“Trương huynh lần này như thế nào đã trở lại, Trương huynh không phải ở Minh vương phủ làm việc sao, làm sao có thể xuất hiện ở Yến kinh này? Chẳng lẽ là vì ở Nguyệt Thần lâu mới tới một hoa khôi thần bí, dung mạo khuynh thành mà cố ý gấp gáp trở về?”
“Không phải vậy, Trần huynh nói sai rồi. Tuy rằng ta trở về nhất định muốn đi tới đó. Nhưng lần này trở về cũng là phụng mệnh báo trước tin Minh vương hồi kinh trở về”
“Minh vương về kinh, làm sao có thể, Minh vương từ hai mươi năm trước đã hướng thiên hoàng hứa sẽ không bàn về chuyện chính sự nữa, từ nay về sau sống những ngày nhàn nhã, lần này như thế nào đột nhiên trở lại?”
“Chẳng lẽ Trần huynh đã quên Mẫu Đơn hội bốn năm một lần sao?”
“Mẫu Đơn hội? Chẳng lẽ là......”
“Trần huynh đưa tai lại đây, ta nói ngươi nghe.”
Hứa Tiểu Lan tiếp tục ở đại đường, trong lòng lại ở cân nhắc tin tức vừa rồi nghe được. Hứa Tiểu Lan đối thanh âm mẫn cảm vô cùng lại tinh thông khẫu ngữ, thế mới có thể ở nơi này nhận được những tin tức tin cậy được.
Minh vương hồi kinh, người hai mươi năm trước vang danh thất quốc_chiến thần vương gia, sắp sửa mang theo An Nhiên quận chúa hồi kinh. Nghe hai người bàn luận vừa rồi thì An Nhiên quận chúa là người tướng mạo song toàn, hơn nữa ý muốn ở Mẫu Đơn hội tỏa ánh sáng mong được nổi danh thiên hạ. Minh vương này tuyệt đối không phải kẻ dễ bắt nạt, tại ước hẹn thập quốc Mẫu Đơn hội đã sắp đến, thời điểm hồi kinh trong đó tất có nguyên do.
Xem ra Yến kinh này càng ngày càng đông, bất quá, càng đông càng tốt. Như vậy có lợi cho nàng nhân cơ hội đυ.c nước béo cò, sớm ngày đạt tới mục đích của nàng mà không dẫn người chú ý.
Kỳ quái, như thế nào lại có cảm giác này, nàng cảm giác có một ánh mắt đạm mạc, thâm thúy ở một chỗ rất gần nhìn nàng. Loại cảm giác này làm cho nàng sợ hãi lại làm cho nàng tò mò. Đến tột cùng là người thế nào mới có thể có ánh mắt thâm thúy như vậy, chỉ là bị nhìn chằm chằm như vậy làm nàng cảm giác giống như bị rơi vào hố sâu. Nhưng khi quay đầu tìm kiếm, lại không thu hoạch được gì.
Quên đi không nghĩ nữa, dù sao ánh mắt kia phần chiếm đa số là tìm tòi nghiên cứu mà thôi, cũng không ác ý. Hơn nữa nửa tháng gần đây nàng cũng đã đình chỉ rất nhiều hoạt động. Hơn nữa Quan Tập Nguyên cũng đã ổn định Vạn Hoa lầu lại nói, nàng cũng đã nhờ Quan Tập Nguyên cho người lập một tiệm bán trang sức, bản thiết kế do nàng vẽ còn tạo hình do thợ kim hoàn mà Quan Tập Nguyên đem về cũng đã đi vào quỹ đạo, còn có cứ điểm thu thập tin tình báo do A Phi thúc thúc giúp nàng quản lý cũng đã dần ổn định, nàng không cần lo lắng. Cho dù muốn liên hệ cũng là những mật mã nàng đã dạy hắn, tuyệt đối sẽ không bị người khác phát hiện . Cho dù ở cổ đại, cũng không thể không cảm thán, khoa học kỹ thuật là sức sản xuất đứng nhất. Hiện tại phải là cho mình một thân phận thích hợp. Thân phận......, đích nữ hầu gia do hoàng thượng sắc phong thân phận này thực không tệ khi nào có cơ hội thích hợp nàng sẽ trở lại Hứa gia.
Đang thất thần, nàng đột nhiên nghe thấy bên ngoài ồn ào, cơn tò mò nổi lên, nàng theo chân đám người trong tửu lâu chạy ra xem. Một cỗ xe ngựa được tạc khắc tinh xảo, trên đầu khắc hai con tiên hạc đang quấn vào nhau. Dân chúng nhìn thấy cỗ xe ngựa ấy lập tức tản sang hạ bên nhường đường. Hứa Tiểu Lan kéo đại một người hỏi nhỏ: "Vị huynh đài này cho ta hỏi, người ngồi trong xe ngựa là ai vậy?"
Nam nhân đó:"Ngươi không biết sao, người trong xe là ngũ hoàng tử, con trai của hoàng thượng và Thục phi nương nương - Dự vương. Từ nhỏ đã ra chiến trường Tây Bắc gϊếŧ giặc trấn thủ ở đó, gần đây mới được hoàng thượng triệu về Yến kinh."
Hứa Tiểu Lan nhìn xăm soi vào hai con tiên hạc trên nóc, nàng có cảm giác như hai con tiên hạc đó là thật. Chợt hình bóng quen thuộc rơi vào tầm mắt nàng. Người đó không ai khác chính là hộ vệ của y - cái người bị nàng lừa tiền trước kia. Nhớ tới người đó, nàng lại nhớ tới thỏa thuận mỗi tháng châm cứu cho y một lần mà hai tháng gần qua, không biết thương thế của y thế nào.
Nghĩ đến đây, Hứa Tiểu Lan lắc đầu định thần.
[Kệ hắn, hắn làm sao ta không quan tâm.]
Nhưng nàng không biết rằng, nhất cử nhất động của nàng đều rơi vào tầm mắt của người trong kiệu kia. Quay đầu vào trong, môi mỏng khẽ nhếch lên, hắn tiêu sái tựa vào xe, hai mắt khép hờ.