Chương 23

Editor: Voicoi08

Lúc đầu Cổ Chí Kiệt cũng nghĩ rằng nếu không lấy được cái gọi là bí quyết kia đến tay thì nhất quyết không đi đón vợ, nhưng cha mẹ anh ta lại nhớ cháu trai nên thúc giục, anh ta cũng rất lưu manh nói: “Đại trượng phu sao lại lo không cưới được vợ chứ? Trương Xảo Tĩnh không biết nhìn sắc mặt con thì con cũng sẽ không đi đón cô ta.

Cuối cùng, không quá hai ngày, anh ta phát hiện khắp người đều nổi lên các mụn đỏ, từ đầu anh ta cũng không chú ý, có ngứa thì gãi mấy cái, không ngờ mụn mọc càng ngày càng nhiều, không quá ba ngày đã lan khắp toàn thân, điều may mắn duy nhất là những mụn này là không mọc ở trên mặt, nhưng bây giờ thế này thì ai biết sau này thế nào?

Lúc đầu anh ta cũng không dám lộ ra, anh lén lút chạy vào trong huyện tìm một phòng khám nhỏ để kiểm tra, người ta nói cho anh ta biết đây là kết quả của quan hệ nam nữ không bình thường, đương nhiên, bác sĩ nói rất hàm xúc, cũng lấy ví dụ cho anh ta mấy cái, nhưng chính bản thân anh ta cũng biết, không cần nghĩ đến chuyện lây qua đường máu, khả năng duy nhất là do quan hệ nam nữ, nghĩ tới điều này anh ta có chút do dự, gần đây ngoại trừ vợ anh ta thì anh ta cũng chỉ có một người phụ nữ là Từ Tiểu Linh, chẳng lẽ Từ Tiểu Linh có vấn đề?

Anh ta mua một đống thuốc, sau đó nghi ngờ chạy tới nhà Từ Tiểu Linh, kết quả phát hiện Từ Tiểu Linh cũng đang ở nhà gãi ngứa, cả người toàn mụn bị cô ta gãi đến là dọa người.

Cổ Chí Kiệt hận, đây không được tính là chuyện đơn giản nữa rồi, trong thôn không phải không có những người phụ nữ dâʍ đãиɠ, nhưng anh ta chưa từng nghe ai nói đến bệnh lây qua đường tìиɧ ɖu͙©, vậy mà anh ta lại bị cô ta lây cho thứ bệnh không biết xấu hổ như vậy, người đàn bà này leo lên bao nhiêu người đàn ông rồi? Diễn-đàn-Lê-Quý-Đôn

Lúc này anh ta cũng không nhớ được là mới hai ngày trước anh ta còn coi người ta như bảo bối, vất đống thuốc trong tay qua một bên, anh ta túm chặt lấy cổ áo đối phương rồi bắt đầu đánh.

Từ Tiểu Linh cũng đang rất hận, hôm qua cô ta có đi gặp bác sĩ, họ cũng nói đây là bệnh không sạch sẽ, bản thân cô ta thân thiết với mấy người đàn ông thì cô ta vẫn biết, trừ chồng cô ta thì cũng chỉ còn một người là Cổ Chí Kiệt này, lại nói chồng cô ta cũng đã rời nhà hơn một tháng rồi, ngoại trừ người đàn ông này bị bệnh truyền nhiễm, thì cô ta có thể tìm ai bây giờ?

Chính cô ta cũng đang rất hận, Cổ Chí Kiệt còn dám đánh cô? Cô ta cũng lập tức phát hỏa, giơ hai tay cào cấu, hai người này anh đánh tôi một cái, tôi cấu anh một cái, vừa đánh vừa hét, làm cho hàng xóm phải sang gõ cửa, lúc này hai người mới cảnh giác ngậm miệng lại.

Cổ Chí Kiệt cũng sợ bị người ta phát hiện, anh ta cũng không dám tiếp tục đánh, tích tụ giận dỗi về nhà, nhìn dáng vẻ chật vật của anh ta làm cha mẹ anh ta cũng vội vàng hỏi xem có chuyện gì, lúc này anh ta mới nói thật ra khiến cho hai vợ chồng già nhà họ Cổ tức giận chửi bới anh ta một trận, sau đó lại lo lắng hãi hùng mà sắc thuốc cho anh ta, họ cũng rất sợ bệnh này không thể tốt lên được.

