Chương 14

Cùng nhau nghỉ ngơi trong chốc lát, lúc lão Vương muốn đứng dậy, chợt phát hiện ra, hắn không đứng lên nổi. Bởi vì tính khí của cả hai khóa chặt cùng nhau, miệng tử ©υиɠ co rút, đem qυყ đầυ khóa chặt bên trong tử ©υиɠ. Qυყ đầυ thô to béo mập bị giữ lại, như một cái nút hình trụ, không lấy ra được.

“Nhẹ chút….. Hu…. Làm sao bây giờ?”

Mặt nhỏ tiểu Thiên khẽ nhăn lại, thấp giọng hỏi.

“Sợ cái gì, chờ hoa huyệt mυ"ŧ dươиɠ ѵậŧ lão tử đủ rồi, tự khắc nhả ra thôi.”

Lão Vương cũng không để bụng.

“Sao có thể như thế được, còn phải làm cơm, hơn nữa nhi tử cũng sắp tỉnh dậy rồi…”

Tiểu Thiên xấu hổ và giận dỗi.

Lão Vương cười một tiếng,

“Không phải ngươi nên sớm tập thói quen kẹp dươиɠ ѵậŧ nấu cơm ư… Còn nhi tử, không có cách nào khác, dù sao nó vẫn còn nhỏ, có nhìn thấy thì cũng không hiểu.”

Tiểu Thiên thật bất đắc dĩ, chỉ đành thay báy dài. Làn váy thật dài buông xuống che đậy bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hai người đang kết hợp không rời.

Kỳ thật, sau khi qua cơn co rút thì hoa huyệt dần thả lỏng, gậy thịt dần trượt ra khỏi tử ©υиɠ. Nhưng tiểu Thiên đã quen với cảm giác có vật nhét trong âʍ đa͙σ, hơn nữa cậu lại vội vàng nấu cơm nên cũng không có để ý. Một tuần qua lão Vương không được nếm hương vị ái dục, hận không thể từng phút từng giây đền bù vào, nên cũng sẽ không nhắc nhở tiểu Thiên. Đến buổi tối, trước khi ngủ, tiểu Thiên leo lên ngồi bò trên người lão Vương, mới phát hiện côn ŧᏂịŧ mềm mềm bên trong, cậu không khỏi oán giận.

“Lấy ra đi, nhét nguyên cả một buổi trưa, huyệt bị ngươi làm cho tê rần cả rồi.”

Một đôi vυ" mềm như bông cọ lên trước ngực nam nhân, cọ hắn đến thoải mái, hạ thân hướng lên trên chọc chọc vài cái, dươиɠ ѵậŧ trong âʍ đa͙σ nhanh chóng đâm vào miệng nhỏ, qυყ đầυ chui vào tử ©υиɠ.

“A….”

Tiểu Thiên bị đâm đến rêи ɾỉ,

“Ngươi…… A….. đáng ghét…”

“Bảo bảo, ngươi xem, tử ©υиɠ nhỏ lại cắn qυყ đầυ của ta, ca ca không nhổ ra được, chỉ có thể tiếp tục nhét ở bên trong.”

Lão Vương trợn mắt nói dối.

“Ngươi nói bậy…. A… Ưm…”

Tiểu Thiên còn chưa kịp dứt lời, đã bị bàn tay thô ráp của lão Vương xoa nắn hai bầu vυ" làm cho cậu chỉ còn có thể rêи ɾỉ, núʍ ѵú đã bị hắn bóp véo cả một buổi trưa, bây giờ sưng to lại đỏ sậm, giống như hai quả nho no đủ tròn trịa khảm trên da thịt trước ngực, quầng vυ" cũng bị chơi thành màu đỏ hồng. Lúc này lão Vương còn nắm lấy đầṳ ѵú, moi đào lỗ tiết sữa, môi cùng đầu lưỡi tiểu Thiên cũng bị hắn hung hăng mυ"ŧ cắn. Hoa huyệt phía trước bị gậy thịt chiếm đóng, lão Vương vòng một tay ra sau, dùng ngón tay chai sần lột ra mông thịt, ấn lên miệng cúc huyệt, ngón tay mạnh mẽ không ngừng chà xát, căng ra tràng đạo.

