Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đời Đời Kiếp Kiếp Chỉ Yêu Em

Chương 76: Ngoại truyện (9)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Du Thừa Ân đứng trước cổng trường cấp 1 chờ con trai.

Phải , con trai cô đã lên lớp 2 , đứa trẻ hoạt bát với chiều cao nổi bật vui vẻ chạy về phía cô nhào vào lòng.

Gia Minh ngẩng đầu nhìn mẹ :“Mẹ , hôm nay ba không cùng đến sao?”

Lúc trước cô cứ nghĩ , đứa bé sẽ giống ba nó trầm mặc , lạnh lùng nhưng không ngờ sẽ lại giống cô , vừa hoạt bát , thông minh , lại vô cùng hồn nhiên.

Duy chỉ có thương yêu mẹ tuyệt đối là giống Hàn Thiên Viễn.

Du Thừa Ân xoa cái đầu nhỏ của con trai nói :“Ba không đi làm lấy gì nuôi hai cái bụng lớn này đây”

Hai người đến bên dưới tập đoàn J&J , một lớn một nhỏ nắm tay bước vào , đứa trẻ đi đằng trước như muốn bảo vệ mẹ xinh đẹp của papa không ai được đụng vào.

Sau khi cả hai bước vào phòng Hàn Thiên Viễn , anh rời khỏi ghế lại chỗ hai mẹ con , không quan tâm đến Gia Minh mà kéo Du Thừa Ân vào lòng hôn lên trán cô một cái.

Gia Minh khoanh tay phồng má giận dỗi , Du Thừa Ân nhìn con phì cười , Hàn Thiên Viễn hạ thân người cao lớn xuống muốn kéo đứa nhỏ lại liền bị nó kéo dãn khoảng cách.

Gia Minh nói với mẹ :“Mẹ, thơm con đi”

Hàn Thiên Viễn nhìn đứa nhỏ ghét bỏ mình , gật gù cảm thán được lắm , dám tranh mẹ với ba.

Du Thừa Ân cưng chiều ngồi xuống thơm lên má đứa trẻ , một nhà ba người ra ngoài ăn trưa , Du Thừa Ân đứng ở giữa hai người đàn ông , một lớn một nhỏ cầm lấy tay cô đầy tình cảm , ai đi qua cũng phải liếc nhìn lâu hơn một chút.

Hàn Thiên Viễn đưa hai người ra ngoài nhưng lại có chút không vui , tại sao chỉ có hai mẹ con mang đồ cặp thôi vậy? Anh cứ như là tài xế ấy.

Hàn Thiên Viễn buồn bực lái xe, lâu lâu lại nhìn ra hai người phía sau đang đùa nghịch với nhau .

Họ thật sự xem anh là tài xế !!!

Lúc đến nhà hàng , bà chủ còn niềm nở nói :“Bố dẫn hai chị em đi ăn đấy à , em gái xinh quá”

Có tin nhà hàng này sập luôn không? Hàn Thiên Viễn liếc bà chủ , Du Thừa Ân cười xuề xòa khóac lấy tay Hàn Thiên Viễn :“Chồng cháu vừa trẻ vừa đẹp trai như thế mà?”

Gia Minh bên dưới cũng nịnh ba , gật gật cái đầu nhỏ.

Bà Chủ bụm miệng cười :“Ra là ba mẹ con à , hôm nay tôi đặc biệt giảm 50% cho cả nhà mình nhé , cứ ăn thoải mái”

Lúc rời đi bà ta còn lẩm nhẩm sao cái nhà đó có thể đẹp một cách lộng lẫy như vậy.

Cứ như vậy , một năm 365 ngày , có bao nhiêu ngày lễ Du Thừa Ân đều sẽ nhận được hai món quà , của chồng và của con.

Hai người này một cha một con mà cứ thích hơn thua nhau , người lớn đầu mà cứ như con nít , đứa trẻ ranh thì cứ như ông cụ.

