Chương 5: Bị rape trong ngõ vắng

“Aaaaa…”

Minh Lan tức giận gạt bỏ hết tất cả đồ trang điểm trêи bàn. Rõ ràng vai nữ chính là của cô ta, đùng một cái con ả nào đã cướp rồi. Bích Liên đang ở Nga đóng phim khác đây là cơ hội tốt nhất, ở giới giải trí này, độ hot của cô ta làm gì có đạo diễn nào từ chối cơ chứ? Gia Bảo, cô ta muốn đóng cùng anh, chỉ cần làm nên “hiệu ứng couple” với anh, cô ta sẽ đè bẹp Bích Liên. Giờ đây lại bị giáng xuống làm nữ phụ.

Mẫn Nhi vội vàng chạy ra đường bắt taxi, Hương Thu hôm nay bị ốm liệt giường, chỉ có mình cô xoay xở vào ngày khởi quay. Mẫn Nhi vốn dĩ muốn đến sớm để khỏi bị dòm ngó, ngờ đâu đêm qua hồi hộp quá mãi gần hai giờ sáng mới chợp mắt. Cô đi đường tắt, cắm đầu cắm cổ chạy lại đâm sầm vào một người.

“Ui da…..”

“T…t…tôi..xin lỗi…”

Mũ lưỡi trai tuột xuống mặt đất, gương mặt điển trai, sống mũi cao, làn da mịn màng có chút ửng đỏ. Đẹp phi giới tính. Mẫn Nhi thầm cảm thán, nhưng gương mặt đó, cô thấy có chút quen. Mái tóc vàng loã xoã xuống mặt, từng giọt mồ hôi càng tạo thêm vẻ yêu nghiệt.

“Là con gái sao?”

Anh ta thở hồn hển, tay nắm chặt lấy phần áo chỗ ngực làm nó nhăn nhúm. Linh tính mách bảo Mẫn Nhi, sắp có chuyện gì đó xảy ra. Cô vừa định quay đầu bỏ chạy thì lại bị người kia túm lại từ phía sau, lực của anh ta rất mạnh. Mẫn Nhi run sợ quay đầu lại, cô nuốt nước bọt, không biết do sợ hay do “thèm” nữa.

“Tôi bị bỏ thuốc, làm ơn giúp tôi!”

Bỏ thuốc? Bây giờ là sáng sớm, tên này bị điên sao? Biết mình bị thế còn chạy loạn ra đường.

“A…a…an….anh….h…”

Mẫn Nhi lắp bắp không nói lên lời, cô chỉ chỉ vào anh ta. Cô đã nhớ ra rồi, người này chính là Gia Bảo. Anh đang ở trước mắt cô. Trời ȶɦασ, rốt cuộc chuyện này là sao? Khi Mẫn Nhi đang cố gắng giải quyết mớ bòng bong xuất hiện trong đầu cô, Gia Bảo đã thuận lợi luồn tay từ phía sau vào trong áo cô, Mẫn Nhi rùng mình.

“Mau bỏ tôi ra….ahhh….có ai không? Aaaaaa…..Cô đang bị cưỡng hϊế͙p͙….sắp muộn rồi…”

Trong ngõ vắng, người qua lại đếm trêи đầu ngón tay, Mẫn Nhi có kêu rát cổ họng cũng chẳng ai nghe. Sức lực của cô nhỏ bé, làm sao đấu lại với một gã đàn ông. Gia Bảo còn rất chăm chỉ tập thể thao các kiểu, cho nên anh rất khỏe là đằng khác.

