Chương 11: Chân giả
Thiên Si đạo trưởng biết thuyền muốn đến đất liền cũng còn mất thêm một đoạn thời gian nữa, bèn quay sang Thượng Quan Linh hỏi rằng:
- Thầy cậu và Nam Bút Gia Cát Dật có vẻ đầu duyên với nhau lắm, nên họ không đến Đông Hải, nhưng trong tháng sau họ sẽ cùng đi phó hội Tiểu Thiên Trì ở Lưu Sơn! Cậu đã đến đây bằng cách nào? Còn Thường Bích Vân đâu? Cậu có biết Phương sư bá đã xảy ra chuyện gì chưa?
Nghe thế, Thượng Quan Linh thất kinh vội hỏi cuống lên:
- Phương sư bá cháu đã xảy ra chuyện gì?
Thiên Si đạo trưởng không trả lời thẳng với Thượng Quan Linh, quay sang nói với Túy hòa thượng Đông Tăng rằng:
- Này Túy hòa thượng! Anh còn nhớ lão quái Bát Chỉ Phi Ma ở Bắc Mặc không?
Túy Đầu Đà ngạc nhiên rằng:
- Bát Chỉ Phi Ma Tư Không Diêu không phải đã bị Kình Thần bút của Gia Cát Dật điểm phá mất môn Huyền Âm khí công rồi sao? Chẳng những thế mà y đã trở thành một người mang tật nữa là khác!
Thiên Si đạo trưởng gật đầu rằng:
- Ấy! Chính việc đời khó lường đoán trước thế đấy! Lão ma đầu xưa kia đã bại về tay Gia Cát Dật, võ công trên người bị phế hẳn, thế rồi không biết lại gặp được kỳ ngộ gì không biết? Bây giờ lại ngang nhiên khôi phục môn võ công Huyền Âm khí công mới lạ chứ? Hắn còn rủ cả lão Cửu Trượng Thần Ông Đàm Bách Thủy để cùng nhau hợp sáng một loại giáo hội là Huyền Âm Đại Giáo, đồng thời liên minh bới La Sát môn của Tiếu Diện Diêm Bà để chống đối với Càn Khôn ngũ tuyệt!
Túy Đầu Đà buột miệng khẽ than rằng:
- Cả một đám ma đầu đã liên thủ với nhau để chống Càn Khôn ngũ tuyệt, thế mà nhóm Càn Khôn ngũ tuyệt lại nội bộ lủng củng vì những chuyện cỏn con không đâu, nào Đoạt Hồn Kỳ đòi đấu Bắc Kiếm, Bắc Kiếm không phục Đoạt Hồn Kỳ, cả đến như an thân thủ phận Túy hòa thượng tôi đây cũng bị lão già Phổ Côn hồ đồ kéo vào vòng nước đυ.c, nếu không gặp thằng bé tinh ranh này, giờ này trong Càn Khôn ngũ tuyệt chắc đã bị xóa bỏ mất một tên, từ nay quần ma thế nào chẳng múa rối quấy phá, chả gây sóng gió trong làng võ lâm? Xem ra hai mươi năm nhàn rỗi đã qua, giờ lại sắp bận tay chúng mình đây!
