúc nào trông như đã thành người dưng ?
"" Vấn Khiết , ta được nghỉ , từ số 1 tới số 0 đã về đến nhà. Ngươi đang công tác sao ? sẽ ở nhà sao ? ""
"" Sẽ ở nhà , gần đây không có đi công tác , chờ ngươi trở về chúng ta sẽ gặp mặt ""
Thanh âm Gia Tinh ở đầu bên kia điện thoại nghe có chút vui thích toát ra "". Nàng nói : "" Ta đây về đến nhà , người đầu tiên muốn gặp là Khiết a , một lời đã định ""
Ta cười cười trả lời : "" Một lời đã định ""
Gia Tinh đã 20 tuổi , rời nhà có 6 giờ đồng hồ đường xe như một khu nhà trong đại học đến trường. Tuy rằng khoảng cách không phải là quá xa nhưng mà mỗi cuối tuần Gia Tinh đều kiên trì về nhà , nhìn nàng vừa đến nhà thì hiện ra nét mặt mệt mỏi. Tỷ ta có chút không nỡ , thế nhưng vừa thấy ta nàng sẽ lộ ra dáng vẻ xinh đẹp , nhe răng nanh cười như con nít, ta cũng sẽ đáp lại nàng mà tươi cười. Thế là sau đó nàng liền lôi kéo ta nghe nàng nói mãi về cuộc sống đại học.
Nhìn nàng lóe sáng vẻ mặt tuổi trẻ , nghĩ lúc trước ta nhìn hài nhi này vừa sinh ra giờ đã cao hơn ta , ta cũng đã 30 tuổi rồi , nên lo lắng đại sự cả đời. Vì thế , một lần nào đó tỷ ta khuyên tôi đi gặp một đối tượng. Đối phương là nam nhân 35 tuổi , cao to cũng không có anh tuấn , nhưng mà cảm giác chân thành , thành thật. Tỷ tỷ nói đàn ông không phải nhìn bền ngoài mà là có thể ổn định cuộc sống sinh hoạt. Ta cũng thấy người này chân thực nhưng không có hứng thú cho lắm , tỷ tỷ cố gắng giới thiệu , ta đồng ý làm bạn thử xem.
Ngày đó vừa về tới nhà đã nhìn thấy Gia Tinh đứng ở công gương mặt đen xì thẳng tắp trừng mắt nhìn ta nhưng lại không nói lời nào. Tâm tư của nàng ta đại khái đoán được nhưng mà không muốn cùng nàng dây dưa , nghiêng người qua bên cạnh trở về phòng. Nàng không nói chuyện cũng không làm gì , bởi vì tỷ đang ở gần nàng nên không dám làm càn. Ta về phòng thu dọn xong , mặc đồ ngủ đang chuẩn bị đi ngủ , Gia Tinh đẩy cửa vào.
"" Gia Tinh , làm ta sợ , ngươi phải gõ cửa chứ "" Bởi vì ta đang thay quần áo đột nhiên nàng đi vào , cho nên ta có chút xấu hổ. Xoay người sang chỗ khác đem áo ngủ mặc vào.
"" Tại sao phải gõ cửa ? Ngươi đi phòng ta cũng không gõ mà ""
"" Được thôi , lần sau ta sẽ gõ "" Gia Tinh có đôi khi có những hành động trẻ con thực sự làm ta mệt mỏi và không muốn dây dưa với nàng
Truyện kết thảm quá đi. Ngược chết tui. Tội gia tinh. Quyết định buông tay chúc phúc cho người mình yêu là khó cỡ nào. Hiện thực cuộc đời, như định sẵn cái kết cho cp vậy đó. Haizaaa. Nói chung. Đọc đi rồi khóc🤣