Chương 6: Thần ma yêu quá (2) H

Nhưng, tiểu nha đầu này sao có thể chạy nhanh hơn Phượng Hề được? Hình dáng của hắn xuất hiện trước mặt một lần nữa cũng là lúc Vân Bảo Bảo lại bị cưỡng bách nằm xuống đất! Chân tay của nàng bị chế trụ, khó lòng cử động. Kẻ có đôi mắt đỏ rực chứa đầy sự tức giận kia đã dùng toàn lực đè nặng lên người nàng, muốn đẩy ra cũng không nổi!

Phượng Hề dùng đầu gối tách đôi chân trần trụi nàng ra, cúi người xuống, hô hấp gần kề trong gang tấc, mắt đỏ hung tàn nồng nặc sát khí nhìn Bảo Bảo chằm chằm, giọng nói trầm thấp:

"Chạy cái gì? Nàng nghĩ rằng mình có thể chạy thoát khỏi vi phu?"

Hắn không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ nàng tâm tâm niệm niệm tìm cách chạy trốn khỏi hắn!

Vân Bảo Bảo rất muốn khóc, cũng khóc thật, thút tha thút thít một cách đáng thương. Phượng Hề nhìn người mà hắn luôn đặt ở đầu quả tim, chỉ có thể một tiếng thở dài, đem nàng đang nằm trên mặt đất kéo vào ôm trong lòng ngực, buộc chặt hai tay, chặt chẽ đem nàng giam cầm.

"Đồng ý với ta, không bao giờ rời xa ta, vi phu sẽ mãi chỉ yêu một mình nàng, cũng sẽ thoả mãn nàng, khiến nàng hạnh phúc mãi mãi. Cho nên Bảo Bảo, ngoan ngoãn ở bên cạnh vi phu, được không?"

Nha đầu ngốc, được ta yêu, không phải do ngươi muốn hay không.

Vân Bảo Bảo ngây ngốc nhìn hắn, mãi cho đến khi hắn bắt đầu xoa bóp ngực nàng, còn dán gần với tư tưởng cưỡng hôn nàng, mới bắt đầu bừng tỉnh, mãnh liệt phẩy đầu về phía sau...

Tạm thời chưa nói đến việc người này là quỷ, cương thi hay yêu quái, kể cả khi bỏ qua chuyện đó đi chăng nữa, nàng cũng không muốn hắn đυ.ng vào... Mặc dù dung nhan kia đúng là khuynh thế tuyệt mỹ, nàng cũng không động tâm! Bởi vì... nam nhân là gay!

Đáng giận hơn cả là hắn còn cường bạo, ấn đầu nàng ép hôn!! Ô ô ô... nam nhân này còn há miệng định hôn sâu, ghê tởm muốn chết!

Ngày trước, khuê mật mang tới mấy đĩa phim gay, nàng vì tò mò nên có xem qua một chút. Trong phim, tiểu thụ si mê ngậm lấy côn ŧᏂịŧ của nam nhân, nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ một cách dâʍ đãиɠ... Vị trước mắt này, chỉ có hơn chứ không có kém! Nhớ lại lúc nàng vừa mới tỉnh lại, đầu tiên là bị tình huống đặc biệt kia doạ cho sợ tới ngây người. Hiện tại, nàng đã ngờ ngợ, đó là làʍ t̠ìиɦ kịch liệt đến cao trào, toả ra hơi thở nhuốm màu tìиɧ ɖu͙©.

Cái người tự xưng là vi phu này luôn miệng kêu Bảo Bảo của hắn, lần nào cũng dùng sự chênh lệch sức mạnh giữa nam nữ với nàng, cách đây không lâu đã bị nam nhân khác ôm lên, hai chân mở rộng hết cỡ, còn bị người ta không chút kiêng nể điên cuồng làm, toàn thân bị cắm đến run rẩy, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c đặc sệt phun ra khắp nơi! Thậm chí bắn lên mặt nàng... Không chỉ có thế, nam nhân này luôn miệng nói là yêu nàng, nhưng phía dưới mông hắn lại dính vệt nước... Nếu không phải vì bị nam nhân thao quá sung sướиɠ, bị thọc vào rút ra đến mất không chế đến phun nướ© ŧıểυ, thì sao lại có nó! Ô ô ô! Nàng không cần bị nam nhân như thế yêu a! Nàng thật sự không có cách nào yêu người đàn ông như thế...

