Đời Học Sinh Của 12 Chòm Sao


Ngoại truyện 1: (2) Ghen
Sau khi đào tẩu tạm thời khỏi KTX, ba con ngốc chui tạm vào tiệm cà phê Bumboxy bàn cách kiếm lại cái BCS mới.

“Phen này chắc khỏi sống với Xử Nữ quá!!!!” – Nhân Mã thở dài, nằm bò ra bàn.

“Hờ!! Đấy là chuyện của tối nay, giờ làm thế nào kiếm lại cái BCS đã!!!” – Kim Ngưu chán nản.

“Kem ngon quá!!! Ngon không tả được!!!” – Song Ngư comt một câu mà chả liên quan gì cả.

“Đừng có ăn nữa!!! 12 li rồi đó!!!” – Ngưu nhăn nhó.

“Từ từ đã nào, cậu cũng chơi đến 9 li còn bảo gì tớ!!!!! Bây giờ thì chỉ còn cách đi mua lại thôi, chứ biết làm thế nào!!! Tớ không xin Song Tử đâu!” – Ngư mồm dính đầy kem, cầm cái thìa vung vẩy nói.

“Thì mua ở đâu bây giờ??!!” – Nhân Mã bĩu môi hỏi.

“Ra mấy shop người nhớn!!!!” – Ngư đáp.

“Thì shop người nhớn ở đâu??!!” – Ngưu nhăn nhó.

“Ask Google sensei ý!!!!” – Cá ngố vênh mặt.

“Hờ hờ, đợi xíu!!!” – Mã hí hoáy bấm điện thoại.

Trong lúc đó Ngư và Ngưu đã làm thêm ba bốn cốc kem nữa.

“Ra rồi!!! Có một shop!!!” – Mã reo lên.

“Ầy dà!! Hay mình về KTX trước đi, có gì mai mua vậy, chứ ban đêm đi vào mấy shop đó thấy… rùng rợn lắm!!!!” – Kim Ngưu nhăn mày bĩu môi.

“Hờ, tớ cũng nghĩ thế!!!” – Nhân Mã đáp.

“Chậc!!! Tùy hai người vậy!!! Nhưng chả lẽ ban ngày ban mặt lại dắt nhau chui vô shop người nhớn, thấy kì kì!!!!” – Song Ngư khoanh tay nói.

“Thì đi vào buổi tối vậy!!!! Lúc đó cũng đông vui, chả ai để ý đâu!!!” – Nhân Mã giơ tay làm dấu OK.

“Thế cũng được!! Vậy giờ về KTX chịu ăn đòn của Xử Nữ nào!!!!”

Hội những kẻ dở hơi gồm ba con ngốc kéo nhau về KTX.

-----------

Lúc bước vào KTX, cả một không khí đen xì, nặng nề cô đặc lại.

“Hờ!!! Hình như nghiêm trọng hơn tớ tưởng đấy!!!” – Cá khùng thì thầm to nhỏ với Trâu điên và Ngựa dồ.

“Cứ bình tĩnh, ra vẻ như không có gì đã!!! Nếu Xử Nữ biết là mình thì hẵng nhận tội!!!” – Kim Ngưu nói.

Trên trán ba con ngốc lúc này lấm tấm những giọt mồ hôi lạnh.

“Cua xinh à, có chuyện gì xảy ra vậy?? Sao không khí lạ ảm đạm vậy??” – Mã làm vẻ vô tội, cười nói hỏi Cự Giải.

“Ban nãy không biết có ai chơi khăm Xử Nữ, thả một cái BCS vào cốc cà phê của cậu ấy. Cậu ấy nuốt phải cái đó, nhờ Bạch Dương bế thốc lên, với cả uống thuốc của Bảo Bình mới nôn ra được!!” – Cự Giải làm dấu trật tự, kể lại câu chuyện.

“Khủng khϊếp vậy, giờ cậu ấy ổn chưa??” – Nhân Mã cười gượng. Kim Ngưu và Song Ngư đứng đằng sau toát mồ hôi hột, nắm chặt lấy tay nhau để giữ bình tĩnh.

“Ổn thì ổn rồi, nhưng mà đang giận ghê gớm lắm!! Cậu ấy bảo: “Bà mà truy ra được đứa nào thì bà sẽ treo cổ nó, bẻ giò nó rồi quăng cho chó gặm, xé xác nó, phơi thây trên giàn thiêu cho nó phải chết một cách đau đớn và chậm rãi nhất!!!!”. Cậu ấy cứ lẩm bẩm như thế từ nãy suốt, không biết giờ đã xuôi chưa!!” – Cự Giải rầu rầu nói.

“Pshhh, hội ý!!!” – Kim Ngưu lên tiếng.

“Phen này chắc chết mất!! Cũng may là chưa ai phát hiện ra nên cứ giả vờ như không biết nhé!!!” – Ngưu nói.