Kết quả là anh ta vừa uống thuốc này vừa uống thuốc tây, nhưng chẳng những không khỏi mà bệnh còn nặng hơn? Anh ta thấy có những chỗ anh ta gãi nát ra, trong lòng anh ta cũng chỉ còn lại sợ hãi đến tột cùng, lại nghĩ đến chỉ một chút này nhưng có thể để lại hậu quả vô cùng, càng nghĩ càng sợ hãi.

Khó chịu nhất là vào buổi tối, đây là bệnh truyền nhiễm, tuy rằng cha mẹ cũng đau lòng cho anh ta, nhưng họ vẫn cách ly với anh ta, một mình anh ta cô đơn nằm trên giường, ngay cả phòng phía đông cũng không dám đi, anh ta bắt đầu nhớ đến vợ, nhớ năm đó anh ta cũng bị một trận bệnh nặng, vợ anh ta không để ý đến con trai mà để con trai sang phòng cha mẹ anh ta, mỗi đêm mỗi tối cô đều ở bên cạnh anh ta, tại sao anh ta lại có thể vì một người không biết xấu hổ như vậy mà đuổi vợ mình đi đây? Nếu Xảo Tĩnh ở nhà, thì anh ta cũng sẽ không phải sợ hãi như vậy.

Lúc đầu là anh ta cũng không có mặt mũi mà đi, dù sao đây cũng không phải bệnh tốt đẹp gì, anh ta đã khám ở mấy bệnh viện, cũng uống biết bao nhiêu thuốc mà vẫn không thấy chuyển biến tốt, anh ta cũng tuyệt vọng, bây giờ anh ta muốn đón vợ về, anh ta cũng không sợ ở phải ở phòng bên cạnh, ít ra còn có người có thể nói chuyện với anh ta.

Tới đón một lần, mọi người đều ở đây, anh ta cũng không có mặt mũi nào mà nói mình bị bệnh, Trương Xảo Tĩnh cũng ngạc nhiên khi chồng gầy đi, nhưng chị cũng không để trong lòng. diễn-đàn-lê-quý-đôn

Đám người đi rồi, Trương Xảo Phương nhận được tin tức vội vàng chạy đến.

“Chị hai, em có chút chuyện muốn nói với chị.”

Trương Xảo Tĩnh thấy em gái lén lén lút lút, chị cảm thấy có chút có chút buồn cười: “Chuyện gì vậy, cô lại còn lén lút nữa chứ?”

“Ách, là như vậy.” Tuy rằng cô không biết chị hai có thể tự trách vì chuyện này không, nhưng nếu không nói cho chị ấy biết thì cũng không thể đạt được hiệu quả tốt nhất, nghĩ đến cách làm người bình thường của chị hai cô, cô không tỏ vẻ gì mà thấp giọng nói: “Chị, em nói chị cũng đừng trách em nha.”

Trương Xảo Tĩnh nhìn em gái, nghi ngờ nói: “Thì cô cũng phải để chị xem là chuyện gì đã chứ? Nói đi, chị nghe đây.”

Giọng điệu của chị hai cô hoàn toàn khác so với cô cả bên chồng.

Cô vuốt vuốt mũi nói: “Hôm đó không phải chị nói anh rể em có bồ bịch ở ngoài sao? Em tức giận nên ra ngoài hỏi thăm một chút, thế mới biết em cũng biết người phụ nữ kia, là Từ Tiểu Linh ở cách nhà em không xa lắm, lqd, em muốn để chị hả giận, nên em lấy ra thuốc ngứa mua từ lần trước, nhân lúc cô ta không chú ý thì hất thuốc này lên quần áo đang treo ở cạnh tường của cô ta, em muốn để cho cô ta phải xấu hổ để chị đỡ tức, hình như anh rể cũng bị, anh rể cũng đang bị lừa gạt.” Nói xong, cô làm như đang tự kiểm điểm mà cúi đầu.

“Thuốc ngứa? Cái gì vậy? Cô mua nó làm gì?” Trương Xảo Tĩnh nhíu mày nhìn em gái, chị cũng không biết cuối cùng cái gọi là thuốc ngứa kia là cái gì, nhưng người bình thường thì mua nó làm gì?

