Đời Học Sinh Của 12 Chòm Sao


Ngoại truyện 1: (3) Người Yêu Khủng Long
Sư Tử cùng Thiên Yết và Bảo Bình lặng lẽ bám theo ba cô gái. Họ đi tới tiệm tạp hóa rồi cùng nhau đến một căn nhà kho nhỏ màu trắng.

Song Ngư đẩy cửa bước vào. Cái nhà kho bé tí, nhưng lại sạch sẽ, gọn gàng chứ không bề bộn bẩn thỉu. Ba chàng trai đứng ở phía ngoài cửa, lén lút theo dõi.

“Hehe, hồi bé tớ hay chui vào trong kho chơi, giờ lớn rồi thấy nhớ mấy kỉ niệm đấy quá!!!” – Song Ngư cười, hồi tưởng lại chuyện lúc nhỏ.

“Ờ, hồi ấy vui thật!! Tớ với cậu toàn chui vào trong này trốn, đến nỗi người nhà còn phải gọi cảnh sát đi tìm. Giờ muốn làm thế cũng không được!!!” – Nhân Mã cười.

“Híc!! Tuổi thơ các cậu đẹp ghê!! Hồi bé tớ chẳng có ai chơi cùng cả. Người ta bảo tớ nhà giàu nên kênh kiệu lắm, đừng bao giờ chơi cùng. Tớ đau lòng lắm!! Mãi tới cấp hai tớ mới có bạn chơi cùng!! Híc!!” – Kim Ngưu nhớ lại tuổi thơ dữ dội của mình mà bật khóc.

Nhân Mã và Song Ngư chỉ lặng lẽ vỗ vai an ủi cô.

“Thôi, bắt tay vào làm luôn đi!!!! Tớ muốn thử lắm rồi!! ” – Cá ngố chuyển chủ đề.

Lượn qua ba thằng hâm ngoài cửa chút.

“Chết tiệt!! Không hiểu rốt cuộc mấy cậu ấy định làm gì thế nhỉ??” – Bảo Bình hậm hực nói.

“Biết thế quái nào được!!! Ít nhất cho đến bây giờ thì chúng ta chỉ xác định được là họ không có bắt cá hai tay thôi!!” – Thiên Yết đáp.

“Trời ơi!! Tớ không muốn người yêu tớ lại là kẻ bệnh hoạn đâu!!!” – Sư Tử nói như khóc. Y chang đứa trẻ con bị lạc mẹ.

“Cứ bình tĩnh đã!! Đâu sẽ có đó!!” – Thiên Yết an ủi.

“Ủa? Mà từ từ, tại sao anh đi cùng làm gì?? Anh với Kim Ngưu thành người yêu khi nào mà anh lo cô ấy bắt cá hai tay??!!” – Sư tử như sực nhớ ra điều gì đó.

“À, cái này thì…” – Thiên Yết bất giác đỏ mặt, như bị ai đó bóp trúng tim đen.

“Hôhô!!” – Bảo Bình nở nụ cười rõ khả ố. “Chết chết, chú lúc nào cũng hóng hớt đủ các loại chuyện của anh em mà đến lượt chú thì chú lại giấu nhẹm đi như mèo giấu “cờ” thế!!! Khai đi không anh cho chết!!!”

Chàng Bảo Bảo bắt đầu đe doạ. Sư Tử cũng tạo áp lực đè nén Thiên Yết không kém. Yết ca toát hết cả mồ hôi lạnh. Anh không ngờ cũng có ngày mình bị như thế này. Thông thường chỉ có anh là dọa người khác. Cuối cùng, Yết ca chống chế:

“Rồi, anh sẽ khai…nhưng…chuyện dài lắm!! Xong vụ này rồi anh sẽ kể!!!”

“Nhớ cái mồm đấy!!!” – Sư Tử cười gian.

“WOA!!! NÓ PHỒNG RỒI!! PHỒNG RỒI KÌA!!!” – Bên trong vang lên tiếng reo của Nhân Mã.

“Phặc!!! Sau cái BCS nó dai vậy!!!” – Song Ngư thốt lên.

“Né né không nó nổ!! To quá rồi kìa!!!” – Kim Ngưu hô hoán nhắc nhở.

“Chết tiệt!!! Cái gì vậy?? Chả nhìn được!!!!” – Sư Tử xồn xồn lên.

“Bỏ cái đầu đỏ lòm của chú ra, anh cũng muốn coi!!!” – Bảo Bình ấn đầu Sư Tử xuống.

“Hai cái đầu màu mè của các chú làm anh chả thấy gì cả!! Lui hết ra!!” – Thiên Yết cũng nóng ruột, chen vào, mong kiếm được tí hình ảnh.

