Chương 6

Chương 6

Thứ bảy, Harry thức dậy sớm và đó là điều bình thường vì buổi sáng hôm nay là buổi tuyển chọn người chơi cho đội Quidditch của cậu. Trong Đại sảnh đường, cậu bé đã sống đang ngồi ăn sáng thì bị gián đoạn bởi sự xuất hiện của Nhật báo tiên tri.

Trang nhất ngay lập tức thu hút sự chú ý của cậu. Nó thông báo rằng Bộ đã bắt giữ Stan Rocade, người lái Xe đò hiệp sĩ. Harry nghĩ điều đó thật nực cười. Stan là một tên ngốc nhưng chắc chắn không phải là một người xấu. Ngoài ra, anh ấy không có bất cứ thứ gì có thể khiến Voldemort chiêu mộ anh ấy. Không có mối quan hệ lôi kéo hay một sự kiện ác liệt nào. Chẳng lẻ phải khiến đầu tóc bóng nhờn như giáo sư Snape mới có thể trở thành Tử thần Thực tử?

- Stan Rocade ?! Ron kêu lên khi cùng đọc báo với Hermione.

- Chuyện này hoàn toàn là vô căn cứ!

Bài báo nói rằng Stan bị bắt vì mọi người tình cờ nghe được anh khoe khoang về việc biết được kế hoạch bí mật của Tử thần Thực tử.

- Trong cuộc tấn công, sau World Cup, anh ấy cũng là người đã phô trương sẽ trở thành Bộ trưởng Bộ Pháp thuật trước mặt các Veela, phải không? , Ron hỏi.

- Đúng vậy, Harry đồng ý.

- Quả thực là viển vông! Ron xác nhận.

Khi hai người bạn tiếp tục tranh luận về vụ Stan bị bắt, Hermione tiếp tục lật trang.

- Này, đó là về cha của Malfoy! Rõ ràng là cậu đã tấn công Malfoys thêm một lần nữa nhưng không thành công. Họ đang nói về một nguồn tin rằng gia đình Malfoy vẫn còn nhiều điều giấu giếm, Gryffindor giải thích.

- Mình là nguồn tin, Harry nói rõ.

- Chà, rõ ràng là bồ đã nhầm, bồ tèo…

- Có thể là họ giấu quá kỹ bí mật của mình, cậu vẫn cố chấp.

- Hoặc có thể không, có thể bồ đã sai, Ron nhấn mạnh.

- Nhưng Malfoy đã mua một vật phẩm gì đó từ Barjow và Berk, hắn đã mang theo đến Hogwarts!

Vào ngày mà bộ ba vàng đi cùng nhà Weasley để mua đồ dùng học tập, bộ ba đã tình cờ gặp Malfoy và mẹ của hắn tại Madam Malkin"s * . Một lát sau, bộ ba đã thấy chàng trai trẻ đi một mình kín đáo. Harry vẫn giữ chiếc áo tàng hình của mình, đã đề nghị hai người bạn thân đi theo Malfoy.

(*cửa hàng trang phục phù thủy, là địa điểm đầu tiên và Harry và Draco gặp nhau vào năm nhất)

Khi bộ ba đến Barjow and Berk * tuy rằng bộ ba đã sử dụng đôi tai mở rộng nhưng họ vẫn không thể nghe được con chồn nói gì và làm những gì trong cửa hàng này. Hermione đã cố gắng lấy thông tin từ thủ kho, nhưng ông ta quá khôn khéo. Cuối cùng, Harry vẫn ngờ rằng Barjow già đã không tin tưởng họ nên mới trả lời vòng vo như thế.

(*Một cửa hàng chuyên bán nguyên liệu độc dược, vật phẩm hắc ám trong Ngõ Knockturn ở Hẻm xéo)

- Tất cả các học sinh đều bị khám xét khi đến trường, Hermione phản bác.

- Nhưng mình không bị kiểm tra ! Harry thắc mắc.

- Mình nhắc nhẹ do bồ đến muộn và Chắc bồ còn nhớ, bồ đã bị Malfoy đá vào mũi vì hắn bắt được bồ đang theo dõi hắn ta. Hơn nữa, trong ngày hôm đó bồ chưa nghe trộm được bất cứ điều gì để đi đến kết luận này, Hermione nói một cách tự mãn.