Tay loạn xạ sờ nắn thân thể cô, tay kia ôm trọn lấy người không cho cô chạy thoát. Thoáng chốc Mẫn Nhi đã thở dốc, anh vuốt ve những nơi mẫn cảm của cô, chỉ cần chạm vào, Mẫn Nhi đã thấy người mình mềm nhũn lại. Cô đỏ mặt khi luôn cọ xát vào một thứ…anh cương rồi. ƈôи ȶɦịt chọc vào cô, nó như muốn thoát ra khỏi quần mà đâm thẳng vào cô. Tay Gia Bảo lần mò đi xuống bên dưới, anh vuốt ve lôиɠ ʍυ cô, rồi đến hoa huyệt vì anh mà ướt đẫm. ɖâʍ thủy chảy ra còn dính lớt nhớt ở đáy qυầи ɭót. Gia Bảo cởi váy cô ra, Mẫn Nhi đã động tình, cô không còn phản kháng hay giãy giụa dữ dội như lúc nãy nữa. Anh để cô chống tay vào bức tường, nâng ʍôиɠ cô lên, từ từ nhét ƈôи ȶɦịt vào hoa huyệt. Cặp ngực bị bóp đến đỏ ửng giờ đây lại bị ép trêи bức tường cũ kĩ, dù bị cách lớp áo nhưng vẫn thấy lạnh lẽo, Mẫn Nhi khẽ rêи lên một tiếng.

“Ưʍ..a..a…ơ…ớ…Ah….~”

Mẫn Nhi liên tục lên tiếng, âm thanh của cô còn mạnh hơn thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ, ƈôи ȶɦịt hưng phấn mỗi lúc phình to. Bên trong tiểu huyệt ẩm ướt, bóp chặt, hàng trăm cái miệng hút lấy, mỗi lần di chuyển là anh lại thấy kɧօáϊ cảm. Chiều dài khủng, mỗi lần đầu ƈôи ȶɦịt chạm đến t.ử ƈυиɠ Mẫn Nhi lại rít lên một tiếng. Gia Bảo điên cuồng đâm thúc, anh muốn đâm nát cái tiểu huyệt này. Sướиɠ quá! A…Ah….ah….

Ra vào hơn trăm lần, Gia Bảo thấy mình sắp ra, anh vội vàng nắm lấy eo cô, giúp cô trở mình. Mẫn Nhi không còn sức đứng vững, cô ngồi xổm xuống, nhân lúc đó Gia Bảo nhét ƈôи ȶɦịt vào miệng cô. Nó quá to, Mẫn Nhi ú ớ không nói thành lời. Lưỡi cô theo bản năng cuốn lấy nó, chiều dài của nó như sắp tuột xuống cổ họng cô, lôиɠ ʍυ chọc vào mũi làm Mẫn Nhi ngứa ngáy. Gia Bảo đâu đứng yên để cô hưởng thụ, anh thúc vào rồi đi ra, hai hòn bi cứ vậy đập vào cằm cô. Phụt… tϊиɦ ɖϊƈh͙ đặc nóng tràn ngập trong miệng cô, trôi xuống cổ họng. Cô nếm được mùi tanh nồng, khoang miệng không chứa nổi, cô cũng chẳng muốn nuốt, làm nó chảy ra khoé môi, trắng đυ.c làm tôn lên màu son đỏ tươi của cô. Gia Bảo trông thấy hình ảnh đó, ƈôи ȶɦịt lại ngóc đầu dậy nhưng anh đã kiềm chế được. Anh lịch sự lấy khăn tay lau miệng, dìu cô đứng dậy, kéo qυầи ɭót và váy lên giúp cô. Mẫn Nhi lục lọi trong túi tìm điện thoại, cô hét to lên: “A.. chết rồi! Muộn rồi.”

“Cô muốn đi đâu sao?”

“Tôi muốn đến XX hôm nay tôi khai máy rồi.”

Mẫn Nhi đâu còn tâm trạng quan tâm là mình vừa bị hãm hϊế͙p͙ bởi một tên đẹp trai. Thôi cho qua vậy, đến nơi còn quan trọng hơn rất nhiều. Đây là bộ phim đầu tiên do cô làm nữ chính, cô không được có bất kì sai sót gì.

“Tôi cũng đến đó, cùng đi nha!”

Gia Bảo kéo lấy tay Mẫn Nhi, không đợi cô trả lời, anh đã lôi cô đi.