Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đợi Gió Gửi Em Nụ Hôn Nồng

Chương 18: Trò cười

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cái chết của một nữ minh tinh nào đó trong giới giải trí lên hot search giống như một cơn cuồng phong quét sạch tất cả các nền tảng và mạng xã hội, nói làm dấy lên sóng to gió lớn cũng không quá đáng.

21:05 tối hôm đó, người dùng Weibo "Cảnh sát Thân Thành" tuyên bố tin tức:

"Khoảng ba giờ chiều ngày 17 tháng 8, cảnh sát Thân Thành nhận được tin báo một cô gái tử vong trong khách sạn trên đường xxx khu xxx, trải qua điều tra, cô gái tử vong là Minh XX (nữ, 27 tuổi, người thành phố An Hà). Nguyên nhân tử vong cụ thể đang từng bước được điều tra thêm."

Tin tức vừa đăng, các cụm từ "Minh Hách Kỳ chết rồi" "Minh Hách Kỳ cắt cổ tay tự sát" "Minh Hách Kỳ" đã như làn sóng mới nhanh chóng chiếm giữ những vị trí hàng đầu trên hot search Weibo, phóng viên giải trí hăng hái như uống máu gà, truy kích điểm nóng suốt đêm, đến hiện trường vụ án chen chúc như ong vỡ tổ để đào tư liệu.

Trên mạng xã hội và các phương tiện truyền thông tin tức hóng chuyện và máu chó nhiều vô số, có nhiều ý kiến khác nhau liên quan đến việc tại sao Minh Hách Kỳ chết.

Phiên bản được lan truyền rộng rãi chính là, vì trước đó Minh Hách Kỳ không chịu nổi tin tức tiêu cực và bạo lực mạng nên tự sát. Còn có người đoán là cô ta bị gϊếŧ, những tin đồn còn lại càng ngày càng lạ lùng, tóm lại là lộn xộn loạn thành một nồi cháo.

Thật sự đẩy vở kịch lớn thường niên này lêи đỉиɦ cao chính là mấy ngày sau chuyện này xuất hiện bạn thân của Minh Hách Kỳ lúc còn sống, công khai xé Hà Lục trên Weibo, thậm chí đăng cả mấy bài luận văn ngắn.

Từng chữ một rơi nước mắt, công khai đủ loại ghi chép và hình ảnh trò chuyện khác nhau, xé vỏ bọc nói ra đủ loại ân oán.

Trọng tâm nội dung còn có một vài phần thú vị bất ngờ.

1. Hai người bí mật yêu nhau đã hơn năm năm, thậm chí Minh Hách Kỳ từng phá thai vì anh ta nhưng từ trước đến nay chưa từng được công nhận chính thức, hơn nữa Hà Lục và cô ấy còn âm thầm có giao hẹn:

Cùng nhau ra ngoài không thể nắm tay, phải duy trì khoảng cách, nếu có người sẽ giả vờ như không quen biết.

2. Hà Lục vì sự nghiệp nên vẫn luôn không muốn công khai quan hệ, trong một thời gian nɠɵạı ŧìиɧ nhiều lần, bắt cá hai tay, đối tượng nɠɵạı ŧìиɧ có nữ minh tinh ba chữ nào đó trong giới.

3. Trước đó sau khi xảy ra vụ tai tiếng kia, Hà Lục đã từng đề cập với Minh Hách Kỳ xa nhau một khoảng thời gian để bình tĩnh. Trong khoảng thời gian này, hai phương diện sự nghiệp và tình yêu đều bị đả kích khiến trạng thái tinh thần của Minh Hách Kỳ tệ hại đến cực điểm.

Lời lẽ xác thực, sau đó bạn thân của Minh Hách Kỳ còn thề một câu, nếu như có nói dối câu nào, cô ta đều gánh chịu tất cả mắng chửi.

Mấy bài này vừa đăng Weibo, hướng gió dư luận lập tức bị kéo theo, hầu như đều đổ lỗi cái chết của Minh Hách Kỳ lên việc bất hòa tình cảm.