- Mình chỉ nói với bồ rằng Malfoy đang có một hành động gì đó rất bất thường! Cậu khăng khăng và khó chịu vì hai người bạn thân nhất của cậu không tin.

- Ok ok, điều đó đúng! Hermione mệt mỏi kêu lên.

Harry nhìn qua, đầy hy vọng.

- Nhưng chắc chắn sẽ không phải như bồ nghĩ đâu! Mình không thể tin rằng Voldemort có thể giao cho Draco Malfoy bất kỳ nhiệm vụ gì!

Harry định trả lời nhưng Ron quá mệt mỏi với cuộc trò chuyện này nên nhắc nhở cậu rằng họ có một cuộc thi tuyển chọn cho Quidditch và sau đó phải đến thăm bác Hagrid.

Ron đã tâm sự với họ ngoài nhu cầu của bài học thì bác Hagrid không nói chuyện với cậu ta. Ron đã nhiều lần cố gắng bắt chuyện sau bài học nhưng bác Hagrid luôn biến mất một cách nhanh chóng. Do đó, bộ ba kết luận người bạn của họ giận họ vì đã không tiếp tục theo học môn của Bác và họ đã đồng ý cố gắng gặp Bác để giải thích sự hiểu lầm này.

- Đi thôi, Harry nói, đứng dậy.

Khi đến sân Quidditch, Hermione đã ngồi ổn định trên khán đài với một vài Gryffindor không đăng ký tham gia tuyển chọn. Tại sân, có khá nhiều ứng viên ấn tượng đang chờ đợi.

Harry bắt đầu một cách thận trọng, với những học sinh ứng tuyển vai trò Truy thủ - vị trí có nhiều người đăng ký nhất.

Bất chấp hàng loạt học sinh nài nỉ, cậu không mất nhiều thời gian để chọn đồng đội. Cậu đã loại bỏ một phần lớn các ứng cử viên chỉ bằng cách yêu cầu họ làm một động tác đơn giản trên chổi của mình. Số ít thậm chí không thể bay được. Ba người đứng đầu là Katie, Ginny và Demelza Robbins.

Sau đó cậu chuyển sang Tấn thủ. Giữa những người không biết biết cách cầm gậy và những người vô tình đánh người chơi khác, tuyển chọn cũng nhanh chóng. Harry tuyển Ritchie Coote và Jimmy Peakes, họ tuy không giỏi bằng Fred và George nhưng họ vẫn có thể giữ thăng bằng khi cầm gậy đánh công bóng.

Việc lựa chọn cho vị trí Thủ quân phức tạp hơn. Thật vui khi Ron là một trong hai người giỏi nhất nhưng Cormac McLaggen cũng rất tốt, thành thật mà nói có thể tốt hơn một chút so với người bạn thân nhất của cậu. Chỉ đơn giản một điều McLaggen là người khoác lác. Đáng kể là vào những lần tuyển chọn trước, anh ta đã đưa ra những lời khuyên vô dụng dành cho Harry trong khi đó anh ta ở vị trí Thủ quân và cậu lại là Tầm thủ cho nên chẳng giúp ích gì được.

Để quyết định giữa hai người có khả năng trở thành Thủ quân, Harry đã yêu cầu Ginny thực hiện năm lần ném vào cột gôn để xem ai sẽ ngăn được quả Quaffle nhiều nhất. Cậu hy vọng dưới áp lực này Ron sẽ không bị trượt quả nào.

Người bạn thân nhất của cậu, bất chấp căng thẳng của mình, đã chặn được cả năm cú ném, một trong số đó đặc biệt ngoạn mục.

Mặt khác, Cormac đã ngăn chặn bốn quả trong số năm quả Quaffle, quả thứ năm anh ấy đi ngược lại hoàn toàn với hướng ném của Ginny.

Chàng trai đã sống chọn Ron và phải đối mặt với sự bất mãn của McLaggen. Cậu đã không phân vân và nhìn Gryffindor rời khỏi sân đấu trước khi quay lại với bạn bè của cậu.

Bây giờ cậu không còn nghi ngờ gì nữa, McLaggen đã bị bỏ bùa mê ngay trước cú ném thứ năm của Ginny và Harry hoàn toàn biết rõ ai là người đã thực hiện bùa đó. Cậu đã thấy Hermione lấy đũa phép ra và giả vờ ho đồng thời lẩm bẩm điều gì đó với một tay che miệng.

