Đối phương không cam lòng yếu thế —— mẹ nó, tôi mắng cậu sao? Cậu cái đồ ngốc này, tôi mắng pháp sư ngốc thì cậu đánh rắm cái gì.
“Cậu mắng cô ấy thì có liên quan tới tôi!”
Thời Gia Nhiên không nghe rõ những lời này, nhanh chóng mở giọng nói: “Lâm Thanh!! Giọng anh thật là dễ nghe a!!!”
Người vừa mắng chửi nghe thấy là giọng nói của một cô gái, giọng nói lập tức thay đổi: “Thật à, là nữ a, em phải nói sớm chứ, vừa rồi anh trai mắng em không đúng lắm, đừng nóng giận a, anh mang em đi cùng.”
“Lâm Thanh ~ anh dẫn em nha ~ em sẽ không chơi vai anh hùng này nữa.” Lúc đó còn niên thiếu, làm nũng trong vô hình, Thời Gia Nhiên thậm chí không ý thức được mình đang làm nũng.
“Lâm Thanh” cũng không phát ra giọng nói, lúc sau khi đã đánh thắng, anh trai mắng chửi người muốn thêm QQ của Thời Gia Nhiên.
Khi QQ “Lâm Thanh” gửi tin nhắn tới, Thời Gia Nhiên mới vừa từ chối lời mời kết bạn trong trò chơi.
Anh gửi tin nhắn lời ít mà ý nhiều —— tài khoản này về sau không dùng được, em thêm tài khoản mới của tôi đi.
Thời Gia Nhiên ở tiệm net quên thêm bạn tốt, chờ đến lúc về nhà làm thế nào cũng không nhận được câu trả ời của “Lâm Thanh”, mãi đến khi trở lại trường học, trong đại hội thể thao bị giọng nói của Lâm Thanh hấp dẫn, cô nhớ tới “Lâm Thanh” giúp cô mắng chửi người trong trò chơi kia.
Cảm giác thích đột nhiên sinh ra, không kiềm chế được mà bắt đầu thích.
“Thời Gia Nhiên, lúc em dạy bổ túc cho anh luôn nói anh trai anh tốt như thế nào, em càng như vậy anh càng đau lòng cho em, muốn hiểu hơn về em, muốn biết đến tột cùng em thích anh ấy ở điểm gì, anh ấy hấp dẫn em ở điểm gì, bao gồm hiện tại làm em nhớ mãi không quên, là vì điều gì?”
Cô bị giọng nói của anh kéo về từ trong trí nhớ, cô nhất thời nghĩ không ra đến tột cùng là vì sao.
Trong bóng đêm không nghe được câu trả lời, anh hôn lên trán cô, trầm giọng nói: “Ngủ đi.”
“Lâm Thích, ngày đó ở trong game giúp em mắng chửi người chính là anh hay là Lâm Thanh?”
“Cái này quan trọng sao?”
Thời Gia Nhiên nghĩ có lẽ không quan trọng, cũng có thể rất quan trọng, cô tùy ý mà trả lời: “Ân.”
“Em có biết lần đầu tiên anh làm cùng em đã nghĩ gì không?” Anh trả lời cô vấn đề không liên quan, cô hơi hơi nhíu mày không lên tiếng, đêm đầu tiên là do say rượu làm loạn, cô cũng không cho rằng là chuyện đáng vinh hạnh, thậm chí không muốn nghĩ.
“Anh nghĩ khi em không thêm bạn bè với anh, anh nên chủ động thêm em, mà không phải giận dỗi em, mà không phải trơ mắt nhìn em thích anh trai anh. Có người nói với anh thích một cô gái thì nên đi bá chiếm giữ lấy, đến khi tiến vào thân thể của em anh mới biết hoá ra đều là thật, Thời Gia Nhiên, anh thật sự rất hối hận.”
“Em không có không thêm anh, sau đó em gửi cho anh rất nhiều tin nhắn, anh đều không trả lời, càng lạnh lùng em càng muốn tới gần Lâm Thanh, sau đó khi Lâm Thanh dạy kèm tiếng Anh cho em, em tiếp xúc với anh ấy phát hiện anh ấy cùng người trong game không giống nhau, em tự mình đi tìm hiểu về anh ấy, càng tìm hiểu càng thấy thích.”
Lâm Thích nghe vậy tay nắm càng chặt hơn: “ Tài khoản QQ bị trộm, anh không tìm được mật khẩu.”
“Nga.”
“Thời Gia Nhiên.”
“Ân.”
“Em thích Lâm Thanh người chơi game cùng em, hay là học bá Lâm Thanh ở trường học?”
“Em thích anh.” Thời Gia Nhiên không muốn thảo luận về người đã kết hôn, chuyện thích Lâm Thanh đã sớm là quá khứ, mặc kệ là Lâm Thanh nào, cô đều không nên nhớ lại.
Lâm Thích biết câu này là cô nói bừa, tâm vẫn là bang bang nhảy loạn, anh nói giọng khàn khàn: “Không chán ghét anh là được.”
Nghe được lời nói hèn mọn của Lâm Thích, Thời Gia Nhiên nhịn không được cười ra tiếng, ngẩng đầu lên hôn hôn hầu kết anh, ngữ khí trêu đùa: “Giọng điệu có chút chua a ~ anh nói đi lúc anh mở mic giúp em mắng người có phải đã thích em rồi không?”
“Ngủ đi, chuyện cũ không muốn nhắc tới.”
Nhắc tới lại khiến người ta nuối tiếc, chi bằng không nhắc tới.