Chương 271: 271: Nảy Mầm Hạnh Phúc

Cảm thấy có một chút không thể giải thích được..

Đặc biệt là Lãnh Như Thanh.

Lúc này thấy Lãnh Như Thanh rất dịu dàng?

Lãnh Như Thanh và Nhậm Tử Lương trao đổi số điện thoại di động.

Nhậm Tử Lương nói rằng có một bệnh nhân đang đợi anh ta.

Anh ta vội vã mang hộp thuốc đi và đóng cửa lại sau một lúc lâu.

Lãnh Như Thanh vẫn nhìn vào cửa và mỉm cười.

Sau một lúc, Lãnh Như Thanh hỏi Đường Lạc Lạc với vẻ ngạc nhiên, mỉm cười và nói: "Nhậm Tử Lương, phải không? Anh ấy có bạn gái chưa?"

Đường Lạc Lạc thể hiện biểu cảm của mình như giúp Nhậm Tử Lương thanh minh: "Không có! Và theo tôi biết, chưa từng có.

Tôi nghĩ Nhậm Tử Lương vẫn là RAU SẠCH! "

Thật vậy, mặc dù Nhậm Tử Lương giản dị, không phải là một đứa bé ngoan ngoãn ở nhà, có tính cách hiền lành và là kiểu đàn ông ấm áp mà nhiều chị em thích, nhưng anh chưa bao giờ có bạn gái.

Thuộc loại người rất kén chọn, tinh thần sạch sẽ.

Đôi mắt của Lãnh Như Thanh lúng túng, cúi thấp đầu và khẽ mỉm cười: "Hóa ra đó không phải là một trải nghiệm cảm xúc phong phú, không nên, anh ta khá đẹp trai."

Đường Lạc Lấcf vào với một câu chuyện phiếm, đôi mắt sáng ngời: "Thấy sao? Có ý chứ?".

" Đi, đi, đi." Lãnh Như Thanh đẩy Đường Lạc Lạc sang một bên với một nụ cười: "Thế nào chứ, tôi thì không quen anh ta, cô có biết anh ta thường thích đi đâu không?"

Đường Lạc Lạc nở một nụ cườitinh quái: "Nói không thú vị còn hỏi thăm anh ta.

Anh ấy là bác sĩ.

Anh ấy có sản nghiệp của gia đình nhưng anh ấy không muốn thừa kế.

Ngoài ra còn có một anh trai.

Bố mẹ anh ấy rất tốt bụng và hiểu lý lẽ.

Anh ấy thường đến trường đua ngựa, sân golf và sân bóng.

Nếu muốn nói rằng anh ấy có bất kỳ sở thích đặc biệt nào không thì thích xem phim hoạt hình.

Có tính không? "

Lãnh Như Thanh lắng nghe cẩn thận và lấy một cuốn sách nhỏ để viết ra.

Sau khi nghe Đường Lạc Lạc nói Nhậm Tử Lương không có sở thích xấu nào...

Đúng là một tiểu thịt tươi với tính cách dễ gần rất phù hợp với tiêu chí lựa chọn bạn đời của cô - tính tình tốt và đẹp trai.

Lãnh Như Thanh bối rối thất điên bát đảo mở miệng mỉm cười và tập trung gần như khó: Anh ta sống ở đâu, cô biết địa chỉ nhà anh ta không?".

Đường Lạc Lạc chớp mắt, đúng là một cao thủ, đi thẳng vào chủ đề luôn...

"Đó là quyền riêng tư cá nhân, nói cho cô biết có vẻ không tốt".

Đường Lạc Lạc lùi lại trong khi cầm bút và giấy, viết gọn gàng hai địa chỉ cho Lãnh Như Thanh.

"Anh ấy sống một mình, đây là địa chỉ của anh ấy, Đây là địa chỉ của bố mẹ anh ấy.

Dù sao, cô có thể tìm ra mà không cần tôi nói".

Vì vậy, Lạc Lạc không được tính là bán đứng bạn bè?"

Nghĩ về việc Nhậm Tử Lương sẽ bị Lãnh Như Thanh chinh phục trong tương lai Đường Lạc Lạc có chút vui sướиɠ.

Hai người một người lạnh lùng và một người dịu dàng...

Lãnh Như Thanh cất những ghi chú bằng một nụ cười, rồi nhớ lại mục đích của chuyến đi, và nhanh chóng nói: "Lạc Lạc nói, thực tế, hôm nay tôi có việc nói với cô."

Đường Lạc Lạc sửa lại mặt may, cô ngồi xuống bên cạnh Lãnh Như Thanh: "Có chuyện gì vậy?"