Không những người hâm mộ của Minh Hách Kỳ điên cuồng trong một đêm, mà người hâm mộ của Hà Lục, tất cả các fan couple trước đây cũng sôi sục bùng nổ rồi.

Ngay cả người qua đường nhìn thấy những thứ này trong lòng cũng có chút không nỡ.

Phía dưới một đống bình luận nổ tung.

Mắng tra nam Hà Lục, nghi ngờ chị em tốt dùng người chết cọ nhiệt, căm ghét bạo lực mạng bức chết người khác, khinh bỉ công ty quản lý rác rưởi chơi đùa lãng phí tình cảm của fan couple, còn những người còn lại vây xem náo nhiệt đều đang suy đoán nữ minh tinh ba chữ nào đó trong giới là ai.

Gần đây scandal tình cảm giữa Hà Lục và Phó Tuyết Lê đang nổi lên mạnh mẽ, ở đầu sóng ngọn gió nên bị lôi ra ngoài chửi mắng.

Không bao lâu lại có người đăng lên một đoạn cut cảnh chơi trò chơi của Minh Hách Kỳ và Phó Tuyết Lê trong một chương trình tạp kỹ trước đây, người sáng suốt đều nhìn ra được tranh chấp giữa hai người, sóng ngầm mãnh liệt.

Dường như chứng minh một thứ gì đó.

Vậy là nữ minh tinh ba chữ nào đó có mâu thuẫn gần như lập tức hướng về Phó Tuyết Lê.

Dưới tình huống không hề có bằng chứng rõ ràng nào, chân tướng đã bị ép buộc nhận định như thế.

Những tưởng tượng màu hồng của fan couple vỡ tan sau một đêm, bọn họ bị người ta đùa giỡn như một người thiểu năng trí tuệ, trong lòng phẫn nộ và thất vọng, tất cả tình yêu trong phút chốc toàn bộ đều chuyển thành thù hận, vì thế bắt đầu điên cuồng mắng chửi.

Chuyện này náo loạn rầm rộ hơn mấy ngày cũng chưa dừng lại, tan đàn xẻ nghé, rất nhiều người hâm mộ đã cùng nhau xin phong sát Hà Lục và Phó Tuyết Lê toàn ngành.

Nhận thấy càng nói càng không đúng, đoàn đội quan hệ công chúng đành phải bất chấp khó khăn đứng ra giải thích làm sáng tỏ dưới tình hình khủng hoảng nghiêng về một bên thế này.

"Trước kia sao tác chẳng qua chỉ là tổ tiết mục cần nhiệt độ, có tình tiết màu hồng phần lớn cũng là vì vấn đề cắt nối biên tập, hai nghệ sĩ quen biết nhau trong 《Last 100%》, quan hệ qua lại cá nhân chỉ dừng ở mức bạn bè đồng nghiệp, xin mọi người đừng tiếp tục tung tin đồn nữa."

Nhưng không hề có chút tác dụng nào, trên mạng nghiêng về một phía, vẫn còn tiếp tục chiến đấu sôi nổi:

[Ha ha ha ha ha ha xem thử bài viết quan hệ công chúng này đi wtmxs [1] tra nam sánh đôi với kỹ nữ mãi mãi bên nhau]

[1] wtmxs: mẹ nó cười chết tôi

[Hai người đã sớm ở cùng nhau rồi nhỉ, hiện tại nói những thứ này là định tiếp tục lừa gạt người hâm mộ sao, cho rằng chúng tôi đều chậm phát triển à?]

[Xem màn biểu diễn buồn cười của các người, dân mạng thời nay e rằng đều là chưa mở mang trình độ hiểu biết.]

[Đừng dùng cắt nối biên tập coi như che giấu, để sao tác các người đã không còn lương tri rồi, không sợ gặp báo ứng sao?]

[Hiện tại tôi nghi ngờ đây chính là mưu sát...]