Mỗi lúc tặng quà , bọn họ đều sẽ nói :“Mẹ/ vợ thích cái nào hơn”

Du Thừa Ân híp mắt cười khổ , lau trán nói :“Cả hai được không”

Thế là cả hai đồng thanh nói :“Chỉ chọn một thôi”

Có lúc cô chọn của Gia Minh , đêm đó liền bị anh tặng cho một món quà to đến kiệt sức.

Sinh nhật Hàn Thiên Viễn , cậu bé Gia Minh luôn tặng cho mẹ những thứ quý giá nhất bây giờ lại chuẩn bị quà cho ba là một quyển sách có tựa đề “Học làm ba”

Hàn Thiên Viễn nhận được quà cũng phải bật cười , anh xoa xoa đầu con trai nói :“Ba chính là người ba tuyệt vời nhất rồi”

Gia Minh bĩu môi ăn bánh kem.

Sau đó anh xoay người về phía Du Thừa Ân mong chờ quà từ cô.

Mỗi lần sinh nhật anh là cực khổ nhất , cô phải vắt óc nghĩ quà cho anh vì chẳng biết phải tặng gì , anh cái gì cũng không thiếu.

Mà món quà lần này cô đã kì công chuẩn bị nhưng không thích hợp tặng trước mặt Gia Minh.

“Chốc nữa sẽ tặng anh”

Vậy mà cô gái lại quên mất ôm lấy Gia Minh nằm ngủ , mà không đúng , là Gia Minh ôm lấy mẹ mình.

Hôm nay sinh nhật anh nhưng anh cảm thấy bản thân như bị ra rìa.

Anh nằm xuống một bên bỏ tay con trai ra khỏi người mẹ mình kéo cô qua ôm ngủ.

Chật vật một lúc anh để lại Gia Minh , dứt khoát bế ngang cô qua phòng khác .

Du Thừa Ân bị hôn đến tỉnh , cô dụi dụi mắt nhìn Hàn Thiên Viễn :“Sao vậy”

Anh chống hai tay trên người cô , nói :“Quà đâu”

Du Thừa Ân chợt nhớ đến món quà , vỗ lấy trán . Không ngờ người đàn ông này lại nhỏ nhen như vậy , đến món quà sinh nhật cũng đòi bằng được.

Cô liếc mắt xung quanh xác nhận không phải phòng Gia Minh mới bắt đầu rũ mắt xuống hàng cúc áo gỡ từng khuy .

Hàn Thiên Viễn nheo mắt nhìn theo hành động của cô cho đến khi nhìn thấy rõ thứ ở bên trong mới cong nhẹ môi.

Anh chặn tay cô lại , đặt một nụ hôn giữa khe ngực :“Quà của em đây?”

“Anh rất thích”

Sau đó anh hung hăng giựt phăng chiếc áo ngủ của cô , chiếc áo ngực kiểu nhỏ loại hình tam giác chỉ đủ che đi phần nụ hoa nhô lên hiện ra , ở bên dưới là chiếc quần nhỏ cùng kiểu , là loại màu đen làm làn da mượt mà của cô thêm vô cùng nổi bật.

Anh lại vùi đầu vào nơi khe ngực , mùi hương của cơ thể ngọt đến mê người làm anh vô cùng phấn khích .

Sau đêm ân ái , Du Thừa Ân lượm từng mảnh áo ngực , dây áo mong manh bị anh giựt đứt , lúc Hàn Thiên Viễn bước lại thì bị cô mỉa mai:“Không ngờ anh lại thích kiểu này , lại làm anh phấn khích như vậy”

“Sau này cấm anh đi chơi biển đấy nhé, ở đó gái trẻ gái xinh toàn mặc như thế , lỡ đâu…”

Anh kéo cô vào lòng nói :“Không có lỡ đâu, anh chỉ phấn khích bởi vì người đó là em”
« Chương TrướcChương Tiếp »