"Là thế này." Lãnh Như Thanh đi thẳng vào vấn đề biểunhút nhát đã biến mất thay vaof đó là một số chỉ là sự bình tĩnh và khôn ngoan của doanh nhân: "Cô hẳn đã nhận được rất nhiều đại lý sau khi cô đến chương trình thực tế đó.

Chi nhánh ô liu của nhà bán lẻ nhượng quyền? Tôi thấy quần áo cô mặc trong chương trình.

Tôi nghĩ nó không tệ, và phòng làm việc của cô mới bắt đầu, và nó chưa hình thành quy mô.

Mặc dù nó đã trở nên phổ biến nhưng tôi sợ rằng nó sẽ là một hoạt động thương mại bà cô vẫn không biết nhiều về nó.

"

Lãnh Như Thanh nói chính xác là điều Đường Lạc Lạc lo lắng.

Nhà thiết kế của Khải Trần là cô ấy, nhưng cô không có tài năng quản lý.

Cô mới trở về Trung Quốc không bao lâu nhưng đã làm không tốt trong kế hoạch phát triển và định vị thương hiệu của thương hiệu này.

Mặc dù hiệu ứng công khai của chương trình lần này là rất tốt, nhưng vì sự nổi tiếng được lan truyền quá nhanh, nên làm gì tiếp theo là một chút khó khăn.

Mặc dù có rất nhiều người quan tâm đến Khải Trần nhưng sau tất cả, Khải Trần đang ở giai đoạn sơ khai, lại là loại hàng cao cấp vì vậy việc lựa chọn những người được nhượng quyền là đặc biệt quan trọng.

Những cửa hàng này nên được đặt ở đâu trong thành phố? Làm thế nào để thiết lập, và bao nhiêu trong số những điều này nên được ban hành cho lô hàng đầu tiên, tất cả đều cần Đường Lạc Lạc tính toánkỹ càng.

Đối với cô, một người vừa mới bắt đầu kinh doanh, điều đó cũng rất khó khăn.

Đường Lạc Lạc thở dài: "Cô nói đúng, tôi thực sự lo lắng, nhưng cô sao lại thích tham gia?"

Lãnh Như Thanh nhếch môi, nở một nụ cười tự tin: "Không, sức ảnh hưởng của tôi vượt xa suy nghĩ của cô, cô có biết rằng tôi có đội của riêng mình không? "

" Vâng.

" Đường Lạc Lạc gật đầu đầu.

Bây giờ có rất nhiều người nổi tiếng trên mạng, Lãnh Như Thanh rất nổi bật, và cô ấy đã không thấy đi xuống trong nhiều năm.

Đội ngũ rất hùng mạnh.

Khi cô đến tìm Lãnh Như Thanh lần trước, cô cũng đã tận mắt nhìn thấy sự quản lý và quy mô của họ.

Thật sự xuất sắc.

Chắc chắn rồi, Leng Như Thanh nói về đội của mình, với vẻ mặt có phần tự hào: "Việc thành lập một thương hiệu đa phần chỉ được thực hiện bởi công chúng.

Tôi muốn làm việc với cô.

Từ đó, Khải Trần và cả các công ty quản lý, phân phối và quản lý đều được tôi và công ty của tôi quan tâm.

Tôi sẽ cử nhân viên quản lý chuyên nghiệp nhất để giúp cô hoàn thiện mọi chi tiết.

"

Đường Lạc Lạc lắng nghe cẩn thận, tất nhiên, cô sẽ không nghĩ đây là một cống hiến miễn phí: "Sau đó thì sao?"

Lãnh Như Thanh mỉm cười: "Cô chỉ tập trung vào thiết kế, lợi nhuận là sáu bốn."

Đường Lạc Lạc hạ mắt xuống.

Bây giờ phòng làm việc của cô đã bắt đầu, mặc dù nó chưa trở thành quy mô lớn, và không có ai có thể ở một mình.

Các nhà quản lý, nhưng phong cách và thành phẩm mà một thương hiệu nên có sẵn, và bốn sáu điểm được đề xuất bởi Lãnh Như Thanh không thể giúp đỡ nhưng có một số riêng tư.

Nhưng Lãnh Như Thanh đã đúng.

Chỉ có một mình, cô không biết phải mất bao nhiêu đường vòng để đẩy Khải Trần chính thức đi lên.

Mặc dù cô là nhà thiết kế chính khi cô ấy ở nước ngoài, cô ấy đã được tiếp xúc với quản lý phát hành, nhưng sau tất cả, Trung Quốc khác với Mỹ..

Cô dừng lại và đưa ra một ngón tay: "Tôi vẫn có một yêu cầu."

"Nói đi." Lãnh Như Thanh rõ ràng và không có tiếng động nào ngập ngừng.

