Chương 20: VÃN THANH

Trong bệnh viện khoa phụ sản.

Tưởng Y Hàm và Tống Đình Vĩ đứng trước phòng sơ sinh, xuyên qua thủy tinh, hai vợ chồng bọn họ nhìn một bé trai nhỏ trong đó, mặt tròn tròn, thoạt nhìn rất đáng yêu.

Sau một tháng sau hai người qua lại, bọn họ liền kết hôn. Mặc dù có chút nhanh, thế nhưng Tưởng Y Hàm rất cao hứng trở thành bà Tống , sau khi hôn phu thê bọn họ chuyển về ở cùng cha chồng.

"Tiểu Baby thật đáng yêu."

Dì nhỏ ba ngày trước sinh, là một tiểu nam tử, nhất cử được nam, Bảo thúc vui sướиɠ làm ba ba, trẻ con bộ dáng đã rất có xu hướng giống ba, mập mạp tròn tròn , thực là đáng yêu.

"Cũng không tệ lắm." Tống Đình Vĩ phản ứng nhàn nhạt.

Tưởng Y Hàm nhìn lão công."Thế nào, anh không thích tiểu hài tử sao?"

Anh nhìn con trai Bảo thúc."Không phải là không thích."

"Nếu không sao lại vậy?" Từ sau khi bọn họ kết hôn, cha chồng vẫn chờ ôm cháu trai.

Tống Đình Vĩ dắt tay nhỏ bé của vợ."Anh chỉ là cảm thấy không cần sinh con sớm như vậy, vợ chồng chúng ta sống thế giới hai người vài năm nữa, như vậy cũng không muộn."

Nghe xong, Tưởng Y Hàm cười.

"Em cười cái gì? Cùng anh đồng cảm?" Anh hỏi.

"Không phải."

"Ân?" Đó là?

"Em chỉ là đang suy nghĩ, đứa nhỏ sợ rằng không thể ở trong bụng của em đợi lâu như vậy."

Nhìn thấy bộ dáng chồng kinh ngạc, Tưởng Y Hàm giơ lên nụ cười sáng lạng.

Tống Đình Vĩ nhìn thấy vợ cười đến mỹ lệ, ánh mắt không khỏi mê muội , sau đó cũng cười theo. Mặc dù đến sớm hơn so với dự định, nhưng cảm giác làm ba ba cũng không tệ lắm.

Đến xem trẻ nít nhỏ Tống Hoằng Đức, nghe sắp làm ông nội , ông cũng cười ha ha.

Vương Bảo và vợ đến xem đứa nhỏ, biết tin tức tốt này, cũng hài lòng cười.

Mọi người đều vui vẻ hạnh phúc, mãn nguyện!