Chương 64: Gây xích mích

“Nếu tỷ nói vậy thì khúc vải này để cho muội đi.” Cao Vân Dao thèm thuồng từ nãy giờ, nghe Hạ Chi Hà noói thế thì lập tức đoạt lấy khúc vải từ trên tay nàng ôm vào trong ngực.

Hạ Chi Hà sững sờ, khóe môi cứng đờ, đôi mắt ẩn chứa phẫn nộ và căm ghét, nhưng nhanh chóng che giấu đi, nàng hơi mỉm cười nói: “Dao muội muội, quân tử giúp người toại nguyện, nhưng mà khúc vải này tỷ đã chọn từ trước, nếu muội muội thích thì hôm khách tỷ sẽ đưa cho, được không?”

Nếu chỉ là một khúc vải thì thôi, nhưng liên quan đến chuyện nữ nhân đẹp nhất tôn quý nhất, nàng làm sao nhường được?

Từ nhỏ, nàng đã xinh đẹp hơn người, ngay cả cha mẹ cũng cảm thấy tương lai nàng rất tươi sáng. Chỉ là nàng xuất thân thương hộ, địa vị thấp kém, không có cơ hội xuất đầu lộ diện. Nhà bình thường nàng không nhìn vào mắt, nhưng mà những gia đình lớn thì không giàu cũng quý, cho dù yêu thích dung mạo của nàng, cưới về cũng không thể làm chính thê, cho nên nàng chọn tới chọn lui, mới chọn Cao Dật Đình.

Trong số những người cùng vai vế, Cao Dật Đình xem như cũng là người tài năng xuất chúng, tướng mạo anh tuấn thì không cần nói, Cao lão gia hiện giờ là Tổng quản Thái y viện, Cao Dật Đình cũng là Tứ phẩm Thị vệ của đương kim Hoàng thượng, là người bên cạnh Hoàng thượng, chỉ phần vinh quang này đã đủ làm nàng yêu thích. Huống hồ, Cao Dật Đình đối với nàng rất tốt, cho dù có hôn ước rồi, nhưng nàng chắc chắn chỉ cần nàng đồng ý, vị trí chính thê kia nhất định là của nàng.

Vốn là, có Cao Dật Đình nàng cũng nên thỏa mãn, nhưng kinh thành là nơi của thiên tử, phồn hoa phú quý, nữ tử như nàng sao có thể cam chịu tầm thường, làm một phu nhân Thị vệ chứ?

“Tỷ tỷ là vì câu nói của tiểu tiện nhân kia sao? Muội cho tỷ biết, cái gì mà nữ nhân đẹp nhất tôn quý nhất, chỉ là lừa gạt thôi, ai nói có được một khúc vải thì trở thành nữ nhân đẹp nhất tôn quý nhất chứ?” Cao Vân Dao ôm tơ lụa trong tay, khuyên nhủ Hạ Chi Hà, “Tỷ tỷ, tỷ đừng nói nữa, khúc vải này lúc nãy muội không thấy, bây giờ thấy rồi thì dĩ nhiên phải thuộc về muội, dĩ nhiên muội cũng không bắt tỷ chịu thiệt đâu, tỷ xem, trên bàn còn nhiều như vậy, tỷ tùy ý chọn, cho dù lấy hết toàn bộ cũng được.”

Hạ Chi Hà nghe vậy tức đến cắn răng, rõ ràng chính là cướp đoạt, giỏi lắm Cao Vân Dao, khinh người quá đáng.

Nhưng bản tính của Cao Vân Dao là ương ngạnh như vậy, vì được Đại thái thái sinh ra, là đích tiểu thư con vợ cả, từ nhỏ đã xem trời bằng vung, không coi ai ra gì, phàm là thứ nàng thích, bất kể là dùng cách gì cũng phải có cho bằng được. Giờ khắc này, nghe Lý Thanh Ca nói khúc vải này tốt như vậy, lại thấy ánh mắt nóng bỏng của Hạ Chi Hà, cho dù nàng không thích màu sắc mộc mạc của nó nhưng nàng cũng phải chiếm làm của riêng.

Không vì gì khác, chỉ vì cái câu nữ nhân đẹp nhất tôn quý nhất đó thôi. Hừ, trong lòng Cao Vân Dao, ngoại trừ bản thân nàng ra thì ai có tư cách đó nữa?

Thế là không để ý vẻ mặt khó coi của Hạ Chi Hà, nàng ôm tơ lụa đi vào phòng, sau đó dựa vào l*иg ngực Đại thái thái nói khúc vải này rất đẹp, muốn gọi người đến đây lấy kích thước để may.

Bên này, Hạ Chi Hà cũng không kềm được, bộ mặt mỹ lệ như tượng băng bị vỡ vụn, Lý Thanh Ca ở một bên cười thầm, thì ra cũng chỉ đến thế, nàng chỉ nói một câu đã khiến tình tỷ muội của hai người này lộ ra nguyên hình.

Bên kia, vì Cao Vân Dao đi rồi, Cao Vân Bình và Cao Vân Tuệ lại vui mừng lựa chọn tiếp.

Lý Thanh Ca nhẹ nhàng đυ.ng Hạ Chi Hà một cái, nhỏ giọng an ủi: “Hạ tỷ tỷ, đừng khổ sở, tỷ đẹp như vậy, bất kể mặc cái gì cũng đẹp.”

Hạ Chi Hà nghe câu này mới tỉnh táo lại, khóe môi cố gắng nặn ra nụ cười: “Không, không có gì…để muội muội chê cười rồi.”

Thanh Ca lắc đầu: “Tỷ tỷ chọn tiếp đi, vải này đều rất đẹp.”

“Được.” Hạ Chi Hà nhìn số vải còn lại trên bàn, đột nhiên cảm thấy đều vô cùng xấu xí, hoàn toàn khác với khúc vải lúc nãy, nàng không còn tâm tình gì nữa.

Lý Thanh Ca cúi thấp đầu, giống như không nhận ra tâm tình của Hạ Chi Hà, cũng theo tỷ muội Cao Vân Bình và Cao Vân Tuệ lựa chọn.

Đột nhiên, một tiếng cười lọt vào tai, nàng đột nhiên cả kinh quay đầu, liền thấy sau bức màn che, Cao Dật Hiên đang nhướng mày, quái dị nhìn nàng.

Lý Thanh Ca đột nhiên thấy hô hấp tê cứng, kẻ này sao lại ở đây?