“Em mua lúc lần đầu lên huyện, không phải chuyện lớn gì, chính là dính vào người thì cả người đều nổi da gà, nếu không gãi thì qua hai ngày sẽ hết, nhưng càng gãi thì càng nghiêm trọng, nhìn thì dọa người nhưng chỉ cần dùng nước muối rửa đi là sẽ không có chuyện gì.” Đầu tiên Trương Xảo Phương nói ra phương pháp chữa, sau đó mới ngượng ngùng nói: “Đây cũng là do em bị bà chị dâu làm cho tức giận. Lúc tết nhất chị ta lại ở trước mặt mẹ chồng em và Trường Lâm nói nhìn thấy có người đàn ông trèo tường vào nhà em, chuyện không có mà chị ta dám nói như vậy, có phải lần sau chị ta còn dám nói là nhìn thấy có người đàn ông trèo lên giường của em luôn không? Cho nên lần trước em vào trong huyện thấy có người quảng cáo với em chuyện này, lúc đó em còn tức giận nên mua, nhưng sau khi về, em nghĩ lại cũng không còn tức giận nữa, cho nên vẫn luôn không có chỗ dùng.”

“Thật sự không phải chuyện lớn gì sao?” Không nói đến chuyện lừa gạt ai, nhưng nếu có chuyện lớn gì thì thành phạm pháp rồi.

“Thật sự không phải chuyện lớn gì, cha thỉnh thoảng cũng khám những bệnh nhỏ cho người ta em cũng nhìn qua mà, chỉ là có thêm chút thảo dược, có thể là mấy loại trộn lại với nhau cho nên đυ.ng vào sẽ bị dị ứng mà thôi, người đó nói với em, dùng nước muối rửa sạch là được, lập tức hết ngứa, nếu thật sự là chuyện lớn thì em sao dám dùng chứ?” Dù sao thì có thế nào cũng là do cô quyết định.

Tuy rằng tam nha không có đầu óc, nhưng việc này cũng sẽ không làm bộ, hơn nữa người bán thuốc cũng sẽ không thể lừa người ở mặt này, dù sao bán thuốc giả làm chậm trễ bệnh tình, nhưng chưa thấy ai vừa uống thuốc vào mà chết, chị cũng yên tâm, nghĩ tới lời nói lúc đầu của em gái, chị nói: “Sao cô biết Cổ Chí Kiệt cũng mắc?” nghĩ vậy, chị lại hi vọng thuốc này nguy hiểm một chút, tại sao anh ta lại có thể gặp phải? Còn cần phải suy nghĩ sao?

“Em nghe người ta nói, mấy ngày trước trong nhà Từ Tiểu Linh đánh nhau ầm lên, giống như người đó là anh rể, nói cái gì mà cô truyền tôi nhiễm, tôi lây nhiễm từ cô, hai người đều đánh nhau loạn lên.” Đúng là cô nghe có người nói vậy, nhưng cũng không xác định được người đàn ông kia là ai, cho nên vai nam chính là do cô thêm vào.

“Ha ha, tốt, xứng đáng, tam nha, việc này cô làm tốt lắm, chị đang nghĩ tại sao trên mặt tên hỗn đản kia lại có chút do dự? Náo loạn nửa ngày mới biết hóa ra là ngưa lấy từ người đàn bà kia.” Trong lòng Trương Xảo Tĩnh cũng cảm thấy hả giận, cho anh dám mỗi ngày ở bên ngoài cùng người đàn bà dâʍ đãиɠ đó? Cho anh dám về nhà đánh tôi? Hiện tại phải ăn đau khổ rồi? “Tam nha, rất tốt.” Trương Xảo Tĩnh vỗ vỗ v ai em gái, khen ngợi.

“Vấn đề là hiện tại anh rể đang nghĩ rằng những cái mụn kia là do bệnh không sạch sẽ, thời gian dài chỉ sợ không tốt lắm, chị hai, cuối cùng thì chị nghĩ gì vậy, chị có muốn tiếp tục với anh ta không?” Sở dĩ cô hỏi như vậy vì cô biết, đừng nhìn ngoài miệng chị hai cô luôn nói lời ngoan độc, nhưng hơn nửa cũng chỉ là nói quá, dù sao ở nông thôn một nhà cũng không dễ dàng, càng đừng nói đến chuyện chị hai còn lo lắng cho con trai Gia Bảo của chị, hai người già nhà họ Cổ cũng chỉ có một đứa cháu trai, nói cái gì thì người ta cũng không thể buông tay được.