[Mọi người bình tĩnh chút đi, cảm giác bây giờ đã điên hết rồi, thật ra vốn không có bằng chứng xác thực chỉ là phát ngôn vớ vẩn thôi, một giây trước còn lên án bạo lực mạng, thực tế thì một giây tiếp theo lại đang thực hiện bạo lực mạng với người khác. Không phải là muốn ép người ta cũng chết mới chịu ư?]

[Tra nam Hà Lục cả nhà đều nổ tung chết hết đi!!]

--

"Xin lỗi, tôi nói rồi hiện tại cảm xúc của cô ấy rất bất ổn, không muốn tiếp nhận bất kỳ phỏng vấn nào. Là ai tiết lộ số điện thoại di động của Phó Tuyết Lê trên mạng thế?!! Thật là cần quấy quá rồi!!!" Đường Tâm đi tới đi lui, tiếp một cuộc lại một cuộc điện thoại khiến cô ấy bực bội xoa bóp ấn đường, đột nhiên bỏ tay xuống, "Trước tiên xem thử chuyện này cảnh sát nói thế nào, không phải còn đang điều tra sao?!! Mua một số tài khoản marketing khống chế dư luận, tạm thời tôi giúp Phó Tuyết Lê đẩy hết thông báo, tốt nhất khoảng thời gian này đừng lộ mặt trước công chúng, các người cũng khóa miệng lại cho tôi, đừng trả lời bất cứ điều gì hết."

"Cái gì, cậu chắc chứ, nghe ai nói hả?!!" Có lẽ không phải tin tốt gì, giọng Đường Tâm đột nhiên thay đổi, nét mặt trở nên nghiêm trọng. Một lúc sau cô ấy thở dài, cắt ngang bên kia, "Được rồi, việc này để sau này hãy nói, bây giờ tôi có việc rồi."

Cúp điện thoại, Đường Tâm bật đèn phòng khách.

"Em vẫn ổn chứ?"

"Ừ, không sao." Dưới ánh sáng hơi lờ mờ, giọng Phó Tuyết Lê không nghe được cảm xúc gì, chỉ hơi có chút mệt mỏi.

"Sao thế, mấy ngày nay em vẫn luôn mất ngủ sao?"

"Cũng tạm."

"Vậy em nghỉ ngơi cho khỏe đi." Đường Tâm dừng một chút, "Chuyện lần này của chúng ta, em biết mà, rất nhiều việc không nói rõ được, em đừng để bụng quá, mấy ngày này cứ ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, đừng quan tâm đến những lời bàn tán bên ngoài."

"Dạ."

"Chuyện của em và Hà Lục phải nói rõ ràng, nhưng không phải lúc này, sẽ không có người nào nghe em nói cả. Đợi qua sóng gió rồi nói sau, hiện tại nói gì cũng đều thành nói sai, ngay cả dấu chấm câu cũng bị người ta mang ra chửi."

"........."

"Phó Tuyết Lê?" Đường Tâm gọi.

Cô ngồi cuộn tròn trong góc, yên lặng vùi đầu vào đầu gối, một mình im lặng không lên tiếng, nhìn thật lẻ loi.

"Đừng nói nữa, bây giờ em không muốn nghe, cũng không muốn quan tâm gì hết, tùy bọn họ nói thế nào thì nói đi, em không quan tâm." Giọng nói hơi run rẩy.

"Haizz, em đừng để trong lòng quá, sẽ ổn cả thôi."

Trên miệng khuyên nhủ nhưng Đường Tâm cũng biết gặp phải chuyện thế này, ai có thể thờ ơ được chứ.

Mười hai giờ cô ấy vô cùng lo lắng đón được Phó Tuyết Lê ở sân bay Thân Thành, đi theo bên cạnh là mấy trợ lý và nhân viên bảo vệ. Vẫn không ngăn được máy ảnh vây quanh, đèn flash bốn phía sáng như ban ngày, phóng viên tranh giành nhau hỏi tin tức, micro chen lấn nhau đưa về phía trước, đuổi theo đến cùng không tha.

