Kiếp trước, cả hai đều không có kết cục tốt, đều phạm phải sai lầm không thể cứu vãn.
Đồ đẹ Cố Lăng Tiêu đi vào Ma đạo, tội ác chồng chất, sư tôn Trì Ninh buông thả bản thân, từ bỏ tiên lộ.
Người ta nói Cố Lăng Tiêu hận Trì Ninh đến tận xương tủy, thế nên mới tới Thốc Ngọc Phong, đồ sát hết thảy đồng môn khi xưa, bắt đi sư tôn Trì Ninh.
Trì Ninh vốn là một người thanh lãnh, cao quý, sau bị cầm tù ở Đăng Tiên Điện, chán nản hết thảy, đành tự tìm vui, ngày đêm hưởng lạc, tận tình sênh ca.
Cố Lăng Tiêu tu tập tà thuật, gϊếŧ chóc quá nặng, làm tức giận Thiên Đạo, ba đạo lôi kiếp giáng xuống trừng phạt.
Sống chết trước mắt, Trì Ninh che Cố Lăng Tiêu sau lưng, liều mạng thần hồn câu diệt, cũng muốn cứu ma đầu này.
- ----
"Bất luận ngươi khi nào thì hối cãi, ta đều đứng ở phía sau ngươi."
17 tuổi, Cố Lăng Tiêu cởi bỏ áo ngoài choàng lên trên người Trì Ninh: "Sư tôn linh lực không đủ, đuôi Phượng Hoàng đều lộ ra rồi, mặc áo của ta vào che có được không?"
Trì Ninh được linh lực của đồ đệ bao bọc thật sự rất thoải mái: "Được, đồ đệ ngoan."
Công pháp đạt tới đỉnh cao, Cố Lăng Tiêu nắm mũi kiếm của Trì Ninh: "Ta thắng, sư tôn nhất ngôn cửu đỉnh, phải gả cho ta."
"Được, đồ đệ ngoan.....???"
Trì Ninh chớp chớp mắt cảm thấy không đúng lắm, rõ ràng một lần nữa dưỡng đồ đệ, như thế nào lại dưỡng ra một con sói con.