Trương Xảo Tĩnh nghe em gái nói xong chị cũng chỉ có thể thở cài, ngoài miệng thì nói ngoan độc, nhưng trong lòng chị vẫn nhớ thương cái nhà kia, hơn nữa bây giờ tên hỗn đản kia cũng đã được dạy dỗ, sau này chắc cũng có thể được yên tĩnh hơn?

“Em nói dùng nước muối là có thể rửa sạch?” Chị có chút lo lắng xác nhận lại.

“Có thể, khẳng định có thể.” Chính cô làm chẳng lẽ cô còn không biết sao?

Trương Xảo Tĩnh cười gật đầu, ngày hôm sau, để con ở nhà cha mẹ, dưới ánh mắt không đồng ý của cha mẹ tự chị về nhà họ Cổ. lqd.com

Cổ Chí Kiệt đang nằm ngay đơ trên giường, trên người anh ta đã bị gãi đến không còn chỗ nào tốt, vợ anh ta cũng không về, cha mẹ anh chị đều không dám nhìn anh ta, anh ta cũng đã uống rất nhiều thuốc và cảm thấy nhất định sẽ chết, nghĩ đến chuyện anh ta phải chết vì loại bệnh này, anh ta cũng không còn mặt mũi nhìn liệt tổ liệt tông nhà họ Cổ, anh ta có lỗi với con trai, có lỗi với vợ anh ta. . .

Anh ta đang nằm, cửa mở ra, anh ta hoảng hốt nhìn thấy vợ anh ta đến? Anh ta lau nước mắt, xoay người sang chỗ khác, anh ta biết bản thân đang hoa mắt, hôm qua anh ta đến đón mà vợ còn không về, với cơn tức giận của Xảo Tĩnh thì không đợi chính anh ta đi cầu xin đến tám, mười lần thì cô sẽ không về nhà.

“Anh nhanh chóng đứng lên cho tôi, nhanh chóng nhảy vào bồn tắm.” Trương Xảo Tĩnh đã về một lúc, chị nhận được lời xin lỗi sâu sắc từ hai ông bà nhà họ Cổ, anh em nhà họ cổ, bây giờ chị đã chuẩn bị một thùng nước lớn ngoài sân, chờ Cổ Chí Kiệt đến tắm kìa.

“Xảo Tĩnh?” Lúc này Cổ Chí Kiệt mới phát hiện, thật sự vợ anh đã trở lại? “Em, em đã về rồi sao?” Hiện tại anh ta vẫn không thể tin được, vợ anh ta lại dễ nói chuyện như vậy sao?

“Tôi không về thì chờ để nhặt xác anh hay sao? Nhanh chóng đứng lên cho tôi.” Nhìn kỹ mấy vết cào trên mặt anh ta, trong lòng chị càng hận. Nhưng chị nghĩ đến con trai và quầy bán đồ ăn vặt, chị nhịn.

“Xảo Tĩnh? Em biết hết rồi hả?” Cổ Chí Kiệt không ngờ vợ anh ta không những biết mà còn không sợ lây nhiễm mà về với anh ta? Anh ta kéo tay vợ khóc nức nở: “Anh có lỗi với em, anh không phải người, anh bị người đàn bà kia châm ngòi mấy câu đã về cãi nhau với em, còn đánh em, con mẹ nó, anh chính là thằng khốn nạn, hu hu. . .” Cuối cùng anh ta cũng nhìn ra, lúc mấu chốt cũng chỉ còn vợ anh ta, ngoại trừ vợ anh ta thì cũng không có ai quản anh ta, nhưng người vợ tốt như vậy lại bị anh ta đánh, anh ta thật sự không phải người.