Thiên Si đạo trưởng cũng biểu đồng tình, quay sang Thượng Quan Linh rằng:
- Phương sư bá của cậu không hiểu đã kết thù oán gì với nhân vật trong Huyền Âm Đại Giáo, giữa đường gặp ta, có nói đến cậu cùng Thường Bích Vân lén trốn đi Lã Sơn rồi đến Đông Hải, rồi bị người ta dùng kế kéo mời rồi dùng ám khí thuốc mê bắt cóc đi luôn! Tuy ta có bắt được vài tên tiểu bối của Huyền Âm giáo, hỏi ra mới hay là chính Giáo chủ Huyền Âm giáo đã bắt, nhưng vì ta gấp đến Đông Hải nên chưa đi cứu, nhưng ta cũng truyền lời cho hai tên tiểu bối ấy về nói lại với Bát Chỉ Phi Ma Tư Không Diêu và Cửu Trượng Thần Ông Đàm Bách Thủy, cấm tuyệt họ không được ám hại đến Phương Bách Xuyên, đồng thời ta cũng cho họ biết trong ba tháng ta sẽ thân hành lại Huyền Âm giáo đổi người. Giờ đây khỏi lo cho sư bá của cậu nữa! Hiện danh của ta cũng phải khiến cho chúng nể phần nào! Vừa rồi ta hỏi cậu về cô bé Thường Bích Vân đâu? Nàng chả trốn chung với cậu là gì? Thế bây giờ đâu rồi?
Thượng Quan Linh lộ nét giận trên mặt rằng:
- Chị Vân cháu khi may mắn ăn được quả tiên lan đã bị Mạnh Tam Nương bắt đem đi làm đồ đệ rồi!
Thiên Si đạo trưởng ngạc nhiên rằng:
- Tam Diệp Tiên Lan quả cộng thêm với những món võ tuyệt học của Tiếu Diện Diêm Bà, kẻ ra cũng may cho Thường Bích Vân lắm! Nhưng tiếc thay La Sát môn là môn giáo tà, thế nào cũng phải tìm đến La Phù sơn Vạn Mai cốc để cứu nàng về mới được, nhưng chưa nên vội trong lúc này, miễn sao đừng để nàng nhiễm sâu thêm là đủ! Cậu thật lắm trò ranh ma lắm! Thế cậu làm cách nào gặp được Tiên Lan Tam Diệp? Lại đến Đông Hải bằng cách gì?
Thượng Quan Linh cười rằng:
- Cháu bị Bắc Kiếm đánh một chưởng suýt chết! Đồng thời được lão ta đem tới Đông Hải trị bệnh!
Cậu bé nói xong thấy Thiên Si đạo trưởng có vẻ không hiểu, bèn tỉ mỉ thuật hết đầu đuôi câu chuyện cho Thiên Si đạo trưởng nghe, riêng vụ gặp Động Trung lão nhân và học được hai thế võ Oan Trần Hải Đề và Hận Mãn Tâm Đầu thì giấu nhẹm luôn không nói tới!
Khi Thiên Si đạo trưởng nghe Thượng Quan Linh nói đã nuốt tươi chiếc mắt Đơn Nguyên của con Tam Mục Thiềm Thừ, trầm huyệt trên toàn thân đã thông suốt, đến cả bệnh Phân Kinh Thác Mạch của cậu cũng đã khỏi hẳn, trong lòng mừng rỡ vô cùng, đưa tay rờ má cậu bé một lúc rồi nói:
- Chân lực của cậu nay quả đã mạnh nhiều, nhưng đem so với những nhân vật như Bắc Kiếm hay Đoạt Hồn Kỳ thì còn thua! Nhưng đối với kẻ đồng bối ngang hàng với cậu thì đã thành vô địch rồi! Cậu đã chịu nhiều ơn của ông già Bách Thảo lão nhân rồi đấy! Ngày sau nếu gặp, phải báo đáp người ta cho thật xứng đáng!
Cậu bé ngoan ngoãn gật đầu nghe lời dạy của Thiên Si đạo trưởng.
Tây Đạo quay đầu cười nói với Đông Tăng rằng:
- Tôi còn nhớ trong hai mươi năm về trước, con người Đoạt Hồn Kỳ chỉ có tính tình quái dị khác người thường chúng mình, chứ đâu có hung ác như ngày nay vậy?...