Thông thường, cậu sẽ không chấp thuận điều gian dối này và cậu sẽ nói chuyện lại với cô, nhưng đối với McLaggen cậu rất vui khi có thể từ chối anh ta.

Harry sắp xếp buổi tập đầu tiên của đội hình mới vào thứ Năm sau đó đi cùng với Hermione và Ron, đến túp lều của bác Hagrid.

Lúc đầu, bác không muốn mở cửa, nhưng cuối cùng bác đã chịu thua khi thấy bộ ba có vẻ không muốn rời đi. Bác ấy cố gắng làm cho họ cảm thấy tội lỗi bằng cách ném những ánh mắt giận dữ về phía họ và điều đó làm bộ ba tổn thương.

- Bác Hagrid, chúng con không thể tiếp tục môn học của bác! Bác không biết chúng con đã có bao nhiêu công việc kể từ đầu năm học! Harry chỉ lấy những bài học cần thiết cho khóa huấn luyện Thần sáng của cậu ấy và con đã làm việc quá sức với hai môn lựa chọn bổ sung mà con có. Chúng con tôn trọng và yêu thích môn học của bác nhưng con không thể đăng ký thêm bất kỳ một môn học NEWT nào nữa, Hermione giải thích.

- Và con đã cố gắng không chọn môn Độc dược mà thay vào đó con đã chọn môn học của bác, Ron nói để ủng hộ lời Hermione.

Không cần thiết để bác Hagrid biết thực tế Ron chọn môn Chăm sóc sinh vật huyền bí này chỉ vì giáo sư McGonagall cưỡng chế.

- Con nói đúng, bác thật nực cười khi trách các con về điều đó - Bác Hagrid nói, lập tức nở nụ cười nhẹ và tươi hơn sau đó.

Bầu không khí trở nên ấm áp hơn nhiều. Sau đó Harry thật tiếc nuối khi phải tách ra với các người bạn của cậu để gia nhập ngục tối đến lớp học hỗ trợ.

Chính cậu là người đã đợi Slytherin đến. Hắn có vẻ đặc biệt vui vẻ và Harry đoán đó là vì ông Weasley đã không tìm thấy bất cứ thứ gì trong cuộc tìm kiếm tiến hành tại dinh thự Malfoys.

Tuy nhiên, Malfoy không lập tức đề cập đến chủ đề này. Hắn giao nhiệm vụ cho Harry chế tạo một loại độc dược mài não (gốc: d"aiguise-méninges??? Mài mòn não???). Việc chuẩn bị các nguyên liệu cực kỳ nhanh chóng và pha chế khá dễ dàng chỉ cần cậu dừng lại đúng lúc, chưa đầy nửa giờ sau Harry đã hoàn thành.

- Hãy làm bài tập nếu mày muốn, tao không có ý tưởng nào khác cho ngày hôm nay, Malfoy nói.

Không thèm nói gì, Harry lôi cuốn sách giáo khoa và giấy da ra, cùng với bút lông, lọ mực. Cậu bắt đầu làm bài tập một cách lặng lẽ nhưng việc giữ im lặng của Malfoy dường như ngày càng gặp nhiều khó khăn hơn.

Hắn yên vị trên ghế và tiếp tục động đậy chân một cách thiếu kiên nhẫn, tạo ra những âm thanh gây khó chịu.

- Malfoy, mày có thể giữ yên cái chân chết tiệt của mày được không ?! Thật là khó chịu! Harry thốt lên sau khi không thể tập trung nữa.

- Ồ dĩ nhiên rồi! Tao xin lỗi vì làm phiền sự tập trung của mày! Ồ, khoan đã, thực ra là không! Tao thực sự không quan tâm, Slytherin cười trước khi tạo ra những tiếng sột soạt nhỏ.

Harry buộc mình phải quay lại bài tập nhưng chẳng có tác dụng gì, cậu càng cố gắng tập trung thì càng nghe thấy những tiếng động mà tên Slytherin tạo ra. Cuối cùng, khi hai giờ gần kết thúc, Harry ném đồ đạc vào túi và đeo nó qua vai, sẵn sàng đi khi đến giờ.

- Mày quên đưa bài tập cho tao.