“Nhưng mà tớ sợ lắm, tớ đâu có biết đóng kịch đâu!!!!” – Mã sợ sệt.

“Cố mà đóng!!! Mà theo tớ hay mình mua cái gì đó, coi như giả vờ thăm hỏi cậu ấy, tiện nịnh cho cậu ấy quên!” – Ngư nảy ý tưởng.

“Bỏ đi!!! Giờ vào mà nhỡ run quá thì chết đấy!! Xử Nữ soi kĩ lắm, không ai qua mắt được nó đâu. Hôm trước tớ đi mua đồ cùng nó, chỉ có mỗi mẩu sợi chỉ may xong người ta chưa cắt hết thôi mà nó mắng cho cả cửa hàng đấy suýt vô bệnh viện hết, huống hồ là nói dối nó!!” – Ngưu gạt phắt ý kiến của Ngư đi.

“Vậy thì ai lên phòng nấy đi!! Ở đây càng lâu càng nguy hiểm!!!” – Mã đáp, rồi co giò chạy luôn.

Nói xong, ba đứa té khói lên phòng.

“Phen này chắc không sống nổi mất, Xử Nữ giận dai lắm!!!!” – Nhân Mã vươn vai, duỗi hết chân tay ra.

“Chậc, thì đành chịu vậy!!!! AAAA~… Mỏi quá đi!!!” – Ngư lăn lăn trên giường.

“Mai đi mua rồi thực hành luôn à??” – Mã hỏi.

“Ừ!! Bà Thiên với lão Kết đi hẹn hò gì mà lâu thế nhỉ? Từ sáng tới giờ!!!”

“Kệ người ta!! Đi ngủ đê!!!!”

------------

Sáng sớm hôm sau, ba con ngố thân chinh đi mua BCS.

Lúc đó, xui thay là cái mồm của Song Tử lại bô bô như đàn bà, chàng ta đã nhanh chóng túm lấy Sư Tử để bla bla…

“Hehe, tối qua anh không thấy chú về phòng, tối qua đi đâu đấy??” – Song Tử cười gian.

“Ông già gọi về nhà có việc!! Sao?!!” – Sư Tử thản nhiên đáp.

“Thôi đê, đừng có chối!!! Tối qua ở cùng Ngư phải không???”

“Chối làm ếu gì!!! Tối qua về nhà thật chứ đùa à??!!!” – Sư nhăn mặt.

“Đúng rồi!!! Tối qua tụi này về nhà ông già gọi!!” – Thiên Yết chưa tỉnh ngủ, gãi gãi quả đầu xù như tổ chim.

“Hả?? Thế hôm qua chú không gặp Ngư à??!!” – Song Tử ngạc nhiên.

“Hôm qua định xong việc rủ Ngư đi chơi, nhưng mà cô ấy bảo bận rồi, nên thôi vậy!!!”

“Nguyên ngày hôm qua thấy cô nàng rảnh lắm mà!!!”

“Thế chắc là mệt không muốn đi!!!”

“Đâu có!! Hôm qua khỏe như vâm ý!!!”

“Sao chú cứ phải hỏi về Ngư vậy??!! Đột nhiên quan tâm đến bạn gái người ta!!!” – Sư Tử nhăn mặt khó hiểu.

“Xì!!! Tại hôm qua Ngư nhà chú xin anh cái BCS nên anh tưởng cô nàng sẽ…!!!” – Song Tử bỏ lửng câu nói.

“Phụt!!!!!!!” – Sư Tử phun nguyên cả cốc nước ra ngoài. “Cái gì cơ!!!!”

“Thì đó,…” – Song Tử bắt đầu nhiệt tình tám chuyện, kể lể từ đầu đến cuối, tất nhiên là thêm thắt vài nút nữa, rồi thề thốt là nói thật 100% nhưng thực tế là phải thêm vào đến 70% chém gió và nói quá.

Tất nhiên là chúng ta có thể dự đoán được phản ứng của chàng Sư Tử sẽ như thế nào rồi!!! Ảnh l*иg lộn lên, nửa muốn tin mà nửa còn lại lại không muốn tin. (Bản tính hay ghen quá cố hữu!!!==”)

“Ê, có ai thấy Mã Mã của tui đâu không?? Từ tối qua tới giờ chả thấy đâu cả!!!! Dạo này lại còn hay thậm thụt giấu giếm làm mấy việc bí mật với Song Ngư nữa, chả quan tâm gì đến người ta!!!!!” – Bảo Bình hớt hải lục tung KTX lên tìm Nhân Mã, nhưng chẳng thấy đâu, anh la toáng lên, y như mấy mụ hàng cá.

“Ồn ào quá!!! Gọi cho nó một cuộc là biết ngay chứ gì đâu!!!!” – Thiên Yết nhăn nhó.

“Hờ hờ, chuyện của chú, chú tự giải quyết nhé!!!” – Song Tử đập vai Sư Tử, xong chuồn lẹ.