Thượng Quan Linh tiếp lời rằng:
- Theo sự nhận xét của cháu vừa rồi giao tranh với y, thì hình như Đoạt Hồn Kỳ này không đến nỗi độc ác! Tất cả những sự kiện xảy ra trước mắt đây đều đã chứng minh có cả thảy hai Đoạt Hồn Kỳ, một giả một thật, một thiện một ác, tức là Đoạt Hồn Kỳ mà xuất hiện ở Trường Sinh đảo này là Đoạt Hồn Kỳ thiện, còn Đoạt Hồn Kỳ xuất hiện ở Ngọc Môn Quan và Kỳ Liên sơn là Đoạt Hồn Kỳ ác! Nhưng cháu vẫn chưa tìm ra trong hai tên ấy, kẻ nào là thiệt kẻ nào là giả!
Thiên Si đạo trưởng nhìn Túy Đầu Đà cười ha hả rằng:
- Trong nhóm Càn Khôn ngũ tuyệt, nếu nói về võ học, mỗi người có một sở trường riêng, khó lòng phân cao thấp, nhưng kể về tên tuổi, quả danh của Đoạt Hồn Kỳ lại có vẻ lừng lẫy hơn trong bọn nhiều! Nay lại xảy ra vụ án song đôi Đoạt Hồn Kỳ, vụ này xem ra chỉ có Túy hòa thượng anh có vẻ là người thâm giao với hắn hơn hết, chắc anh biết ít nhiều về tung tích của y chứ? Hay là chỉ suốt ngày lo tắm trong hũ rượu?
Nãy giờ Túy hòa thượng quên bẵng mất bầu rượu trên tay, nay Thiên Si đạo trưởng nhắc đến rượu, trong miệng lại ứa rãi thèm thuồng, kề ngay hồ lô vào miệng uống một hơi, rồi ha hả cười rằng:
- Trong Càn Khôn ngũ tuyệt, Tây Đạo, Đông Tăng, Nam Bút, Bắc Kiếm, bốn người tính tình tuy không hợp nhau nhưng dù sao cũng quen mặt nhau mấy bận rồi! Nhưng riêng về hành tung bí mật của Đoạt Hồn Kỳ, xưa nay vẫn bịt mặt bằng nạ da người, mãi đến ngày so tài tranh ngôi trên Kim đỉnh núi Nga My, cây Phong Ma Đồng Côn của Đoạt Hồn Kỳ đã ngang nhiên chiến bình với Kình Thần bút, Trường Vi Vân Phật, Long Hổ cương hoàn, Tam Chỉ kiếm, chiếm luôn một ngôi trong Càn Khôn ngũ tuyệt! Nên hai mươi năm về trước, chẳng ai thâm giao với y, gần đây tôi nhận thấy những vụ càn quét đảo Kim Giao, hành thiện miền Đông nam, và hầu hết những kẻ cường đồ ác bá đều đã kinh hồn táng đởm về oai danh của Đoạt Hồn Kỳ, khi ấy tôi mới cảm thấy con người này tuy bề ngoài kiêu ngạo hống hách, nhưng trong lòng tử tế vô cùng.
Nói tới đâu lại tu thêm vài hớp rượu rằng:
- Nhưng ba tháng trước đây, Đoạt Hồn Kỳ lại gây nên một tội ác tày trời khiến thiên hạ ai ai cũng phải công phẫn!
Thiên Si đạo trưởng rằng:
- Y ở miền Đông nam này không phải đang nổi danh về sự hành hiệp trượng nghĩa đấy ư? Sao còn chuyện gì mà khiến thiên hạ phải nổi công phẫn kìa?