Trương Xảo Tĩnh lại có thêm tin tức, vừa rồi chút xót xa vì chồng khóc mà dâng lên thì cũng biến mất vô ảnh vô tung, người đàn ông này chính là tiện, không trị anh ta thật tốt là không được, trong lòng chị hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng trên mặt chị lại mang theo vẻ không để ý: “Được rồi, được rồi, chút hư hỏng đấy của anh mà còn không biết xấu hổ nói ra à? Cha tôi cũng nghe nói rồi, cố ý cắt cho anh chút thuốc, anh chóng đứng lên ngâm đi.” Cha chị có cái danh là bác sĩ bốn phương, lúc mấu chốt vẫn có thể sử dụng.

“Cha cũng biết rồi hả?” Cổ Chí Kiệt buông tay vợ ra có chút không dám tiến lên nữa, nghĩ đến bệnh của bản thân, nước mặt vừa dừng lại bắt đầu rơi xuống: “Anh đi khám ở rất nhiều bác sĩ, uống rất nhiều thuốc, nhưng chưa có chút tiến triển nào.” Bác sĩ trong huyện còn không được thì một ông già có thể chữa được sao?

“Thối lắm, y thuật của họ sao có thể so sánh với cha tôi? Anh đừng có mà lằng nhằng nữa, cuối cùng thì anh có ngâm hay không ngâm? Nếu anh không ngâm thì tôi đi.” Trương Xảo Tĩnh có chút không kiên nhẫn, một người đàn ông lại khóc thành như vậy, khiến chị nghĩ đến muốn tặng thêm một quyền.

“Anh ngâm, em đừng đi, anh đi ngâm.” Cổ Chí Kiệt cuống quít xuống đất, anh ta biết rõ không còn hi vọng, nhưng chỉ cần vợ anh ta không đi thì bảo anh ta làm gì cũng được, hiện tại anh ta mới biết được, vợ anh ta tốt thế nào, người đàn bà khác đều mẹ nó là nói mò.

Trương Xảo Phương nhìn Cổ Chí Kiệt cởϊ qυầи áo để lộ người, chị cũng nhíu mày, này cũng gãi quá độc ác, có chỗ bắt đầu chảy nước, thật sự ngâm nước muối sẽ không có vấn đề gì sao? Nhưng sau đó chị còn nghĩ đến, muối còn có thể sát trùng mà, ngâm đi.

Chị một phát ấn luôn Cổ Chí Kiệt vào trong thùng, một phát xử xong Cổ Chí Kiệt, anh ta ra mồ hôi đầy đầu, đau đến mức nhe răng nhếch miệng.

Ngâm nửa tiếng đồng hồ, trong đó thêm nước hai lần, cuối cùng Cổ Chí Kiệt cũng như mất một lớp da mới được đứng lên, anh ta thoát xác mà nằm trên giường, rồi lại ngạc nhiên phát hiện anh ta đã hết ngứa?

“Xảo Tĩnh, anh không ngứa, anh cuối cũng cũng hết ngứa.” Cổ Chí Kiệt vui mừng, hạnh phúc đến phát khóc, mấy ngày nay anh ta có ngủ cũng sẽ bị ngứa tỉnh, đây là lần đầu tiên như vậy.

Anh ta quyết định, sau này có bệnh thì cái gì mà bác sĩ nổi tiếng, bệnh viện nổi tiếng đều đứng sang một bên, còn không bằng ông già, chờ anh ta khỏi hẳn, nhất định anh ta phải mua chút lễ vật thật tốt sang hiếu kính với ông già, để cho anh ta cũng có thể sống đến 99, đây chính là cha ruột đó.

Có Trương Xảo Tĩnh làm bạn bên cạnh, Cổ Chí Kiệt ngâm hai ngày thì mụn cũng hết, những chỗ gãi rách cũng đã đóng vảy, cuối cùng anh ta cũng đã yên tâm. Qua chuyện kinh sợ này, tuy rằng không biết người này có thể tái phát bệnh cũ ra ngoài cấu kết làm bậy không, nhưng chắc chắn có thể xác định, trong khoảng thời gian ngắn thì anh ta cũng sẽ yên tĩnh.

Còn Trương Xảo Tĩnh thì sao? Địa vị của chị ở nhà họ Cổ chính xác là không ai dám chọc, dù sao thì họ có thể đi đâu tìm được một người con dâu có tình cảm sâu nặng đến vậy chứ? Không cung đến mức đứng lên mới là lạ.