“A… Không….không được…”

Tiểu Thiên mềm nhũn, thở hổn hển. Ngón tay dài thô ráp đâm chọc tuyến tiền liệt mẫn cảm trên vách tràng đạo, ngay lập tức, côn ŧᏂịŧ nhỏ phía trước liền đứng thẳng lên, qυყ đầυ phấn hồng đáng thương rỉ ra một ít tuyết dịch.

Từ sau khi cúc huyệt bị dạy dỗ giống như hoa huyệt, vừa bị vật lạ xâm nhập chốc lát, bên trong liền tiết ra chất lỏng ấm áp, tràng đạo cũng mấp máy bao bọc lấy ngón tay lão Vương. Lão Vương một tay xoa vυ", một tay chơi đùa động thịt, miệng còn xâm phạm miệng nhỏ tiểu Thiên. Ba chỗ mẫn cảm trên người cậu bị công kích cùng lúc, ngoài rêи ɾỉ thở dốc, cậu chỉ có thể mềm yếu vô lực như không xương, nằm ghé trên người lão Vương mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.

Lão Vương cọ sát lên tuyến tiền liệt, ngay sau đó, đôi mắt tiểu Thiên rưng rưng, côn ŧᏂịŧ nhỏ bắn ra một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ loãng. Lão Vương vẫn chưa thỏa mãn, tiếp tục mát xa khuấy đảo cúc huyệt, gậy nhỏ tiểu Thiên đau đớn, cậu khóc lóc xin tha.

“Ca ca…. Tha cho ta đi…. Bắn không ra…. Kê ba đau quá….”

Lão Vương tát một cái lên cặp mông trơn bóng,

“Ta nuông chiều ngươi quá, càng ngày càng biết làm nũng.”

Một cái tát này làm mông thịt đỏ ửng lên, thân thể theo phản ứng khẽ co rụt lại, miệng cúc huyệt mấp máy bài trừ ra dâʍ ɖị©ɧ trong suốt. Tiểu Thiên ủy khuất bĩu môi, nhưng vẫn hôn hôn gương mặt, cằm lấy lòng lão Vương.

“Ca ca… Xin ngươi…”

Lão Vương híp mắt hưởng thụ cảm giác đôi môi mềm mại, cuối cùng cũng chịu mở lòng từ bi, buông tha cúc huyệt cùng mầm thịt nhỏ, nhưng hai tay đều nắm lấy bầu vυ" trước ngực.

“Tha cho ngươi cũng được, không cho ta sờ động da^ʍ, thì đêm nay ta sẽ không hút sữa, tự ngươi chọn đi.”

“A….. Sao có thể, vυ" trướng quá, đau…”

Tiểu Thiên buồn rầu oán giận.

Lão Vương không nói lời nào, đôi tay vẫn xoa bóρ ѵú thịt, quả thật bên trong tràn đầy sữa nước, hắn vừa bóp một chút, một dòng sữa trắng đυ.c từ nhũ khổng chảy ra, làm ướt đẫm ngực hai người.

“Ca ca…”

Tiểu Thiên lại nũng nịu.

Lão Vương hừ một tiếng, rút ra hai tay, đừng nói hút, xoa bóp cũng không làm. Vυ" tiểu Thiên vừa căng phồng vừa ngứa ê ẩm, cậu đành đè ép, chà xát nó lên cơ ngực lão Vương.

“Ca ca….a….. Vυ" trướng quá, ngứa quá…. A….ca ca… giúp ta…”

Lão Vương nhìn thiếu niên uốn éo phát tao trên người hắn, nhưng vẫn nằm yên. Tiểu Thiên thấy hắn không có bất kỳ động tác nào, chỉ có thể từ bỏ… Cậu đành mềm giọng, thỏa hiệp nói.

