Gia tộc biết Lý Thiên Tuyệt đã chọc vào đại họa, nhưng hoàn toàn không có cách nào để sửa chữa hay xử lý mối đại họa này.
Thứ nhất, bọn họ lấy đâu ra huyết mạch trực hệ của Lý Thiên Tuyệt kia để làm lắng lại oán hận của Bích Hải môn?
Thứ hai, dù bọn họ thực sự giao ra, cũng không làm giảm được cơn phẫn nộ của lão tổ Bích Hải môn, vì thế đã dứt khoát buông tha cho hết thảy mọi thứ mình đã gây dựng tại vùng duyên hải, nhanh chóng đi tìm nơi nương tựa là Ngũ Độc môn, mong được ma môn này che chở.
Lý thị gia tộc cũng không phải toàn thân trở ra, ít nhất là hơn phân nửa tộc nhân của bọn họ đều bị Bích Hải môn bên kia quét sạch.
Tuy Bích Hải môn là danh môn chính phái, nhưng một khi đã động thủ đối với gia tộc có gan phản bội môn, đương nhiên sẽ chém tận gϊếŧ tuyệt, không có chuyện nương tay.
Ít nhất là hai vạn tộc nhân của Lý thị đều chết bên trong tai họa này.
Bởi vậy, gia tộc nguyên khí đại thương, mãi cho tới bây giờ đều vẫn chưa khôi phục lại nguyên khí.
Tài nguyên lũng đoạn, cố hóa cấp bậc, và yêu thương cùng với thân tình chính là những xiềng xích gia cố cho hết thảy những chuyện này.
Muốn xé mở toàn bộ chúng thì hoặc là tuyệt đối lạnh lùng và vô tình, hoàn toàn không để ý tới sống chết của thân nhân, hoặc là có được lực lượng đủ sức nghiền ép hết thảy, sau đó tự do sửa chữa quy tắc.
Lý Thủy Đạo buông mành che xuống, sắc mặt vô cùng nghiêm túc.
"Thủy Đạo huynh, làm sao vậy? Có cái gì không ổn sao?" Thấy vẻ mặt Lý Thủy Đạo quá mức nghiêm túc, Lý Thủy Lãng lập tức mở miệng phá vỡ bầu không khí im lặng.
Tới lúc này Lý Thủy Đạo mới phát hiện ra vẻ mặt của mình quá mức nghiêm túc, vậy mà lại làm ảnh hưởng đến không khí trong xe rồi, vì thế, hắn cố gắng nặn ra một nụ cười, lắc đầu nói: "Không có gì."
"Nhất định là đang khẩn trương vì chuẩn bị bước vào Ngũ Độc quật rồi." Lý Thủy Lan cười nói.
"Không có." Lý Thủy Đạo lắc lắc đầu.
"Ha ha ha ha... Không có gì phải ngượng ngùng cả, ta cũng khẩn trương mà." Lý Hạo Trạch cười to nói.
Lý Thủy Đạo không nói gì chỉ nhìn Lý Hạo Trạch và Lý Thủy Lan, trong lòng thầm nghĩ hai ngươi không khẩn trương sao?
"Chúng ta có Thiên Lương đại phu đi theo mà, sợ cái gì mấy con côn trùng nhỏ như thằn lằn cóc nhái chứ?" Lý Thủy Đình cười nói.
"Phi! Năm đó muội bị con rết chui vào trong người, suýt chút nữa đã tiểu ra quần ngay trước mặt mọi người rồi, còn mạnh miệng nữa." Lý Thủy Lãng không chút nể tình, lập tức mở miệng cười nhạo muội muội của mình.
"Ca!"
Lý Hạo Trạch tiếp lời: "Không sai, đại phu đã sớm nói qua rồi, những con trùng độc kia chỉ vừa mới hoá yêu, bởi vậy sau khi chúng ta tiến vào chỉ cần không hành động lộn xộn, tùy ý để yêu trùng tự chủ lựa chọn, sẽ không gặp phải bất cứ nguy hiểm gì."
Lý Nhất Quân cũng gật đầu phụ họa: "Nói đúng, sau khi xuất phát đại phu đã một mực nhắc nhở chúng ta nên chú ý tới vấn đề này rồi. Tuyệt đối không được hành động lộn xộn, chỉ có thể mặc cho đồng tham tự mình lựa chọn thôi."
"Ai... Lỡ như một con cóc lựa chọn ta thì biết làm sao bây giờ?" Lý Thủy Lan âu sầu ủ rũ nói.
"Vậy ngươi cũng chỉ có thể thừa nhận mà thôi! Ngũ Độc quật không thể so với nơi khác, chúng ta chỉ là phàm nhân, trong quật lại đầy rẫy yêu trùng cấp một. Chúng nó tùy tiện cắn một miếng cũng có thể độc chết chúng ta. Hơn nữa, sau khi bị cắn, ngay cả cơ hội giải độc cũng không có, ngươi còn muốn tự chủ lựa chọn hay không?"
"Đúng vậy, chúng ta có thể tu luyện đã là may mắn trùng thiên rồi, đến tột cùng là chúng ta sẽ thích hợp với loại đồng tham nào, cũng chỉ có thể thuận theo thiên ý mà thôi. Lại nói, ngũ độc mỗi con mỗi vẻ, cũng không phân ra con nào mạnh con nào yếu." Lý Thủy Lãng cũng nói.
"Không phải như thế đâu! Đại phu từng nói rồi, tuy về cơ bản, các loại độc dịch thần thông đều giống nhau, nhưng đệ nhị thần thông lại khác hoàn toàn, nếu lấy con rết làm đồng tham, loại trùng trăm chân sẽ có mộc chúc phong hành, di động mau lẹ, tu sĩ sẽ càng thêm nhanh nhẹn, cả chạy trốn hay gϊếŧ địch đều rất có ích lợi."
"Thằn lằn có thể đứt đuôi mọc lại. Nếu chúng ta là lấy thằn lằn làm đồng tham, chắc chắn sẽ có năng lực chữa trị, sau khi chiến đấu chỉ cần vẫn còn một hơi, thì không cần biết có thể chịu bao nhiêu tầng thương tổn, đều có thể tự nhiên mà khỏi hẳn."
"Bọ cạp có cái châm độc đằng sau lưng, nếu lấy nó làm đồng tham, chắc chắn sẽ am hiểu cách dùng độc châm, phi đao, ám khí… Bởi vậy khi còn tu vi thấp, nó chính là lựa chọn tốt nhất."
"Hạo Trạch huynh, vậy rắn độc và con cóc thì có ưu điểm gì?" Lý Thủy Đình tò mò hỏi.
"Đúng là ngày thường khi nghe giảng bài, Thủy Đình muội tử chỉ biết chơi đùa. Ừm, nếu có được độc xà, bản thân sẽ càng thêm linh hoạt."