- Không, tao không quên, nhưng tao không thể tập trung được vì mày nên tao sẽ giải quyết sau rồi mới đưa cho mày, Harry khô khan đáp lại.

Cậu nhóc tóc vàng nói nhỏ một lời chế nhạo khiến Harry khó chịu hơn nữa. Cậu thực sự đang cố gắng kìm chế bản thân mình để không xúc phạm hay rút đũa phép ra để ném lời nguyền rủa vào hắn.

- Nào Potter, có phải sự thất bại của Cha Weasley đã khiến mày rơi vào tình trạng này không?

- Mày hãy thừa nhận là mày đã muốn nói với tao về việc này ngay từ đầu! Harry cáu kỉnh.

- Có lẽ, hắn không ngại ngùng thừa nhận - Cuối cùng, đừng quá thất vọng, ông ta có thể đã nghĩ đến việc tịch thu một trong những bình hoa hoặc bức tranh đắt tiền mà chúng tôi có tại dinh thự. Gia đình tao có rất nhiều thứ quý giá như thế, nhiều đến mức gia đình tao không phát hiện một ít thứ có thể đã bị mất và nhờ đó, Weasley sẽ có thể sửa sang lại toàn bộ ngôi nhà nghèo nàn của mình. Chà, tao nghe nói tất cả đều ngủ cùng phòng…

- Malfoy, mày im đi! Harry nói với vẻ tức giận lạnh lùng.

- Gì ? Điều đó là sự thật nên tao mới nói như thế! Đôi khi tao muốn phóng khoáng một chút với những người đang cần Galleon, chàng trai tóc vàng nhấn mạnh và mỉa mai.

- Không phiền mày lo lắng cho gia đình Weasley, họ có thể không giàu có như gia đình mày nhưng họ sống rất tốt và yêu thương hơn những gì mày đang có, đồ con chồn thiếu tình thương - Harry đáp.

Cái nhìn thích thú của Malfoy lập tức biến thành cái nhìn tức giận.

- Tao đã nói rồi, hãy cẩn trọng với những lời nói của mày! Potter!

- Ồ, tao có làm buồn lòng Draco bé bỏng tội nghiệp không? Harry nói với giọng đầy giễu cợt. Cậu bé nhà giàu lại không được yêu thương ...

- Không được yêu thương, tao sao? Slytherin hỏi - Cha mẹ đã nuôi nấng, chiều chuộng, kể chuyện. Tao đã nhận được không biết bao nhiêu cái ôm như tao đã cần. Những tình thương đó mày có sao? Chắc chắn, mày đã có một gia đình nuôi nấng, nhưng việc đó sao có thể thay thế được bằng cha mẹ, phải không?

- Cha mẹ tao đã chết vì kẻ mà mày đã chọn để hầu hạ, mày là một tâm hồn tội nghiệp và tao thề là một khi tao tiêu diệt kẻ đó, mày sẽ lại nhận được những cái ôm của bố mẹ mày vì tao sẽ làm bất cứ điều gì để tống mày vô tù. Mày có nghĩ rằng ngôi nhà mà cha mày đang ở có đủ lớn cho ba người không?

Bây giờ hai người đang đứng gần đối diện nhau. Họ biết không nên rút cây đũa phép hoặc thậm chí là đấm nhau vì giáo sư Snape có thể nhận ra và họ có thể phải dành gấp đôi thời gian cho căn phòng này. Tuy nhiên, cả hai đều không thể chấm dứt cuộc tranh luận này.

- Trước khi mẹ tao hoặc tao bị gửi đến Azkaban thì mày chắc chắn đã đi theo cha mẹ của mày. Nếu mày có thể ăn may đánh bại Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy thì Longbottom sẽ trở thành một vũ công múa ba lê chuyên nghiệp!

- Tao không dựa vào may mắn đâu Malfoy. May mắn đó tao sẽ bố thí cho mày, mày sẽ cần nó để thoát khỏi nhà tù. Tao không biết mày dự định làm gì, nhưng tao biết mày đang thực hiện theo mệnh lệnh của Voldemort cho một điều gì đó xấu xa. Tao chắc chắn sẽ tìm ra bằng chứng và sẽ rất vui lòng tống mày vào Azkaban cùng bố yêu của mày.

Harry hiếm khi xấu tính như vậy, nhưng sở trường của Draco Malfoy là khơi gợi điều tồi tệ nhất trong cậu.