Sư Tử ngồi phịch xuống ghế sô pha cạnh đó, thở dài, ngẩn ngơ ra như tượng.

“May mà tui gắn thiết bị định vị lên diện thoại của Mã, để tui truy lùng!!!!” – Bảo Bình nói như sắp khóc, giọng anh the thé như thuở chưa vỡ giọng.

“Kim Ngưu đâu rồi nhỉ??!” – Thiên Yết cất tiếng hỏi.

“Sáng nay thấy đi cùng Song Ngư!!!” – Bạch Dương đầu tóc dựng ngược lên như bàn chông, hai mắt nhắm tịt lại, y chang mắt lươn, anh uể oải nói.

“Sao biết??!” – Yết hỏi.

“Thấy hai cô nàng dậy đi đâu từ sáng sớm, thấy thậm thụt bảo nhau là muốn thử cảm giác!! Còn Nhân Mã thì cũng đi cùng nốt rồi!!! Khỏi tìm nữa, ồn chết đi được!!!” – Bạch Dương gãi gãi cổ.

ĐÙNG ĐOÀNG

Ba con người với ba tư tưởng lớn gặp nhau.

“Tui search ra rồi!!!” – Bảo Bình lạnh lùng nói.

“Tui lấy áo khoác!!!” – Thiên Yết cũng vậy, đứng dậy đi vào phòng.

“Tui lấy xe!!!” – Sư Tử cũng đáp cụt lủn.

Ba bóng ma lững thững ba ngả, để lại mình Bạch Dương một lần nữa chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng anh cũng nhanh chóng quên phéng nó mất, vì anh còn đang háo hức chờ món thịt đậu hầm nhừ của Cự Giải.

------------

Chiếc xe Lamborghini màu đen bóng lướt đi vùn vụt trên đường. Trong xe là ba chàng trai siêu đẹp trai nhưng lạnh lùng. Không khí trong xe ngột ngạt, khiến người ta sởn gáy ốc.

Thiên Yết ngồi ghếch chân lên ở ghế sau, mặc nguyên một cây đen: áo sơ mi đen, quần đen, giầy đen (Có cần phải nói nốt là tất cũng đen không??). Bảo Bình cũng chả kém, anh mặc cái áo phông màu đen, quần đen, giầy đen, được cái da không đen nếu không thì thành dân bán than mất. Sư Tử ngồi ghế trước, lái xe. Anh này thì không đen lắm. Đại loại là áo phông trắng, khoác áo vest ở ngoài màu đen, quần đen, giầy đen và… kính đen, nhưng nói chung là vẫn đen. (Tác giả trốn sau thùng xe tự hỏi vì sao thùng xe màu đen!!!! Liên quan không??)

KÉT

Chiếc xe làm một quả phanh y như vua tốc độ, xoay xoay vài vòng, khói bụi mịt mù. Ba thằng đen bước xuống xe. Người đi đường phải ngoái lại nhìn ba chàng “đen”.

Đứng trước một shop người nhớn là ba con ngố, đang đùn đẩy nhau. Ba chàng trai khẽ đứng nép vào một bên, lặng lẽ quan sát.

“Chết tiệt, đã đến tận đây rồi mà còn không dám vào!!!!” – Song Ngư quát um lên.

“Thế cậu vào đi, đứng đấy mà nói!!!” – Nhân Mã ăn miếng trả miếng.

“Đã bảo cùng vào rồi mà, vừa vừa thôi chứ!!!!” – Kim Ngưu cũng đang bốc hỏa.

“Vào thì vào!!! Sợ quái gì!!!” – Ngư đáp, hùng hổ đi đến chỗ cái cửa. “Vào cùng đi chớ!!! Đứng đấy làm gì?!”.

“Cậu có gan sao không vào một mình đi!!!” – Mã lè lưỡi.

“Im đê!!! Bảo cả ba cùng vào giờ lại kêu không vào??!!!!” – Ngư xì dài.

“Vào!!! Vào đi!! Vào luôn!!” – Kim Ngưu siết chặt hai tay, đẩy Mã cùng vào.

Cuối cùng thì sau khi đùn đẩy nhau một hồi, ba con dở hơi cũng vượt qua được cánh cửa shop.

RUỶNH UỲNH RẦM BANG BỘP

Một loạt các âm thanh kì lạ phát ra từ cái shop đó. Người đi đường thì phát khϊếp, người lại tò mò, mọi loại cung bậc cảm xúc trên đời đều có. Chỉ có mỗi ba chàng trai siêu đẹp trai (nhưng không “chai” mặt) kia là vô cảm, chẳng hề có biểu lộ gì.

Lát sau, Song Ngư cùng Kim Ngưu và Nhân Mã đi ra, hai tay xách nguyên hai bao tải toàn đựng “kẹo cao su”, vẻ mặt hớn hở.

Sư Tử, Bảo Bình và Thiên Yết lặng lẽ tò tò theo sau.

Thêm Bình Luận