"Xin hỏi chuyện tình cảm của cô và Hà Lục có phải là thật không?"

"Về cái chết của Minh Hách Kỳ cô có trả lời gì không?"

"Phó Tuyết Lê cô sẽ trả lời công khai một loạt nghi vấn trên mạng chứ?"

"Xin hỏi..."

"..."

Trừ phóng viên giải trí, còn có người hâm mộ nghe tin tức mà đến, giống như tiếng sóng thần thảo phạt vậy. Đủ loại lời lẽ khó nghe thô tục ùn ùn kéo đến, cảm xúc mỗi người đều tức giận phẫn nộ, thậm chí còn có người ra tay đập đồ về phía bọn họ.

Đừng nói là kiểu người từ nhỏ đến lớn đều thuận buồm xuôi gió, được nuông chiều từ bé như đóa hoa trong phòng ấm như Phó Tuyết Lê chưa từng nhìn thấy dáng vẻ thế này.

Ngay cả kiểu người lăn lộn nhiều năm trong giới giải trí như một thùng nhuộm lớn, thường gặp phải sóng to gió lớn và nhiều cảnh tượng như Đường Tâm, cũng chưa từng trải qua cơn ác mộng như thế.

Giống như một con chuột chạy qua đường, đi đến đâu cũng bị người khác dùng ánh mắt căm ghét gần như muốn thiêu đốt xuyên qua.

Tin nhắn đe dọa trong điện thoại di động một tin lại tới tiếp một tin. Châm biếm, chế giễu, chửi mắng, suýt nữa sắp nổ cả điện thoại đi động.

Thế giới hiện thực không thể tránh khỏi, sinh ra làm người, xé rách bề ngoài tàn khốc, tội ác lại kinh người.

Tương lai gập ghềnh, một đường yêu ma quỷ quái.

--

Từ sau khi xảy ra chuyện, Đường Tâm tạm dừng tất cả hoạt động thay Phó Tuyết Lê. Cô khóa vòng bạn bè, không nhận bất kỳ tin tức nào bên ngoài, tắt máy điện thoại di động nhét vào một góc.

"—— Ầm ầm ầm"

"—— Ầm ầm ầm"

Mấy tuần này ánh mặt trời ở Thân Thành như thiêu đốt, hôm nay mây đen bao phủ, chợt nối lên gió lạnh, cuối cùng gần tối cũng mưa xuống ào ào.

Có người nhấn chuông cửa.

Chuông cửa reo rất lâu, kiên nhẫn không từ bỏ. Phó Tuyết Lê ủ rũ, trở mình dậy, ngơ ngác đi mở cửa.

Không biết là Đường Tâm hay là Tây Tây.

Vừa mới kéo cửa ra.

Phó Tuyết Lê choáng váng giống như đang nằm mơ.

Đôi môi mỏng của Hứa Tinh Thuần mím chặt, sống mũi thẳng tắp, ánh mắt u ám. Hình như anh dầm mưa. Mái tóc ngắn màu đen đọng nước, lạnh nhạt nhìn cô, biểu cảm không hề vui vẻ, thậm chí gọi là thờ ơ.

Sắc mặt Phó Tuyết Lê ảm đạm tái nhợt, hơi bối rối, cô thật sự không dám nhìn anh, vội vàng quay đầu qua chỗ khác, "Anh tới làm gì?"

Không đợi cô từ chối, anh đã bước vào, trở tay đóng cửa lại.

Phó Tuyết Lê không biết cả người mình đầy mùi rượu, hiện tại đầu óc đang trong hỗn loạn, "Các anh làm cảnh sát thì ghê gớm sao."

Cô ợ một hơi rượu, cho rằng bản thân mình có thể giả vờ dáng vẻ không bị thương, cứng cỏi kéo tinh thần lên trêu chọc nói: "Hứa Tinh Thuần, anh có thể tùy tiện đã tìm được chỗ ở của người khác sao? Lạm dụng tư quyền vào đây nữa nhỉ."

