Chương 21: Lại phải bị tra tấn rồi
"Đương nhiên anh biết, em thích tổ chức ở đâu, em sắp xếp là được, anh không có ý kiến." Tập Bác Niên nở nụ cười ấm áp, bởi vì quá mức ấm áp, cho nên lộ ra vẻ giả dối.
Nhưng Ninh Ngữ Yên không ngại, chuyện quan trọng trước mắt là đạt được con người của anh, còn tim, có thể cảm hóa từ từ.
"Em đi đây, em hy vọng sự khoan dung của em sẽ nhận được hồi báo tốt của anh." Ninh Ngữ Yên nhón chân, in lên môi anh một nụ hôn, xoay người đi ra cửa, lại quay đầu nhìn về phía Nguỵ Thu Hàn: "Nguỵ tổng, còn anh, vẫn muốn ở lại đây sao?"
Nguỵ Thu Hàn ổn định lại hơi thở, hỏi người trước mắt: "Mặc Tiểu Tịch, anh biết anh không xứng với em, phá huỷ đi hạnh phúc vốn thuộc về chúng ta, nếu trong lòng em muốn rời khỏi đây, cho dù có liều cái mạng này, anh cũng sẽ dẫn em đi, bây giờ anh rất hối hận, anh muốn bù đắp, ngay cả khi em không tha thứ cho anh, cũng không quan trọng, tiểu Tịch, em vẫn là người anh yêu nhất."
"Anh đi đi." Mặc Tiểu Tịch thản nhiên nói, bất luận bây giờ có nói những lời êm tai đến cỡ nào, cũng không làm cho cô cảm động, những chuyện xảy ra trước mắt, đã làm cho tình yêu trở nên mỏng manh, không có sức thuyết phục.
Nguỵ Thu Hàn cô đơn gật đầu: "Anh hiểu rồi!" Anh ta đứng dậy, đi nhanh ra ngoài, bây giờ anh ta bắt đầu có chút hận cô, tất cả những lỗi lầm là bắt đầu ở nơi anh, nhưng cô đã thật sự thay lòng rồi.
Trong phòng, khôi phục lại yên lặng, những tiếng ầm ĩ vừa rồi, giống nhưng chưa từng xảy ra, điều duy nhất có thể chứng minh chính là đau đớn và nóng rát trên mặt.
Tập Bác Niên đóng cửa, đi đến bên cạnh cô, lướt qua khuôn mặt cô, ánh mắt sáng quắc nhìn cô: "Hình như em thật sự rất thích ở bên cạnh tôi, phải không?"
"Tôi chỉ biết, tên khốn nạn nào đó sẽ không dễ dàng buông tha cho tôi." Mặc Tiểu Tịch lạnh lùng phản kích.
"Nhưng, đối với tên khốn nạn này, hình như em rất lưu luyến, đến nỗi chồng cầu xin em trở về, em vẫn muốn ở lại, thèm muốn cơ thể của tôi sao? Mỗi ngày mỗi đêm đều đạt được cực khoái, vô cùng hưởng thụ, đúng là người đàn bà dâʍ ɭσạи trời sinh." Tập Bác Niên sờ vào khuôn mặt trẻ trung giống như hoa của cô.
"Nếu tôi là người đàn bà dâʍ ɭσạи, thì anh chính là chó điên phát dục." Mặc Tiểu Tịch liều chết nói.
Tập Bác Niên cười lạnh, xốc chăn lên, cô chỉ mặc áo, dưới thân cũng chỉ mặc qυầи ɭóŧ: "Đói khát lắm sao? Muốn làm không?"
"Chó điên lại muốn động dục sao? Nói tôi là người phụ nữ dâʍ ɭσạи, có bản lĩnh thì anh đừng chạm vào tôi." Trong lòng của Mặc Tiểu Tịch đang hồi hộp lo lắng, muốn dùng phép khích tướng, để đẩy lùi anh.
"Mặc Tiểu Tịch, chiêu này của em, sau 6 tuổi tôi đã không chơi nữa." Tập Bác Niên nắm lấy đôi chân trần trụi của cô, kéo đến mép giường, ôm cặp mông cô, áp về phía lửa nóng của mình: "Còn dám mắng nữa không?"
"Chó điên, chó điên..." Mắng hay không mắng thì kết quả cũng như nhau, cô thà rằng mắng cho sảnh khoái.
Ngày hôm đó, từ trời sáng đến khi trời tối, anh đều ra sức hành hạ cô, không chút thương tiếc, bộc phát thú tính, lòng của cô từ từ lạnh xuống, đau đớn, không ai quan tâm đến cô, cho dù khóc cũng lãng phí nước mắt, nhưng chất lỏng lấp lánh trong hốc mắt không ngừng chảy qua huyệt thái dương, rơi xuống trên gối.
Trong bóng đêm, Tập Bác Niên xoay người ngã qua một bên, trong không khí có vị mặn, làm cho tim anh thắt chặt, anh nhắm mắt lại, cuối cùng cũng mặc kệ cô.
Năm ngày sau đó.
Dubai, khách sạn lớn bảy sao.
Hôm nay, Tập Bác Niên cùng con gái của phú hào Đài Loan Ninh Ngữ Yên đính hôn ở nơi này, thiên kim đại tiểu thư của Ninh gia từ trước đến nay đều theo đuổi sự hoàn hảo, ngay cả đính hôn, cũng muốn làm cho toàn thế giới chú ý đến.
Trong phòng của khách sạn, Mặc Tiểu Tịch nhìn hộp quà đặt trên giường, là Tập Bác Niên kêu phục vụ đưa tới, anh sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào có thể sỉ nhục cô, giống như lần trước múa trên thuỷ tinh, sợ hay không, cô cũng phải đi.
Hít sâu một hơi, cô thay lễ phục, gom mái tóc dài lại, nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài, lại phải bị tra tấn rồi.