Hạ Lan Tuyết lau mặt, bày ra một tư thái kiều kiều tiếu tiếu đi đến, "Nếu như ta nói là trùng hợp, ngươi sẽ tin sao? A..."
A một tiếng, cả người nàng bay lên trời, bị diêm vương mặt lạnh này quăng ra ngoài.
Sau đó, Hạ Lan Tuyết rất bực mình, đồ nam nhân keo kiệt!
Thế nhưng, sống hai đời, nàng cũng không tin không trị được diêm vương mặt lạnh này.
- -
Đúng vậy, Hạ Lan Tuyết trùng sinh rồi.
Kiếp trước, nàng là nữ nhân cực độ cường thế.
Thiếu niên tang mẫu, một mình nàng chống đỡ gia nghiệp to lớn mà mẫu thân để lại, bằng sức một mình, phụ trợ tên nam nhân nhát gan nhu nhược kia, leo lên ngôi vị hoàng đế chí tôn, nàng là hoàng hậu.
Ai ngờ bệnh nặng giờ phút hấp hối, ngoài ý muốn phát hiện hoàng thượng và thứ muội ở cùng một phòng.
Hoàng thượng chó cùng rứt giậu đâm chết nàng.
Du hồn bồng bềnh, nhìn thấu lòng người dễ thay đổi, nhân tính dối trá.
Trùng sinh trở về, nàng thu lại sắc sảo, tình nguyện bình thản.
Kệ nó là gia đấu, cung đấu, hay gà đấu cẩu đấu, ai đấu ai!
Nàng chỉ một lòng sống vì chính mình!
Nhàn rỗi dưỡng dưỡng hoa trêu chọc chim, thưởng thức mỹ thực, ui, thuận tiện ngắm mỹ nam, có lợi cả người.
Chỉ là, Cơ Hoa Âm, ngươi không nên như vậy già mồm? Kiếp trước đánh gẫy chân, ngươi còn muốn đổ thừa kẻ ăn xin đuổi theo sau mông bổn tiểu thư, đời này, bổn tiểu thư không đánh ngươi không mắng ngươi, một lòng đối với ngươi tốt, ngươi còn muốn chạy?
Ngươi đã thích cứng không thích mềm, kia bổn tiểu thư cũng liền không khách khí!