Chương 1
Gió xuân nhẹ thổi, ánh nắng buổi chiều rất sáng, rất sáng.
Thượng Quan Thập lẳng lặng ngồi trên ghế dài của bệnh viện trực thuộc đại học Nhân Hòa, trong lòng lại lộ rõ vẻ không vui nổi, một mảnh bóng tối. Cậu gắt gao nhìn trên tờ giấy có viết bốn chữ lớn ‘Cơ thể lưỡng tính’.
Thượng Quan Thập chậm rãi ngẩng đầu, mờ mịt nhìn bầu trời, nhớ lại lời nói của giáo sư Lương. ‘Cậu mặc dù đã sống 22 năm là nam giới, nhưng trải qua kiểm tra chính xác, ở phía trong đại tràng của cậu, lại cất chứa một cái tử ©υиɠ, trải qua 22 năm lớn dần, nó đã trở thành một tử ©υиɠ hoàn chỉnh, khỏe mạnh. Bởi vì ống dẫn trứng gắn sát với lớp bên trong của đại tràng, cho nên hậu môn của cậu định kỳ chảy máu, cũng chính là cái người ta gọi là ‘kinh nguyệt’, mà không phải bệnh ‘trĩ’ trước đây chẩn đoán. Có điều cá nhân tôi đề nghị cậu làm phẫu thuật, loại bỏ tử ©υиɠ. Sau phẫu thuật cậu sẽ là một người đàn ông toàn vẹn. Đương nhiên mức độ nguy hiểm của phẫu thuật cũng rất cao, tiểu Thập… cậu nên suy nghĩ kỹ một chút đi!’.
Cậu đã sống 22 năm, vậy mà lại là loài lưỡng tính, đây thật đúng là trò đùa dai của thượng đế! Làm sao bây giờ? Cậu sau này sẽ là cái dạng gì chứ? Đôi cánh cậu muốn từ khi còn bé, hiện giờ đã bay đến nơi nào rồi? Tiền phẫu thuật 20 vạn khổng lồ cùng với xác suất phẫu thuật thành công 30%, cậu nên chọn thế nào đây? Đàn ông hoặc là người song tính… Cậu chỉ là một đứa trẻ bị bỏ rơi a! Tuy rằng cậu là do bà nhặt được, nhưng bà đã cho cậu theo họ, nuôi cậu lớn lên mà ngậm đắng nuốt cay! Nguyện vọng của cậu chỉ là làm một bác sĩ nhi khoa đủ tiêu chuẩn, có được hai đứa con đáng yêu, kiếm tiền phụng dưỡng bà. Vì thế… cậu không thể làm phẫu thuật. Vì ân tình của bà, cậu không thể mang gánh nặng tiền phẫu thuật khổng lồ như vậy. Không phải chính là người song tính sao! Thôi thì đành vứt bỏ cái suy nghĩ về mấy đứa con đáng yêu đi! Bà không phải đã nói khỏe mạnh mới là quan trọng nhất sao?
Nghĩ tới đây, Thượng Quan Thập hít sâu một hơi, âm thầm cổ vũ cho mình. Dù sao, giáo sư Lương cũng sẽ giữ bí mật cho cậu Không có gì mà phải lo lắng, cậu vẫn nên là thản nhiên chấp nhận sự thực này đi! Cậu cũng sắp tốt nghiệp học viện y học Nhân Hòa, sau khi tốt nghiệp mang theo bà rời khỏi thành phố này, sau đó thực hiện nguyện vọng của mình.
Nghĩ nghĩ, Thượng Quan Thập phấn khởi đứng lên, xé tờ giấy chẩn bệnh, mỉm cười nhìn từng mảnh giấy bay theo gió, thì thầm nói: “Ngày mai nhất định sẽ rất tốt đẹp…”
Đóa, một chương xong rồi đóa, siêu ngắn =))