“Đừng có chen!!!”

“Lùi ra thì mới coi được chứ!!!”

“Đệch!!!”

“OÁI”

RẦM

Do ba tên điệp viên “dỏm” kia cãi nhau um tỏi để được nhìn, kết quả là cả ba ngã xô vào cái cánh cửa nhà kho, đổ uỳnh một cái.

“Oái!! Ba người làm gì ở đây vậy?!!” – Kim Ngưu tròn mắt ngạc nhiên.

“Hơhơ, không có chi!! Các cậu đang làm gì vậy?” – Bảo Bình cười như thằng ngớ ngẩn.

“Bọn tớ đang làm thí nghiệm!!! Sao các cậu biết tớ ở đây???” – Nhân Mã chỉ tay vào cái đống đồ để gần đó.

“Thí nghiệm gì vậy?” – Thiên Yết hỏi, xoa xoa cái đầu bị u.

“À, thí nghiệm trên mạng, nhưng hay cực!!! Đổ kẹo mentos vào coca!!! Bọn tớ muốn kiểm chứng xem cái BCS nó có dai như vậy không!!!” – Song Ngư giải thích.

“Ồ!! Thì ra là vậy!!!” – Ba chàng đồng thanh.

“Nhưng mà khoan đã, các cậu làm gì ở đây??!!” – Song Ngư nghiêm giọng hỏi.

“Sao lại theo dõi bọn tớ??!! Với cả ăn mặc kiểu gì thế này??!!!” – Nhân Mã tuy bé nhưng mà có võ, trừng mắt lên tra hỏi, khiến ba anh con trai kia tuy cao to, nhưng lúng túng như gà mắc tóc.

Kim Ngưu cầm cây gậy, gõ độp độp vào tay kia, lăm le đe dọa.

Kết quả là, ba chàng trai thua đo ván trước uy lực của ba cô gái, đành khai ra hết sự thật.

“Cái thằng Song Tử chết bầm kia!!! Ta có nói thế đâu sao mi lại thêm nếm vào thế hả??!!! Phen này bà sẽ gϊếŧ chết cha mày!!!!!” – Song Ngư gào lên.

“Thằng khỉ gió!! Mồm mép như cái thớt ý, cái loại nói điêu không biết chớp mắt!!!” – Kim Ngưu cũng ức hết cả chế, nghiến chặt hai tay.

“Grrr…!!! Muốn gϊếŧ nó quá!!!!!” – Nhân Mã đập bàn.

Thiên Yết, Sư Tử, Bảo Bình như cùng ý tưởng lớn gặp nhau với tác giả. Cả bốn đều tự hỏi liệu Song Tử bây giờ có đang hắt xì không.

“Hắt xì hơi!!!”

“Chết! Cảm à?!” - Xử Nữ hỏi.

“Không biết!! Chắc em fan nào nhắc đến chăng???” – Song Tử quệt quệt mũi. (Chết đến nơi rồi còn mong fan phọt!!@@”)

“Grừ! Càng lúc càng ức ghê!!!” – Ngưu vẫn cằn nhằn.

Ba chàng trai lại một lần nữa ý tưởng lớn gặp nhau: “Song Tử à, mặc dù chúng ta là đồng chí chiến hữu lâu năm nhưng phen này anh cũng không cứu nổi chú rồi!!!”

“Nhưng mà, tớ có thắc mắc này, các cậu làm gì trong cái shop người lớn mà lại rầm rầm uỳnh uỳnh vậy?” – Bảo Bảo chống cằm hỏi.

“À!! Cái này thì để tớ flash back cho!!” – Mã lanh chanh nói.

*Flash Back*

Ba cô gái siêu xinh đẹp nóng bỏng bước vào cửa tiệm. Bên trong là vô khối các thứ đồ chơi mà cả đời một con người cũng chẳng bao giờ biết hết được.

“Híc!! Cái cửa hàng này ghê ghê thế nào ý?!!” – Mã núp sau lưng Ngưu.

“Nhìn mặt thằng chủ shop cũng dê thấy má luôn!!!” – Song Ngư nhe răng nhíu mày.

“Tập trung vào việc chính rồi té lẹ đi!!!!” – Kim Ngưu thúc giục.

Ba người tiến tới chỗ quầy bán. Ở đó là một tên thanh niên gầy rộc như que củi, lại toát lên vẻ bệnh hoạn, nghiện ngập.

“Ba người đẹp cần gì vậy?!?” – Chủ shop cất tiếng hỏi. Giọng nói hắn chua lòm, sặc mùi thuốc lá và rượu bia. Ngư chỉ muốn bịt chặt mũi lại. Mã không chịu được phải quay mặt đi.