Đông Tăng Túy Đầu Đà khẽ thở dài lắc đầu rằng:
- Nguyên tĩnh Triết Giang có ngôi chùa Tịnh Tâm thiền tự, vốn là chi phái của Thiếu lâm, do Tịnh Tâm lão Phương trượng làm trụ trì, nhưng vào một đêm thanh vắng trước ba tháng trước đây, Đoạt Hồn Kỳ đã đột nhiên xuất hiện ngay tại đại điện. Tịnh Tâm lão Phương trượng đã nghe danh y, nên ân cần tiếp đãi! Nào ngờ Đoạt Hồn Kỳ thấy đối phương không để ý đề phòng, liền cười lên tiếng trứ danh rợn người, lập tức ra tay hạ độc thủ ngay, tất cả hai mươi ba mạng tăng đồ trên đỉnh thiên linh cái mỗi người đều bị cây Kim châm dài ba tấc có lá cờ sọ người trắng cắm xuyên sâu vào sọ chết tươi! Tội nghiệp nhất là Tịnh Tâm lão Phương trượng, da trên trán bị y tước xuống đem làm thành một lá cờ Đoạt Hồn Kỳ dán ngay tại chùa! Thật quả tàn nhẫn!
Thượng Quan Linh nghe xong vội nói:
- Thế thì vụ án này đâu khác gì vụ ở Bạch Long Đôi? Đoạt Hồn Kỳ cũng tàn sát một lúc Thủ Nhất đạo trưởng, Chi Cảnh thiền sư, Trường Bạch bát hùng, và cả Tiền Đường song kiệt, nghĩa là cả thảy mười hai mạng người, cũng bị kim châm dài ba tấc cắm trên thiên linh cái mà chết!
Túy Đầu Đà ngạc nhiên rằng:
- Thủ Nhất của Võ Đang, Chi Cảnh của Thiếu lâm tại sao những cao thủ ấy lại bị Đoạt Hồn Kỳ hạ độc thủ ngay Ngọc Môn Quan kìa?
Thượng Quan Linh bèn vắn tắt kể sơ mọi chuyện, Túy hòa thượng mới gật gù rằng:
- Hèn gì Đoạt Hồn Kỳ đây, y nói là bị xui xẻo là phải, trong suốt dọc đường y lên miền Tây bắc để tìm kiếm tên Đoạt Hồn Kỳ giả mạo hung ác kia, y đã bị thiên hạ ngộ nhận là tên Đoạt Hồn Kỳ tàn bạo, một hung thần mà ai ai cũng muốn chu diệt!
Thiên Si đạo trưởng lớn tiếng cười rằng:
- Đây quả là một chuyện lý thú hết sức tưởng tượng! Một Đoạt Hồn Kỳ chuyên gây chuyện tàn ác miền Tây bắc, còn một Đoạt Hồn Kỳ khác lại thích gieo sự thiện miền Đông nam. Đoạt Hồn Kỳ thiện miền Đông nam lại chạy tuốt lên Tây bắc để tẩy sạch thanh danh của mình, nào ngờ lại bị người trong võ lâm xem như một hung thần tàn bạo hung ác gây hại cho giang hồ! Còn Đoạt Hồn Kỳ ác của Tân bắc lại chạy về Đông nam, nơi mà ai ai cũng mến nể, thế rồi y giở thủ đoạn dã man để gây nên vụ án hung tợn tại chùa Tịnh Tâm! Đây là một sự việc quan hệ đến họa phúc trong giang hồ, chúng ta không thể nào không nhúng tay can thiệp! Nhưng về chuyện ai thiệt ai giả, đó là chuyện riêng của chúng, chẳng hơi đâu chúng mình phải bận tâm! Nhưng này Túy Đầu Đà, anh có vẻ thân với Đoạt Hồn Kỳ, thế anh có cho rằng Đoạt Hồn Kỳ thiện tức là Đoạt Hồn Kỳ thật? Đoạt Hồn Kỳ ác tức là thứ giả?
Túy Đầu Đà cười gượng rằng:
- Trong hai mươi năm về trước, bởi chúng mình còn chưa rõ về bản chất thiện ác của Đoạt Hồn Kỳ, nhưng nay thiện ác đã rõ, còn thiệt giả chưa phân biệt được! Tuy tôi có mối giao hảo với Đoạt Hồn Kỳ thiện, nhưng không thể nào quyết định y là người mà xưa kia đã từng so tài năm ngày trên Kim đỉnh núi Nga My! Nhưng tôi cũng có cách thử giữa hai người, mà có thể biết chắc ai thiệt ai giả ngay!
