*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đào Cẩn kêu
một
tiếng, luống cuống gọi với theo, "Tướng Quân, ngươi đợi ta!"
Chưa bước ra cửa,
đã
bị người hầu canh cửa ngăn lại, hai người thiết diện vô tư
nói: "Sắc trời
đã
tối, mời tiểu thư quay lại."
Đào Cẩn nhìn về phía Tướng Quân
đang
đứng ở trước cửa: "Ta chỉ
đi
ra ngoài
một
chút thôi,
sẽ
không
đixa..."
Hai người trao đổi ánh mắt, vẫn như cũ
không
đồng ý.
Đào Cẩn chưa thấy người
không
thông tình đạt lý như như vậy bao giờ, vì vậy có chút tức giận, "Dù sao ta cũng phải đưa nó trở về!"
đã
nói
hết lời, mà bọn họ vẫn là
không
đáp lại.
Đào Cẩn
không
thuyết phục được nên trừng mắt liếc nhìn hai người bọn họ,
đang
muốn từ bỏ ý định
đira ngoài,
đang
ngoắc Tướng Quân trở về,
thì
thấy có người từ phía sau
đi
ra, khom lưng bế nó dậy.
một
người cao rát, thân hình mạnh mẽ kiên cường,
không
phải ai khác chính là Giang Hành.