Nhưng mà nam nhân đó còn mở miệng muốn hôn... Nói không chừng trong miệng hắn vẫn còn tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà nam nhân kia bắn vào...! Bây giờ còn muốn ép nàng hôn? Ô ô ô! Mẹ ơi cứu mạng! Thật đáng sợ!

Nhưng, việc tiểu nha đầu đổi đầu với Phượng Hề chẳng khác gì lấy trứng trọi đá, thậm chí còn bị đẩy ngã... Chỉ có thể vừa kinh sợ vừa tức giận trừng mắt, đầu nhỏ lắc như trống bỏi, liều mạng kháng cự, môi mím lại, hàm răng ngậm chặt! Phượng Hề nhìn nha đầu hắn âu yếm né tránh mình như vậy không cho hắn hôn, lòng tức giận!

Nói nhiều như vậy, vẫn muốn tránh xa hắn! Nha đầu nên bị trừng phạt!

Hai tay Phượng Hề đè cái đầu nhỏ không ngừng lắc lư lại, cúi người đè cả thân hình đồ sộ lên nàng, hung hăng ngậm lấy miệng nhỏ phấn nộn kiều diễm của nha đầu, điên cuồng liếʍ láp mυ"ŧ vào! Hắn hung ác hôn, giống như muốn nuốt nàng vào bụng vậy.

Miệng nhỏ bị mυ"ŧ đến sưng không chịu nổi, đáng thương hơn là nó còn bị cắn, bị đau. Vân Bảo Bảo theo bản năng mở cái miệng nhỏ ra. Phượng Hề nhân lúc này biến đầu lưỡi dài như lưỡi rắn trượt vào!

Vừa mới vào đã mãnh liệt như công thành đoạt đất, không buông tha dù chỉ là một hơi thở! Hắn tham lam, cơ khát, hung hăng mυ"ŧ nước bọt của Vân Bảo Bảo. Cái lưỡi kiều nộn đáng thương không có chút sức lực để chống cự, bị Phượng Hề bá đạo giao triền, liếʍ láp khiến đầu lưỡi tê dại, cũng không chịu buông tha! Đầu lưỡi nhỏ sợ tới mức run rẩy, bị hắn ngậm lấy, cứ như vậy hung hăng hút mạnh, kéo vào trong miệng đối phương, buộc phải cùng đầu lưỡi của hắn liều chết triền miên!

Lần đầu tiên Bảo Bảo tỉnh táo mà lại bị Phương Hề cưỡng hôn điên cuồng, kịch liệt như thế! Kinh hãi quá độ khiến nàng suýt chút nữa ngất luôn. Nhưng cho dù có như vậy, hắn vẫn không buông tha cái miệng nhỏ của nàng. Ở trên cánh môi sưng đỏ của nàng liếʍ láp, đồng thời, đôi mắt đỏ hung ác không chớp mà nhìn chằm chằm nàng. Một hồi lâu, hắn âm trầm mở miệng, nói:

"Nàng là của ta! Của ta! Ngàn năm trước nàng thuộc về ta! Hiện tại nàng ăn gan hùm đúng không? Không cho ta chạm vào? Không muốn cùng ta giao hoan? Hmm?"

Răng nanh bén nhọn đều lộ ra.

Nghe hắn nói... Mặt Vân Bảo Bảo trắng bệch, đôi mắt to tròn nhanh chóng chứa ngập nước mắt, thân hình nhỏ bé cũng run đến kịch liệt, bày ra bộ dạng ủy khuất, đáng thương... Nhìn đến đây, Phượng Hề vô cùng đau lòng, hắn yêu bảo bối này đến thảm rồi, nhẹ cũng không được mà nặng cũng không xong. Thật là không có cách nào... Chỉ có thể ôn nhu yêu thương dụ hống:

"Bảo bối, phu thê động phòng là chuyện quan trọng đất trời. Nàng phải ngoan ngoãn, không thể cứ kháng cự vi phu như vậy, hiểu không?"

Nói xong, hả nhịn không được lại cúi người xuống mổ nhẹ vài cái lên miệng nhỏ phấn nộn, đáng yêu mê người kia, tiếp tục nói:

"Nha đầu ngốc, trước kia nàng thích cùng vi phu hoan ái nhất. Mỗi lần chúng ta hoan ái đều điên cuồng giao triền, kéo dài ít nhất mười ngày mới xong. Vi phu sẽ khiến nàng cực kì thoải mái... Nào, Bảo Bảo ngoan, đưa bàn chân lên, nhẹ nhàng, để vi phu yêu nàng..."