Hứa Tinh Thuần đi lướt qua cô, tới trước bàn trà bày đầy vỏ chai rượu thì dừng lại.

Bị sự hờ hững của anh làm tổn thương.

Cô khó chịu hít hít mũi, đưa tay ra sau lưng, mười ngón tay đều xoắn vào nhau, "Anh cũng không tin em đúng không, hiện tại anh tới là cố ý xem trò cười của em đúng không?"

Ánh mắt Hứa Tinh Thuần lướt qua mặt cô, im lặng, chẳng nói câu nào.

Cảm xúc đã càng ngày càng nhạy cảm, bất kỳ chuyện nhỏ gì cũng có thể đánh cô tan vỡ.

Sự bình thản và ánh mắt không dao động của anh, lúc này đều vô cùng chói mắt. Giống như châm chọc. Phó Tuyết Lê không dám nhìn kỹ, sợ rằng nhìn thấy được sự ghét bỏ bên trong.

Cô cảm thấy bản thân mình hoàn toàn bất lực. Trong lòng dần dần thất vọng, hoặc có thể nói là khó chịu. Cô muốn xoay đi, đột nhiên bả vai bị mạnh mẽ nắm chặt.

Bất động hai ba giây, bỗng nhiên cô bùng nổ, tức giận oan ức không cam lòng mấy ngày nay đồng loạt xông tới, giãy giụa mãnh liệt khỏi Hứa Tinh Thuần lùi về sau.

"Đúng! Dù sao em cũng là kẻ thứ ba, em là kỹ nữ, em chính là đê tiện, em không biết xấu hổ, em không có giáo dục." Giống như cô sợ hãi nghe thấy lời càng khó nghe hơn, thẳng thắn nói xong toàn bộ bản thân mình, giọng run rẩy lẩm bẩm, cuối cùng gần như hét ầm lên, "Không sai là em hại chết Minh Hách Kỳ, vậy nên em cũng chết cùng là được chứ gì, anh hài lòng chưa?"

Khàn cả giọng, không nói thành lời.

Từng câu từng chữ sắc bén, cho đến khi đập nát bản thân mình mới chịu bỏ qua.

"Anh cũng thấy tin tức rồi nhỉ, không phải anh muốn tới xem trò cười của em sao?!!! Được... Vậy bây giờ anh thấy rồi đó, nhanh cút đi, dù sao người xấu xa giống như em thế này, chết cũng không cần anh tới quản, anh cút đi, bây giờ đi đi......" Phó Tuyết Lê khóc thút thít, nước mắt không kiểm soát được thi nhau trào khỏi hốc mắt, tầm mắt mơ hồ.

Cô vội vàng cúi đầu xuống, run rẩy, liên tục dùng ống tay áo lau nước mắt.

Cắn chặt môi, chịu đựng mới có thể không khóc thành tiếng.

Bởi vì cô không muốn khóc.

Ít nhất không muốn sụp đổ nhếch nhác như vậy trước mặt anh.

Dù sao Hứa Tinh Thuần đã không còn đau lòng vì cô.

Tất cả đều là thứ bỏ đi.

Một đường liên tục bị kéo lôi đi.

Sau lưng đυ.ng vào trên gạch men lạnh buốt, nước lạnh trong đầu vòi hoa sen trước mặt phun ra xối xuống, lạnh từ đầu tới chân. Phó Tuyết Lê chỉ kịp nhắm mắt lại, đầu gối mềm nhũn suýt nữa sắp quỳ xuống, cô co rúm lại, từ từ ngồi xổm xuống. Nước mắt nóng hổi tràn ra, răng không khống chế được run cầm cập. Không thở được.

Một tay Hứa Tinh Thuần đè cô lên tường, kề sát tai cô, dùng giọng khàn khàn hỏi, "Em muốn chết?"
« Chương TrướcChương Tiếp »