Kim Ngưu cười gượng. Cô nói:

“Anh có thể lấy giùm tôi một cái BCS được không??!!”

“Haha, người đẹp muốn mua BCS sao? Thằng nào may mắn được chơi ba người đẹp vậy??” – Hắn nói giọng đầy khả ố, bỡn cợt và thô lỗ.

“Hahaha, anh vui tính thật!!!” – Ngưu cười gượng. Thực lòng cô tức lắm đó.

“Tớ muốn đập cho thằng này một trận quá!!!” – Ngư thì thầm với Mã.

“Nhịn đi!! Mua xong rồi đi cho lẹ!!” – Mã phẩy tay.

“Vậy các em thích loại gì? Thường hay có gai??” – Hắn hỏi tiếp.

“Loại gì?? Có cả loại có gai sao???” – Kim Ngưu hoảng quá, quay ra hỏi.

“Bọn tớ biết quái đâu!!! Cứ lấy loại thường thôi!!!” – Mã bối rối đáp.

“Loại thường đi ạ!!!” – Ngưu lại cười tươi như hoa.

“Thường thôi à?? Sao không lấy loại có gai cho nó có cảm giác??!!” – Hắn cười khẩy.

Chết tiệt!! Máu nóng trong người Song Ngư, Nhân Mã và Kim Ngưu cứ hừng hực lên. Sắp mua xong rồi là ra ngoài ngay. Thế là thoát!! Phải nhẫn nhịn!!!

“Của mấy em đây!!! Có muốn thử hàng trước không??!!” – Hắn nhìn Kim Ngưu với ánh mắt thèm thuồng.

“Không cần đâu!! Cám ơn!!” – Kim Ngưu đưa tay cầm lấy cái túi.

Nào ngờ, tên đó trở mặt, giật cái túi lại. Hắn túm lấy tay Ngưu.

“Thật sự không muốn thử sao?? Anh đây rất sẵn lòng!! Anh sẽ làm cho các em sướиɠ hơn nhiều so với mấy thằng khác!!” – Hắn giữ chặt tay Ngưu, lăm le tiến tới.

BỐP

Một cú đá thẳng như kẻ chỉ vào giữa mặt tên chủ shop khốn nạn.

“Thằng *beep* kia!! Tao nhịn đủ mày rồi đấy!!! Thích sướиɠ hả??? Tao chiều mày tới bến luôn!!! Lâu lắm rồi chưa có dịp giãn cơ!!” – Song Ngư bẻ tay răng rắc, cả người toát lên sát khí đen xì.

BINH BỐP CHÁT RẦM HUỴCH UỴCH

Kim Ngưu cùng Nhân Mã cũng tham gia vào đập cho tên ấy một trận. Cả hai lấy giày cao gót ra gõ vào đầu tên ý.

“Lấy nốt mấy thứ trên giá xuống!!!” – Song Ngư ra lệnh.

“Chết tiệt!! Cái máy gì đây?? Dây rợ dài loằng ngoằng!!!” – Nhân Mã tóm lấy một cái máy.

“Không cần biết!!! Nhét vào mũi nó cho tớ!!!” – Song Ngư tay cầm cuộn dây thừng, gô cổ trói tên chủ shop bệnh hoạn lại.

“Lấy nến, với mấy cái thiết đoản côn ra choảng đê!!!” – Kim Ngưu bê một đống đồ xuống.

Sau 30 phút đánh đập, tra tấn dã man tên chủ hàng, ba cô nàng tay xách một bịch toàn “kẹo cao su” làm chiến lợi phẩm đi ra ngoài. Bên trong tiệm đồ đạc bị đập cho nát bét, không còn một mống. Còn cảnh tượng kinh dị hơn nữa là tên chủ shop bị treo ngược lên, bị đánh đập, nhét giẻ và các loại tạp nham khác vào mồm, mũi , tai…v.v

*End Flash*

Sư Tử, Bảo Bình, Thiên Yết nghe xong thì im re. Vậy mới biết các cậu toàn yêu phải khủng long với yêu quái chứ chả phải người thường.

“Thôi!! Đi về nào, muộn rồi!!” – Ngư ngố kéo tay Sư Tử. “Tớ còn phải xử tên Song Tử nữa!!!”

“Ừ!! Về nào!!!”

Ba cupple trai tài gái sắc đi cạnh nhau, khiến bao con mắt thầm ngưỡng mộ ngoái lại nhìn.

Còn khỏi nói chắc cũng biết số phận của Song Tử. Ta sẽ thắp cho tên này ba nén hương và một đĩa xôi nóng!!!!

Thêm Bình Luận