Nhìn thân hình nhỏ xinh của tiểu khả ái, Phượng Hề lập tức động tình. Vật dưới thân sưng to đau đớn, gắng gượng bắt đầu run rẩy, giống như đang ở dưới hò hét gầm rú, muốn hung hăng yêu thương người dưới thân mình.

Chỗ đầu mắt của côn ŧᏂịŧ sưng to phát tím đã tiết ra một lượng chất lỏng trong suốt lớn, theo cán chảy xuống, nguyên cây côn ŧᏂịŧ lại ướt trở lại... Hình ảnh kia cực kỳ dâʍ đãиɠ.

Ô ô ô lại bị cắm sao?

Quả nhiên, động tác kế tiếp là đem hai vυ" nàng xoa thành nhiều hình dạng, giống như có thể hút ra sữa nếu dùng sức mυ"ŧ. Đồng thời, côn ŧᏂịŧ kia đã điên cuồng cọ xát khe thịt nằm giữa hai đùi nàng

Rốt cuộc,tiểu nha đầu thét chói tai:

"Không cần! Không cần! Ta không muốn làm chuyện đó với ngươi! Ngươi là đồ nửa nam nửa nữ có thể bị nam nhân cắm đến xuất tinh! Ngươi không phải là chồng của ta! Đừng đυ.ng ta! Ô ô ô... Tránh xa ta ra!"

"Bảo Bảo!"

Đây chính là điều đáng sợ nhất mà Phượng Hề nghe được. Nữ nhân mà hắn yêu nhất nhìn thấy cảnh hắn bị nam nhân khác cắm đến bắn ra.

"Bảo Bảo nàng nghe ta nói... Kia, ta bị da^ʍ dược làm hại! Hắn nhân lúc ta bị phong ấn, không động đậy được liền dùng..."

Bởi vì không kịp đề phòng đã bị Bảo Bảo nói ra điều mình lo sợ nhất, trong thời gian ngắn, cả người Phượng Hề cứng đờ, thậm chí không biết nên nói cái gì...

Nhờ vậy, Vân Bảo Bảo cuối cùng cũng tìm được chạy trốn cơ hội. Nàng xoay người, một chân đá qua, giống như muốn đá văng nam nhân đang đè nặng lên nàng rồi thoát ra khỏi phạm vi hắn có thể khống chế. Vì thế, tiểu nha đầu dùng tốc độ nhanh nhất để lao về phía trước, đáng tiếc... Vẫn thất bại...

Phượng Hề ôm lấy nàng từ phía sau, đem Vân Bảo Bảo đáng thương kéo xuống dưới thân lần nữa. Tiểu nha đầu vẫn chưa từ bỏ ý định, tay chân vẫn bò về phía trước. Lúc này, Phượng Hề cũng nảy sinh ra một ý tưởng ác độc, dứt khoát nâng một chân nàng lên. Do chân bị nâng lên, mông nàng cũng không tránh được tránh việc bị nâng lên theo. Phượng Hề dính sát vào lưng tiểu nha đầu, hai tay vươn ra, từ dưới nách tiểu nha đầu xuyên qua, ôm chặt nàng vào trong ngực!

Nếu ghét bỏ hắn, không muốn bị hắn đυ.ng chạm, vậy thì hung hăng yêu nàng! Thao đến khi nàng không thể nghĩ được gì nữa trừ hắn, trong đầu chỉ có thể là hắn! Làm nha đầu này nhớ rõ, cái gì gọi là cả thể xác lẫn tinh thần đều không thể rời khỏi hắn!

Hai người nằm tư thế nghiêng. Mông Phượng Hề điều chỉnh vị trí, giúp côn ŧᏂịŧ ướt đẫm của hắn tìm được hoa huyệt, sau đó nhắm ngay miệng nhục huyệt, từ đằng sau đâm mạnh về phía trước một cái, nguyên cây hoàn toàn đi vào! Cắm sâu bên trong!

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Editor: Dạo này hơi lười. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ. Nếu có gì sai sót vui lòng trích ra để mình sửa.