"Cô là nhà quản lý tốt nhất, trong sự hợp tác của chúng ta, để dạy kèm miễn phí cho tôi," Đường Lạc Lạc mắt chớp mắt một vài lần:.

"Từ chuyện lớn đến bé, tôi không biết gì, cô hãy dậy tôi".

Lãnh Như Thanh nhạc nhiên rõ ràng lông mày nhướn lên: "Dường như tham vọng của cô không hề nhỏ."

Đường Lạc Lạc mỉm cười: "Không có cách nào, tôi không thể dựa vào cô suốt đời, khả năng quan trọng hơn tiền bạc."

Lãnh Như Thanh đứng dậy và nói: "Thỏa thuận."

Lãnh Như Thanh nói chuyện và bước về phía cửa; "những vấn đề cụ thể tôi sẽ liên lạc với cô cảm ơn cô đã cho địa chỉ, lúc này tôi đang nợ cô 1 ân tình lớn ".

Ann tình lớn..

Nhìn Lãnh Như Thanh ra khỏi cửa Lạc Lạc không thể không nghĩ về điều đó.

Lãnh Như Thanh là một người phụ nữ có thể làm những gì cô ấy muốn làm và còn làm rất tốt.

Mặc dù tính cách của cô ấy rất mạnh mẽ, cô ấy cũng có một mặt tinh yếu đuối của một người phụ nữ.

Tuy nhiên, cũng rất xứng đôi với Nhậm Tử Lương.

Không lâu sau khi George tham gia chương trình thực tế, anh chạy khắp nơi tìm kiếm một nơi thích hợp để sinh sống.

Ông Lance là một người có thói quen sạch sẽ.

Ở Anh, lâu đài của ông là không tì vết, không có 1 hạt bụi và được người hầu dọn dẹp 24 giờ mỗi ngày.

Mỗi chi tiết cần hai hoặc ba người hầu thay phiên nhau kiểm tra mỗi ngày.

Chỉ tiếc không tự nhốt mình trong nhà kính vô trùng.

Ở Trung Quốc, mặc dù chỉ là một chuyến thăm ngắn hạn, nhưng sự sắp xếp nơi ở của ông Lance, vẫn là một vấn đề đau đầu đối với George.

Khách sạn sáu sao tốt nhất ở thành phố S trong mắt ông Lance, không khác nhiều so với bãi rác.

Vì vậy, sau khi hoàn thành việc ghi hình chương trình, và nhanh chóng hoàn thành công việc, nhiệm vụ còn lại của George là đưa ông Lance đi quanh tìm mua biệt thự.

Trong những năm gần đây, vì thành lập một công ty ở Trung Quốc, ông Lance cũng đã mua rất nhiều bất động sản.

Có nhiều bất động sản dưới tên của George.

Lúc này, Gẻoge đưa ông Lance đến khu đất đắt nhất, như một cco gái bán hàng.

Bán hết mình nhưng sợ rằng ông Lance sẽ không thèm nhìn xuống - đây đã là khu biệt thự thứ tám xem hôm nay.

Đứng trên những viên sỏi tròn và sạch sẽ, George giới thiệu với ông Lance khi đi bộ: "Chú ơi, nhìn vào biệt thự trước mặt, mặc dù nó không lớn, nhưng nó rất gọn gàng.

Con sẽ sắp xếp hai mươi người phục vụ.

Chú thấy đấy, bên ngoài màu trắng và vàng sáng, trông rất sạch sẽ và đầy nắng.

"

Ông Lance đi theo George qua hành lang, nhìn những cây xanh xung quanh và hít thở không khí trong lành.

Vị trí là tốt, như George nói, mặc dù nó không tráng lệ, nhưng nó cần rất nhiều sự chăm sóc để vừa ý.

Rốt cuộc, ông đang đi công tác và không thể so sánh với ở Anh.

Ông Lance suy ngẫm: "Đi vào xem đi?"

George rất phấn khích đến nỗi bật khóc và cuối cùng cũng đi vào.

Sáng nay, George chưa bao giờ có cơ hội ngồi xuống.

Màu sắc quá ảm đạm và bẩn thỉu, hoặc môi trường xung quanh không thỏa đáng.

George chưa bao giờ chọn nhà một cách khó khăn như vậy.

Ông Lance sẽ xem xét và George dẫn đường.

Hai người đi thẳng vào biệt thự.

Đứng trong phòng khách trống rỗng và gọn gàng, ông Lance nhìn xung quanh và gật đầu, sau đó theo dõi kiểm tra từng phòng.

George mừng ngây ngất, và cuối cùng đứng trong suy nghĩ.

Ông Lance đi đến chiếc bàn gỗ gụ dài và đưa ngón tay ra xoay xoay quả địa cầu trên bàn và từ từ quay lại: "Chú nghĩ ở đây tốt đây.".