Chương 238: Bảo bảo ký 4

Bảo mẫu mới đến không tới một ngày liền đi, Quý Thần Quang cùng Quý Tiêu Dương trừng Quý Hạo Thiên vẫn như trước ở trên ghế sa lon tự chơi tự đùa rất là vui vẻ.

“Thực sự là đau đầu ……” Hai người đồng thời xoa huyệt thái dương thở dài.

“Ha ha” Tiểu Hạo Thiên trên ghế salông vui vẻ cười như đứa ngốc.

Quý Tiêu Dương nhìn, trong lòng hoảng loạn. Bây giờ là thế đạo gì, Tiêu Dương hắn đường đường, cư nhiên bị một đứa bé làm cho không có biện pháp chút nào……

“Nếu không, gọi Kỳ tới nhà chúng ta được?” Quý Thần Quang ngẩng đầu lên nhìn về phía Quý Tiêu Dương, nói ra ý nghĩ trong lòng mình.

“Được. Chủ ý này không tồi.” Quý Tiêu Dương chỉ cảm thấy sáng mắt lên, tiền đồ xán lạn a. Kỳ ôn nhu khẳng định có biện pháp đối phó với tiểu ma đầu này.

Suy nghĩ không bằng hành động, Quý Tiêu Dương nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, ấn số Nam Cung Kỳ, nói cho anh biết chuyện này.

Nam Cung Kỳ tiếp đến điện thoại xong, không chút suy nghĩ liền đáp ứng, nói lập tức cùng Nam Cung Cửu lại đây.

“Lần này, rốt cục có thể rời tay.” Quý Thần Quang vòng vo nằm ởtrong ***g ngực Quý Tiêu Dương.

“Ông bà nội dạy thế nào mà đem Hạo Thiên thành cái dạng này.” Nhìn trần nhà, Quý Tiêu Dương hơi có chút tức giận nói.

“Nha nha nha……”

An tĩnh không tới hai phút đồng hồ, anh em Quý gia còn ngồi chưa nóng, Tiểu Hạo Thiên trong nôi lôi kéo cổ họng bắt đầu khóc.

“Hô, này tiểu ma đầu lại làm sao.” Quý Tiêu Dương đứng lên đem Tiểu Hạo Thiên ôm vào trong ***g ngực. Tiếng khóc này thực sự quá có lực xuyên thấu, làm cho hắn không thể không nhấc tay đầu hàng.

“Sẽ không phải là đói bụng đi.” Quý Thần Quang nhìn một chút Tiểu Hạo Thiên khóc thở không ra hơi, có chút không xác định nói.

Quý Tiêu Dương suy nghĩ một chút, cảm thấy rất có khả năng, liền đối với Quý Thần Quang nói “Vừa pha sữa bò đặt ở trong phòng bếp trực tiếp đem ra đi.”

“Được.” Quý Thần Quang bước nhanh hướng về nhà bếp đi đến, đem bình sữa cầm trong tay, đi tới phòng khách đưa cho Quý Tiêu Dương.

Lúc Quý Tiêu Dương vừa muốn uy, chuông cửa vang lên, Quý Thần Quang mặt lộ vẻ vui mừng nhanh chóng mở cửa ra, quả nhiên là Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu “Hai người mau vào đây đi.”

“Đây chính là Tiểu Hạo Thiên.” Nam Cung Kỳ vào phòng, đi tới trước ghế sa lon, nhìn Tiểu Hạo Thiên đang ngoan ngoãn uống sữa bò trong ***g ngực Quý Tiêu Dương, cười nói tiếp “Nhìn rất ngoan ngoãn.”

Quý Thần Quang đem trà đặt lên bàn kính, bất đắc dĩ nói “Đợi lát nữa anh sẽ biết.”

Ăn no xong, Tiểu Hạo Thiên đánh một cái ợ, đôi mắt to vội vã chuyển, nhìn thấy Nam Cung Kỳ ôn nhu, miệng nhỏ nứt ra một nụ cười được kêu là ngoan ngoãn.

“Tiểu Hạo Thiên, để thúc thúc ôm một cái được không?” Đối với đôi mắt Tiểu Hạo Thiên, Nam Cung Kỳ âm thanh ôn nhu.

Ai biết Tiểu Hạo Thiên mặt xoay một cái, không để ý tới Nam Cung Kỳ, mà là hướng về Nam Cung Cửu ở một bên đưa đôi tay nhỏ bụ bẫm ra “A, a a……”

Nam Cung Cửu sửng sốt một chút, có chút không ứng phó kịp, nhìn về phía Tiểu Hạo Thiên đang a a, không biết nên làm gì.

“Tiểu Hạo Thiên cho cậu ôm đây, mau ôm đi.” Quý Tiêu Dương đem Tiểu Hạo Thiên đang ở trong ***g ngực của hắn loạn xoay bỏ vào trong lòng Nam Cung Cửu. Trong lòng thở phào nhẹ nhõm, có một người thích là tốt rồi.

Không ngờ, Tiểu Hạo Thiên vừa tới trong ***g ngực Nam Cung Cửu, hắn còn không có ôm vững vàng, đôi tay nhỏ bụ bẫm của tên tiểu tử này liền tự động ôm lấy cổ của hắn, một giây sau, cái miệng tràn đầy sữa gặm lên đôi môi của Nam Cung Cửu……

Quạ quạ quạ……

Một đám quạ bay qua đỉnh đầu mọi người……