Để anh lên sofa, Bùi Nhiễm Nhiễm vỗ vỗ quần áo, quay lưng muốn đi.
Nam nhân nhanh tay lẹ mắt, kéo tay cô lại.
“Rót nước cho tôi.” Khẩu khí vẫn là mệnh lệnh, không chút khách khí.
Nhưng lời vừa dứt, anh lại nhắm mắt, cũng không biết là ngủ thật hay giả.
Bùi Nhiễm Nhiễm hận bản thân mềm lòng, quên đi, rót nước rồi đi.
Rót nước ấm, ngoan ngoãn đưa đến bên đại boss, “Nước đến đây.”
Cảnh Thần Hạo cố gắng động đậy cơ thể, tay phải đưa lên, biên độ rất lớn, Bùi Nhiễm Nhiễm không né kịp, nước trực tiếp đổ xuống, ướt người cô.
Trên người lập tức ướt đẫm, Bùi Nhiễm Nhiễm tức giận! Tên này cố ý mà!
“Thay quần áo.” Cảnh Thần Hạo lạnh lùng từ đất đứng lên.
“Tôi làm gì có đồ thay?!” Khẩu khí Bùi Nhiễm Nhiễm xúc động, anh xem đây là nhà cô, sao có thể có đồ của cô!
Nhìn thấy anh vào phòng, cô lại nhiều quần áo ướt, có tức cũng không giải tỏa được, “Anh nghỉ, tôi về.”
Nói xong, cô quay người, còn chưa đi được vài bước, cô nghe tiếng ói của người nào đó.
Cô hít sâu 1 hơi, quay lưng nhìn Cảnh Thần Hạo.
Sau đó, Cảnh Thần Hạo quay lại, chỉ bồn tắm siêu to, “Mở nước, tôi muốn tắm.”
Nhất thời, Bùi Nhiễm Nhiễm cảm thấy như nhìn thấy Cảnh Thần Hạo 5 năm trước, bộ dạng ngang ngược rất giống.
- ----------- --------------
Sau khi say, anh mới thể hiện bản tính thật.
“Mở nước.” Cảnh Thần Hạo nhẫn nhịn nói thêm lần nữa, nói xong rất tự nhiên cởi đồ.
Bùi Nhiễm Nhiễm bất lực đỡ trán, nhưng vẫn làm theo lời anh, rất nhanh mở xong nước.
Thử độ ấm, vừa đủ.
Chỉ là, cô không ngờ, cô mới quay người, chân Cảnh Thần Hạo đã vào trong bồn tắm.
Vì động tác quá lớn, cô bị cơ thể cường tráng đυ.ng phải, đứng không vững, té về trước.
Nhất thời, bàn tay lớn ôm lấy eo cô, dùng sức, cô không bị té mạnh xuống đất, mà trực tiếp trượt vào trong bồn tắm.
Những lớp phấn dày, thật sự nhức mắt!
“Cô trang điểm rồi.” Tiếng trầm thấp của nam nhân vang lên, động tác tay vẫn không ngừng.
Lập tức, tim Bùi Nhiễm Nhiễm vang hồi chuông nhắc nhở.
Cô phản kháng đứng dậy, nhưng sức anh quá mạnh, cô không đấu lại, cột tóc bung ra, tóc xõa xuống, trang điểm trên mặt bị lem.
“Cô…” Sắc mặt Cảnh Thần Hạo căng thẳng, là anh… say rồi, hay là mơ?
“Tôi cái gì tôi!” Bùi Nhiễm Nhiễm biết anh say, cô nhất định nhân lúc này, nhanh chóng thoát thân.
“Là em!” Anh kích động, tay ôm lấy cô.
“EM về rồi, lần này, tuyệt đối không để em xa tôi.” Cô vừa nói vừa sờ mặt anh.
“Đừng chiếm tiện nghi, nhanh dừng lại!” Tay Bùi Nhiễm Nhiễm đập loạn, vừa gấp vừa tức.
“Không buông, em là của tôi.” Cảnh Thần Hạo âm u, muốn cô đến đầu kêu đến cuồng loạn.
Dù là mơ, anh cũng không muốn tỉnh.
Nói xong, không quan tâm sự phản kháng của Bùi Nhiễm Nhiễm, dùng sức ôm cô, cuối này hung hăng hôn lên môi đỏ của cô, tay không rảnh, từ từ dời xuống.
Anh hôn ngày càng nóng bỏng, hô hấp cũng nhanh chóng bị anh giành mất, mỗi tấc thịt của cô của trong sự khống chế của anh.
Đột nhiên, lòng cô hoang mang, đưa tay liều mạng ngăn chặn, chỉ là, sự nam nữ không giống nhau, cuối cùng anh lật người lại, áp cô xuống.
Tiếng nước vang lên càng lớn, cơ thể Cảnh Thần Hạo càng mang động.
Qua 1 đêm, Bùi Nhiễm Nhiễm cảm thấy cảm thấy như bị nghiền nát vậy, nhìn người đàn ông ngủ say trên giường, lòng phức tạp.
5 năm trước phát sinh 1 lần, 5 năm sau về chưa được bao lâu, lại 1 lần, còn với thân phận Bùi Dĩ Hàn.
Tối qua anh say, sau khi tỉnh dậy nhất định nhức đầu, nhớ không ra cô, cũng bình thường.
- ----------- --------------