“Được, được…. Cho ngươi làm cúc huyệt… Nhưng mà, hút sữa giúp ta trước đã….”

Lão Vương đạt được mục đích, khuôn mặt dần nhu hòa, bóp nắn gương mặt tiểu Thiên một phen, sau đó trầm giọng nói.

“Bảo bối ngoan.”

Hắn đỡ eo giúp tiểu Thiên ngồi dậy, rồi vùi đầu vào ngực mềm mại thơm ngọt, bắt đầu hút sữa, hút xong rồi còn chưa đã thèm, hắn ngậm vào đầṳ ѵú nhai cắn.

“A….. Đừng cắn mà…. Đau…..a…”

Tiểu Thiên đè lại đầu nam nhân trước ngực, nhưng lại càng giống như đem bầu vυ" đưa sâu vào trong miệng lão Vương.

“Thật da^ʍ, rõ ràng ngươi thích như vậy.”

Lão Vương không cắn, đổi thành mυ"ŧ liếʍ.

Cả người tiểu Thiên tê dại, đặc biệt là khi viên núʍ ѵú kia bị ngậm lấy, hận không thể bị liếʍ rớt ở trong miệng lão Vương. Thiếu niên bị liếʍ đến động tình. Tuy rằng qυყ đầυ bị nam nhân cố ý chen vào trong tử ©υиɠ, dươиɠ ѵậŧ không thể tự nhiên chuyển động, nhưng mà âʍ đa͙σ lại tùy ý co bóp, cán gậy ngâm trong dâʍ ɖị©ɧ ấm áp, vách tường thịt mềm mại không ngừng co rút đè ép mát xa dươиɠ ѵậŧ từ các góc độ khác nhau. Lão Vương dần dần bị khơi mào du͙© vọиɠ.

“A…. Ca ca….đầṳ ѵú…. Thật thoải mái…. Da^ʍ huyệt…. ưm…a.. Côn ŧᏂịŧ lại lớn…. a….ca ca…. thật lợi hại….”

Tiểu Thiên liên lục rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ.

Lão Vương nghe được, cả người đều bốc hỏa. Dươиɠ ѵậŧ không động đậy, nhưng một tay thô bạo đâm vào trong cúc huyệt moi đào, một tay nắm lấy mầm thịt nhỏ xoa nắn, sau đó di chuyển xuống dưới nắm lấy môi thịt đã bị gậy thịt thô to căng thành màng mỏng bóp véo, kéo ra da^ʍ châu trêu đùa.

“A…. A… ha…. Hai cái huyệt…. a… ưm… Đều bị ca ca…. Làm cho thoải mái…. A…”

Thân thể Tiểu Thiên vặn vẹo như da^ʍ xà, liên tục rêи ɾỉ, không che dấu kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ mà lão Vương mang lại cho cậu.

Tuyến tiền liệt bị công kích không ngừng, tiểu Thiên bị làm cho bắn vài lần, cuối cùng hoàn toàn không thể bắn ra gì nữa, đến lúc cao trào, chỉ có thể bất lực mà co rút thân thể. Lão Vương cũng được âʍ ɦộ dâʍ đãиɠ liếʍ láp hầu hạ cẩn thận làm cho bắn một lần, tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ qυყ đầυ vẫn luôn nằm trong tử ©υиɠ phun ra, càng thêm tràn đầy. Mà dươиɠ ѵậŧ thô tráng như một cái nút lọ, hoàn toàn lấp kín miệng tử ©υиɠ, làm cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ một chút cũng không rỉ ra ngoài. Bị một cây gậy to như vậy nhét trong âʍ đa͙σ, bụng tiểu Thiên bị căng lớn, hệt như một thai phụ đã hoài thai bốn, năm tháng.

Còn 1 chương nữa là kết thúc nhaaaa.

Ai thích t edit gì nữa comment cho t tham khảo nha nha nha.