Chương 21-2: Đứng trước mũi dao

Khuynh Thành cùng tiểu Thúy và tiểu An bước vào căn phòng tối của Khuynh Sắc cung.

Không gian này thường ngày nàng không cho người dọn dẹp nên bụi bặm bám đầy, có chút ẩm ướt.

Khuynh Thành nhìn nữ nhân mất đi cánh tay phải đang cố gắng dùng tay trái cầm cái gối ném về phía nàng.

" Đi ra, đi ra cho ta!"

Khuynh Vân la hét ầm ĩ, thậm chí còn gào khóc dữ dội.

Còn đâu khí chất tiểu thư, dáng vẻ xinh đẹp ngày nào.

Khuynh Vân của giờ phút này thật thảm hại.

Khuynh Thành bước về phía Khuynh Vân còn Tiểu Thúy và tiểu An thì giữ cô ta lại.

Nàng rút dao ra khỏi chiếc túi da hổ, đưa tới khuôn mặt xinh đẹp nhẹ nhàng lướt vài cái.

" Ngươi có tin bổn cung lỡ tay rạch nát mặt ngươi hay không?... Khuynh Vân tay phải đã không còn, ngươi bây giờ chỉ còn cái nhan sắc tầm thường này thôi. "

Nàng vừa nói vừa từ từ chạm nhẹ lưỡi dao vào từng chỗ trên khuôn mặt.

" Nếu đến cả thứ quý giá cuối cùng cũng mất đi thì đến lúc đó đừng nói là hoàng thượng mà đến cả ăn xin ngoài phố cũng không thèm nhìn ngươi dù...chỉ....một....cái. "

Khuynh Vân yêu hoàng thượng đến cỡ nào nàng không biết nhưng miễn là nữ nhân thì đa số sẽ coi trọng khuôn mặt của mình.

Hiện tại bởi vì cô ta còn có chút giá trị lợi dụng nếu không nàng cũng không ngại tiễn cô ta đến Suối vàng.

" Tránh ra....tránh ra...ngươi gϊếŧ ta đi!"

Tàn phế rồi giờ cho dù có nhan sắc thì làm được gì.

Đẹp cũng không đẹp bằng nàng.

Tài giỏi cũng không giỏi bằng nàng.

Thông minh cũng không nhanh trí bằng nàng.

Khuynh Thành đặt con dao trước mặt cô ta.

" Muốn chết thì tự đi mà làm, bổn cung rất sợ bẩn tay của mình. "

Tiểu Thúy và tiểu An buông tay ra.

Khuynh Vân nhìn con dao sắt nhọn, từ từ cầm lên nhưng lại sợ hãi quăng ra xa.

Nàng nhìn thấy khinh bỉ khẽ cười nhẹ.

" Ngươi muốn chết nhưng khi đứng trước mũi dao lại sợ cảm giác lưỡi dao cắt vào da thịt. Sợ bản thân sẽ đau và điều mà ngươi sợ nhất là thân xác này cứ như vậy mà chết đi."

Khuynh Thành từng nghĩ khi làm những việc tổn thương người khác nàng sẽ thương tâm nhưng giờ Khuynh Thành phát hiện ra một điều rằng bản thân mình rất thích cảm giác làm người đã tổn thương mình đau khổ, thích nhìn họ trước mặt nàng khóc lóc thảm thương và thích nhất nhìn họ đau đớn.

" Khuynh Thành ngươi là ác quỷ, là ác quỷ!"

Khuynh Vân hét lên trong tuyệt vọng bởi vì đây là lần đầu tiên cô ta phải chịu sự nhục nhã như thế này.

" Ta có là ác quỷ thì ngươi cùng những người đó cũng chẳng tốt lành gì! "

Người khác làm nàng đau một, nàng sẽ trả lại họ gấp mười lần.

Khuynh Thành cũng chỉ là lấy đạo người trả lại cho người.

Cũng chính vì vậy nên sâu thẳm bên trong nàng không hề cảm thấy mình đã làm điều gì sai.

" Bổn cung cho ngươi hai sự lựa chọn. Một chính là đi theo ta làm trâu làm ngựa giữ lại mạng sống, cố gắng nắm bắt cơ hội sống sót duy nhất này. Hai là cho dù ngươi muốn hay không cũng phải nghe theo lời bổn cung nhưng đổi lại cánh tay còn lại kia sẽ bị chặt đi."

Chỉ cần một ngày Khuynh Vân còn có giá trị nàng nhất định sẽ đối xử tốt với cô ta. Nhưng một khi đã hết giá trị lợi dụng thì món đồ chơi vô vị này Khuynh Thành nhất định sẽ thủ tiêu.

" Ngươi hù ta?"

Khuynh Vân bật cười sau đó lại nghe nàng nói một câu.

" từ trước đến nay bổn cung không biết đùa.

"

Khuynh Vân gắng gượng đứng dậy nhìn nàng.

" Thật không ngờ Khuynh gia lại có thể đào tạo ra một nữ nhân như ngươi. Tâm địa độc ác, ra tay dứt khoát. Nhưng mà nương nương phải nhớ kỹ.... hoàng thượng là nam nhân!."

Cô ta đừng lại đi đến nhặt con dao lên rồi nói tiếp.

" Đã là nam nhân thì sẽ bị cám dỗ, nữ nhân bên cạnh ngài ấy cho dù không đẹp bằng ngươi nhưng chỉ cần không có tính khí giống ngươi thì về lâu về dài ngài ấy cũng sẽ sa ngã. Còn ngươi giống như con dao này vậy nếu không cẩn thận đυ.ng phải sẽ bị thương. Nam nhân ưa mềm, càng là nữ nhân nhu thuận như nước càng khiến người khác yêu thương."

Nàng nhìn cô ta sau đó lại cảm thấy cô ta nói đúng.

Nam nhân bình thường đã tam thê bảy thϊếp thì nhất định đừng mong mỏi bậc đế vương có tam cung lục viện phải chung tình.

" Nếu ngươi không phải người họ Khuynh thì bổn cung nhất định sẽ rất thích ngươi. "

Khuynh Vân im lặng không nói gì, nàng nhìn cô ta rồi đi ra khỏi phòng.

Còn sai tiểu Thúy chuẩn bị cho Khuynh Vân một phần cơm và chăm sóc tốt sức khỏe cho cô ta.

- ----------

Mn đọc chuyện vui vẻ nha 😊😊