- Cha tao sẽ ra khỏi tù và tao sẽ trả thù những gì mày đã làm với ông ấy - Draco đáp lại, run lên vì tức giận.

- Tao đã làm gì ông ấy ?! Mày đang nói gì vậy?! Chính ông ta và những người bạn Tử thần Thực tử của mình đã bắt đầu tấn công những thanh thiếu niên! Bởi Merlin họ chỉ là thanh thiếu niên! Bọn chúng muốn gϊếŧ những người cùng tuổi với mày chỉ vì một lời tiên tri ngu ngốc! Nếu Voldemort thân yêu của mày coi trọng bản thân như vậy thì tại sao kẻ đó lại cần một lời tiên tri chết tiệt về hắn và tao ?! Tao đã mất cha đỡ đầu vào ngày hôm đó và xém mất đi những người bạn thân nhất của mình. Còn mày, mày nghĩ rằng tao đã làm gì với cha mày ?! Thành thật mà nói, nếu Voldemort tự mình ra tay thay vì trốn sau lưng người hầu, thì cha của mày sẽ vẫn tự do, thật tội nghiệp!

Harry hoàn toàn không thở nổi, đầy giận dữ nhưng đồng thời, cậu gần như có thể nhận ra vẻ mặt bàng hoàng của hắn. Tuy nhiên, Malfoy đã sớm khôi phục vẻ mặt ngạo mạn đáng ghét đó.

- Chúa tể Hắc ám sẽ khôi phục ưu thế của phù thủy thuần chủng…

- Tất cả đều nhảm nhí. Nếu đó thực sự là mục tiêu của kẻ đó thì hắn đã nhượng quyền hành lại cho một Người thuần chủng thực sự rồi, Harry chế nhạo.

- Cái gì…?

- Ồ ! Ý mày là Draco Malfoy vĩ đại đã cúi đầu trước một kẻ mà không cần biết kẻ đó có xứng đáng không? Voldemort của mày, siêu linh tộc thuần chủng của mày, kẻ này là con trai của một Muggle và một bán Squib, Harry thốt lên, tự hào về những thông tin của mình.

- Nhảm nhí…

- Suy nghĩ một chút đi Malfoy, mày đã bao giờ nghe nói về một gia tộc phù thủy tên là Riddle chưa? Nhân tiện, tao sẵn sàng cho mày biết rằng tên thật của Voldemort là Tom Riddle, cái tên giống cha của hắn? Mày nghĩ tại sao kẻ ấy lại lấy cho bản thân một bút danh? Voldemort là con trai của một Muggle, tôi đã nói là Muggle chứ không phải mẹ là Muggle sinh ra. Mẹ của chủ nhân mày là Merope Gaunt, con gái của Elvis Gaunt. Mày đi xác nhận những thông tin đó với một người hiểu biết kẻ ấy thì mày sẽ nhận ra là tao đang nói sự thật. Cuối cùng thời gian đã trôi qua, tao phải đi về.

Harry để lại một mình Malfoy trong trạng thái sững sờ và bối rối. Rõ ràng là hắn đang nghiền ngẫm về những lời nói của cậu. Lần đầu tiên, chính cậu đã chiến thắng trong cuộc tranh cãi của họ và cậu có thể sẽ nhảy cẫng lên vì sung sướиɠ nếu không có học sinh ở hành lang.

________________________________________

Mùi Mùi: Xuất thân Voldemort: cha là người Muggle đẹp trai giàu có tên Tom Riddle và mẹ hắn Merope Gaunt sinh ra trong một gia đình phù thủy thuần chủng nghèo và bị anh trai và cha của bà lạm dụng tinh thần, thể xác nên trở thành bán Squib. Sau khi cha và anh trai vào tù thì Merope nảy sinh tình yêu với Tom Riddle (người cha Muggle), bà đã sử dụng tình dược mê hoặc ông và có 1 đứa con với ông, nhưng khi dược hết tác dụng hoặc bà không cho ông uống tình dược nữa thì ông bỏ về thế giới Muggle để lại bơ vơ 2 mẹ con. Sau sinh thì bà đặt tên cho Voldemort theo tên của người cha rồi gửi vào trại trẻ mồ côi, thời gian ngắn sau bà cũng die.