Đại thế chi tranh, hỗn loạn buông xuống.
Phàm là thời đại loạn lạc tới, đều sẽ có yêu nghiệt kinh thiên xuất thế, trấn áp cả một thời đại. Bạn hắn dẫn dắt nhân tộc đi hướng đỉnh cao huy hoàng rực rỡ.
Điều này không phải tiên đoán mà là chân lý.
Đây là điều mà nhân loại trải qua 1 vạn 2000 năm phát triển đúc kết ra.
1 vạn 2000 năm phát triển, nhân loại từ một chủng tộc nhỏ yếu đã phát triển thành một trong tam đại đỉnh phong chủng tộc trong Ngân Hà tinh hệ.
U Ngục than Vương, Thiên Khung thần vương, Viêm Dung thần vương, Hoàng Hôn thần vương…
Những cái tên này là tín ngưỡng trong long nhân loại. Bọn họ trợ giúp nhân tộc tại thời khắc nguy nan đánh vỡ gồng xiềng, bọn họ dung bờ vai gánh vác bầu trời nhân loại, dung huyết nhục tạo dựng con đường cho nhân loại.
Những người này là cường giả tồn tại vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại. Cho du là Chân Thần trong trong truyền thuyết xuất hiện cũng không thể sánh ngang với họ. Bởi vì bọn họ là Vương giả bên trong thần linh, bọn họ là Tuyệt Đại thần vương.
Mỗi khi nhân loại nguy nan, luôn có Thần Vương xuất thế, lấy chiến lực vô địch làm cho cả vũ trụ kinh hãi, dẫn dắt nhân loại vượt qua trở ngại đi lêи đỉиɦ phong.
Mà bây giờ, vị Thần Vương cuối cùng của nhân loại đã tan biến 500 năm rồi…
…
- Lục Phong, ngươi cho rằng mình thật sự ưu tú như vậy sao? Còn cái gì mà nhân vật phong vân? Ta nhổ vào! Nếu như không phải dựa vào cha mẹ thì ngươi tính là cái gì! Trong mắt ta, ngươi chính là phế vật!
Nhìn phía thân ảnh đang ôm bụng dưới chân, Triệu Cường khinh thường nở nụ cười, lấy một trang giấy văn kiện đưa tới trước mặt Lục Phong.
- Tốt, ký đi. Để ta đánh giá cao ngươi một lần.
Nhìn qua tờ khế ước, Lục Phong nắm thật chặt nắm đấm, bây giờ hắn có một chiêu cực mạnh có thể sử dụng. Bất quá hắn cũng rõ dàng, cho dù hắn có vận dụng thủ đoạn đó hắn cũng không phải đối thủ của Triệu Cường. Cho nên cuối cùng hắn vẫn cố nén đau đớn ký tên của mình lên văn kiện.