Chương 4: Rốt cuộc cô là ai?

Cô gái nhăn mày khi Brian siết tay càng chặt hơn, hắn có thể dễ dàng bóp chết cô như bóp chết một con kiến, nhưng hắn vẫn chừa lại cho cô chút hơi tàn để trả lời câu hỏi của hắn...

"A...vì…tôi...tôi là...con...con...gái của pháp sư..."

Brian thả tay ra để cô gái ngã ngồi xuống đất, hắn khuỵ một chân xuống, sau đó giật phăng cái áo choàng cũ kỹ mà cô gái đang mặc trên người khiến mùi hương lan ra càng đậm hơn. Mùi hương này đánh mạnh vào khứu giác của Alexa và đám ma cà rồng đang ở gần khu vực đó...

Brian ngây ngất nhìn người phụ nữ trước mặt, cô có mái tóc dài màu vàng ánh kim óng ả. Khuôn mặt của cô được tạo nên từ những đường nét tinh tế và cân đối, với làn da trắng đến phát sáng và đôi đồng tử màu vàng kia, quả thật đây là đặc điểm của một mĩ nhân tuyệt thế, nhưng không phải con gái của pháp sư như cô nói ban nãy.

Các pháp sư vĩ đại ở toà tháp ma thuật đều của mái tóc đen và đôi mắt tím ma mị, đây cũng là đặc trưng của pháp sư ở đế quốc. Rõ ràng người

phụ nữ trước mặt này không phải con gái pháp sư, cô ta chỉ là người bình thường có ý định ám sát ma cà rồng...

Leyla Elysia đưa mắt nhìn về phía Brian, lúc này cô mới phát hiện ra người đàn ông này không phải ma cà rồng bình thường, hắn chính là người của hoàng gia bởi kí hiệu trên áo choàng của hắn. Rõ ràng cô đã gϊếŧ nhầm người...

"Tha...tha cho tôi..."

Đám người Alexa bỗng dưng xuất hiện sau đám cây rậm rạp, bọn chúng trừng mắt nhìn về phía con mồi ngon lành đang ngồi trước mặt Brian, cơn khát máu nhanh chóng ập đến nhưng bọn chúng không dám hành động. Đây rõ ràng là con mồi do Brian tìm được, còn thứ bọn chúng đánh hơi khi nãy chỉ là một con hươu đã bị biến dị mùi hương...

"Thưa ngài, chúng ta có thể gϊếŧ cô ta rồi cùng nhau thưởng thức, mùi máu của cô ta thơm thật đấy...!"

Leyla nghe đến đây liền sợ đến mức run rẩy, cô biết mình không còn đường lui nên đánh liều ôm lấy cổ Brian, sau đó nỉ non cầu xin bên tai hắn...



"Xin anh...đừng gϊếŧ tôi..."

Mùi máu ngon lành lại lởn vởn bên chóp mũi của Brian, hắn chỉ cần dùng một tay là có thể ôm trọn Leyla lên, sau đó đáp lại đám ma cà rồng đang tỏ ra thèm thuồng kia...

"Người phụ này là của ta!"

Alexa tỏ ra tiếc nuối nhưng đành phải chấp nhận, bọn chúng tiếp tục tản ra để tìm con mồi thay vì tìm đủ mọi cách để động vào đồ của thống lĩnh. Còn Brian thì bế Leyla trên tay rồi tiến về doanh trại ở gần đó...

Trước khi bước vào màn chắn, Brian liền đặt Layla xuống, hắn chậm rãi cúi xuống cắn mạnh lên cổ cô một cái khiến cô rơi nước mắt vì đau đớn, nhưng vẫn phải đứng yên chịu trận...

"Đau quá..."

Brian cắn đến mức chảy máu mới chịu nhả ra, hắn liếʍ nhẹ quanh vết thương của Leyla rồi cởϊ áσ choàng của mình ra khoác lên người cô, sau đó ôm cô bước vào màn chắn...

Brian cố tình để lại mùi hương của mình trên cơ thể cô gái, hắn không muốn những tên ma cà rồng khác phát hiện ra mùi hương ngọt ngào của cô, thứ gì thuộc quyền sở hữu của hắn thì đừng mơ động vào!

Leyla chỉ biết nằm im trong lòng Brian, so với cơ thể cường tráng của hắn thì cô nhỏ bé hơn rất nhiều. Nếu Brian muốn đánh cô thật thì có lẽ cô đã chết ngay lúc đâm hắn rồi, nhưng có vẻ thứ gì đó thuộc về cô khiến hắn không thể xuống tay tàn nhẫn được...

Brian bước vào doanh trại của mình rồi kéo tấm màn lại, hắn chậm rãi bế Layla tiến lại phía giường lớn, sau đó đặt cô ngồi xuống. Lúc này Brian mới cởi cái áo choàng đang khoác trên người của cô ra...



"Cô không phải con gái của pháp sư, rốt cuộc cô là ai?"

Leyla nhăn mày nhìn Brian, rõ ràng cô đã nghe cha mình nói rằng cô là con gái của một nữ pháp sư vô cùng cao quý, nhưng mẹ cô đã bỏ cô kể từ khi cô còn rất nhỏ. Cô có thể chắc chắn rằng mình không nghe lầm...

"Tôi thật sự là con gái của pháp sư, tôi không hề nói dối!"

Brian cầm lấy tóc của Leyla, sau đó đưa lên trước mặt cô, hắn có chút không kiên nhẫn liền trừng mắt nhìn cô gái để cô nhanh chóng nói ra sự thật...

"Pháp sư của đế quốc đều có đôi mắt màu tím và mái tóc đen tuyền, đây chính là đặc điểm di truyền qua rất nhiều thế hệ, nếu cô muốn lừa tôi thì nên tìm một lời nói dối nào đó hợp lý đi!"

Brian buông tóc của Leyla ra, sau đó hắn bóp chặt lấy cổ cô rồi ấn mạnh xuống giường...

"Nói nhanh lên, trước khi tôi gϊếŧ cô...!"

Leyla sợ hãi đến mức rơi nước mắt, cô muốn đưa tay lên để gỡ cánh tay đang siết chặt lấy cổ mình ta nhưng lại không có chút xê dịch nào, chứng tỏ Brian thật sự muốn gϊếŧ chết cô nếu cô không nói ra điều mà hắn muốn...

"Đừng mà..."

Brian đột nhiên nhíu mày lại, hắn buông lỏng tay ra liền khuỵ xuống giường, ánh mắt của hắn lại đỏ ửng lên. Lúc này Brian mới phát hiện đêm nay chính là đêm trăng tròn, đây cũng là lúc hắn mất kiểm soát nhất...