Chương 6

Chương 6: Ba cái huyệt đều bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ rót đầy.

Hoa huyệt từ lâu đã cơ khát khó nhịn nhưng lão Vương vẫn chưa động thủ, hắn hạ quyết tâm hôm nay nhất định phải đem mọi nơi trên cơ thể tiểu Thiên sử dụng triệt để, phải dạy cho cơ thể tiểu Thiên biết như thế nào mới có thể hầu hạ tốt cho gậy thịt cực lớn của hắn.

Tiểu Thiên bị hắn lật người lại, quỳ rạp trên mặt đất, mông vểnh cao. Cậu cho rằng rốt cuộc cũng được thỏa ước nguyện, không nghĩ tới vật tiến vào lại là ngón tay thô ráp.

"Ân...a......"

Hoa huyệt ướt mềm nhanh chóng ngậm lấy ngón tay, tham lam mυ"ŧ mát.

"Thật da^ʍ, tại sao bên trong còn có tϊиɧ ɖϊ©h͙? Không có baba, có phải tiểu tao bức của tiểu Thiên bị người tới thao, bắn tinh vào trong đây?"

Đầu ngón tay ở trong da^ʍ huyệt moi đào xoay chuyển thành vòng, kéo ra từng sợi dâʍ ŧᏂủy̠ trộn lẫn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c.

"Không......a...... Không phải.... Là của ba ba..."

Tiểu Thiên vội vã giải thích.

"Là tϊиɧ ɖϊ©h͙ hôm qua ba ba bắn trong tử ©υиɠ chảy ra...."

Lão Vương sao lại không biết, miệng tử ©υиɠ thật chặt, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào bị nhốt chặt chẽ bên trong, chỉ khi tiểu Thiên hoạt động, mới theo đó mà chậm rãi chảy ra một ít, hắn chỉ là cố ý trêu cậu.

"Âʍ ɦộ dâʍ đãиɠ này luôn luôn tùy tiện phát tao, ai biết được nó đã ăn côn ŧᏂịŧ của nam nhân khác hay chưa, nếu đã bị ô uế, lão tử sẽ không bao giờ chạm vào!"

"Ô ô..... Không có.... Chỉ có ba ba...."

Tiểu Thiên nói thế nào ba ba cũng không tin, ủy khuất cực kỳ.

"Hiện tại ba ba muốn thao một cái lỗ da^ʍ khác của ngươi!"

Nói xong hắn dùng ngón tay có dính dịch nhầy nhụa ấn lên hậu đình phấn hồng, nơi đó vốn dĩ đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra từ hoa huyệt ngâm cho ướt nhão, miệng cúc mềm mụp dễ dàng ăn một ngón tay đi vào, ngoại trừ thiên phú dị bẩm, còn nhờ lão Vương mỗi khi giúp tiểu Thiên bôi thuốc lên hoa huyệt cũng bôi lên cúc huyệt một chút.

"Ngô....."

Tiểu Thiên không nghĩ tới, cái địa phương đó cũng có thể đi vào.... Rêи ɾỉ một tiếng, thừa nhận ngón tay phụ thân tiến vào khuếch trương.

Lão Vương quệt lấy nước da^ʍ từ hoa huyệt coi đó như dịch bôi trơn, vẽ loạn lên trên mấy nếp uốn, cúc huyệt trước nay đều được dược vật điều dưỡng đồng thời cũng được trời ưu ái, nhanh chóng đã ngậm hết bốn ngón tay.

"Ba ba muốn đi vào, bảo bảo thả lỏng một chút!"

Lão Vương ra lệnh, tiểu Thiên nghe lời hít sâu lỏng cơ thể, nhưng mà còn chưa kịp thở ra xong, da^ʍ cụ to lớn cứng rắn liền phá vỡ miệng cúc, vững vàng đâm sâu vào trong. Hậu huyệt không ướŧ áŧ mềm mại như hoa huyệt, nhưng lại càng thêm nóng bỏng cùng siết chặt, thập phần co dãn, dán sát lên bề mặt gồ ghề của dươиɠ ѵậŧ khiến lão Vương sướиɠ đến muốn thăng thiên.

Đại dươиɠ ѵậŧ vừa mới tiến vào, đã mạnh mẽ đâm đến tận cùng, điểm sướиɠ của tiểu Thiên tương đối nông, qυყ đầυ dễ dàng đỉnh lên trên tuyến tiền liệt.

"A......"

Tiểu Thiên thét to một tiếng, cả người run bần bật, kɧoáı ©ảʍ xông thẳng lên đầu.

"Là nơi này sao? Điểm da^ʍ của ngươi?"

Lão Vương xấu xa cười nói, nhiều lần hướng về chỗ đó mà đâm thọc, tiểu Thiên bị đỉnh đến liên tục run rẩy, miệng cũng lãng kêu không ngừng. Lão Vương đem người thao đến muốn tan vỡ, hắn đem nguyên cây rút ra, chỉ chừa chóp qυყ đầυ để ở miệng huyệt, chờ cho tiểu Thiên hồi thần lại, sau đó hung mãnh đâm cả cây vào bên trong. Tràng đạo bị thao đến lỏng ra, mềm mại, giúp cho cắm rút càng thêm thuận lợi, tiểu Thiên bị kỹ xảo của hắn làm cho linh hồn bay mất, đôi tay chống trên mặt đất, mông thịt nhếch lên, thừa nhận tất cả vui sướиɠ.

"Hư_____"

Đột nhiên lão Vương bưng kín miệng tiểu Thiên.

"Có người tới!"

Tiểu Thiên lúc này mới hoàn hồn một chút, nín thở lắng nghe, quả nhiên có tiếng bước chân cùng thanh âm nói chuyện loáng thoáng truyền tới, thân thể mềm mại cũng bị dọa đến cứng đờ, bị người phát hiện sao?

Nhưng mà tiếng người cũng chỉ dừng lại ở nơi xa, hẳn là nhà ai mang cơm đem đến cho người thân. Hai người bọn họ ở phía sau rừng cây, xác định không bị phát hiện, nếu như bị thôn dân quen biết nhận ra, hai cha con tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ dã chiến giao hợp, hậu quả thật không dám tưởng tượng.

Lão Vương nghe thấy tiếng người dừng lại ở nơi xa, giống như sẽ không đi về phía này, nhìn nhân nhi xinh đẹp dưới thân bị dọa cho phát ngốc, hắn nhịn không được mà nổi lên tâm tư đùa dai, dươиɠ ѵậŧ chôn trong tràng đạo nhẹ nhàng đỉnh một chút, qυყ đầυ tàn nhẫn nghiền áp lên tuyến tiền liệt mẫn cảm.

"Ngô ngô ngô......"

Tiểu Thiên không kịp đề phòng, bị đâm đến lãng kêu, lại đúng lúc nghĩ đến bên ngoài có người nên nhanh chóng cắn răng ngăn lại âm thanh phát ra. Cậu quay đầu liếc nam nhân chơi xấu một cái, lại không biết rằng cái liếc đó mang biết bao nhiêu phong tình vạn chủng, cùng với cảm giác cấm kỵ và sợ bị phát hiện, kí©h thí©ɧ lão Vương đến phát hỏa, dương cụ nhanh chóng trướng lớn một vòng.

"Ngô ngô ngô....." không cần lớn thêm, tiểu Thiên có khổ mà không nói nên lời, liều mạng kẹp chặt c̠úc̠ Ꮒσα, cầu xin nam nhân dừng lại, gậy thịt bị đè ép, kɧoáı ©ảʍ càng thêm mãnh liệt, lão Vương không thèm quan tâm mà hung hãn thao lộng cắm rút. Tiểu Thiên một bên thần kinh căng chặt, một bên bị hắn mạnh mẽ dùng nɧu͙© ɖu͙© nhấn chìm vào vực sâu, người đưa cơm đi lúc nào cậu cũng không biết, chỉ biết là khi lão Vương buông tay che miệng ra, bao nhiêu tiếng kêu da^ʍ mị được cậu thốt ra không ngớt, thân thể sung sướиɠ đến loạn run.

Mặt trời lặn xuống núi phía Tây, hai người rốt cuộc cũng kết thúc trận giao hoan vui vẻ nơi sơn dã này, lão Vương ở hậu huyệt bắn ra một lần, vẫn còn chưa thỏa mãn bèn lật lại dùng hoa huyệt bắn tinh một lần nữa, hôm nay toàn thân trên dưới tiểu Thiên ba cái da^ʍ động đồng loạt được tϊиɧ ɖϊ©h͙ tưới đầy tràn, cả người mềm như không xương được ba ba giúp mặc quần áo, cõng trở về nhà, trong lúc mơ màng cậu còn không ngừng lẩm bẩm.

"Không có bị người khác thao qua, chỉ có ba ba, cũng chỉ muốn một mình ba ba....."

Lão Vương trong lòng mềm nhũn ngọt ngào, ôn nhu an ủi, vỗ nhẹ lên lưng tiểu Thiên, chỉ chốc lát sau cậu đã ghé lên lưng hắn ngủ rồi.

Tấm lưng rộng lớn phía sau, cùng l*иg ngực ấm áp phía trước, là nơi để cậu dựa vào, cả một đời.