Thiên Si đạo trưởng và Thượng Quan Linh ngạc nhiên, Túy Đầu Đà cười rằng:
- Còn nhớ cuộc so tài kinh thiên động địa ấy trên núi Nga My, Đoạt Hồn Kỳ đã dám ngang nhiên dùng thế đánh Hoành Trượng Khiên Vân đỡ đôi Long Hổ cương hoàn của tôi đang đánh thế Khai Sơn Phá Thạch, thế mà cây Phong Ma Đồng Côn của y không hề suy quyển gì, như thế đủ biết cán cờ của y là thuộc loại đồng hiếm quý! Trên đời này không thể nào lại có cây thứ hai, chúng ta có thể nhân cơ hội nhận xét binh khí này, may ra biết được chân giả Đoạt Hồn Kỳ ngay!
Thiên Si đạo trưởng gật gù như tán thành lời nói của Đông Tăng, còn Thượng Quan Linh tuy không muốn nói về cuộc gặp tình cờ với Động Trung lão nhân, nhưng trong lòng cậu bé lại háo hức muốn rõ thân phận đích xác của ông già trong hang động, bèn tươi cười quay nói với Thiên Si đạo trưởng và Đông Tăng rằng:
- Thưa nhị vị lão tiền bối! Cháu muốn biết trong võ lâm đương kim ngày nay, ngoại trừ những vị Tây Đạo, Đông Tăng, Nam Bút, Bắc Kiếm và hai thiện ác Đoạt Hồn Kỳ cùng Tiếu Diện Diêm Bà, Bát Chỉ Phi Ma, Cửu Trượng Thần Ông ra, còn nhân vật nào đặc biệt giỏi hơn nữa không ạ?
Túy hòa thượng suy nghĩ chưa đáp, Thiên Si đạo trưởng đã cười rằng:
- Có... có một người nhưng không biết nay họ còn sống trên trần gian này nữa không?
Chưa dứt lời, Đông Tăng đã vội xen vào:
- Này Si đạo sĩ! Có phải anh muốn nói người mà thiên hạ đồn đang ẩn cư trên tuyệt đỉnh ở nói Côn Lôn, tức nơi Tiểu Lang Hoàn Tiên Giới, phải danh hiệu người đó gọi là Tiêu Diêu lão nhân Chung Ly Triết đó chăng?
Thiên Si đạo trưởng gật đầu rằng:
- Chính tôi nói người đó! Nhưng Tiêu Diêu lão nhân Chung Ly Triết trên giang hồ chỉ được nghe danh mà thôi! Xưa nay chưa ai được biết mặt lão bao giờ!
Tới đây như sực nhó ra gì, Thiên Si đạo trưởng lại tiếp tục nói:
- Này Túy hòa thượng! Anh còn biết Tiêu Diêu lão nhân Chung Ly Triết xưa nay chưa hề xuất hiện trên giang hồ, tại sao oai danh lại vang lừng trong thiên hạ như thế không?
Sau khi hớp luôn mấy hơi rượu, Túy Đầu Đà nhìn Thiên Si đạo trưởng cười rằng:
- Si đạo sĩ chắc muốn khảo tôi chứ gì? Chuyện này đâu có thể làm cho tôi bí đâu? Xưa kia trên giang hồ chẳng có một Cửu Độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết, độc hành bá đạo, hung ác vô cùng, nhưng hắn đối với mấy lão quái chúng ta đây cũng còn kiêng nể ít nhiều! Sau vì hắn gây nhiều tội ác quá nên Nam Bút Gia Cát Dật sau khi so tài trên Kim đỉnh mới đề nghị chu diệt tên Cửu Độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết, nhưng ngay trong lúc đó thì Tiêu Diêu lão nhân Chung Ly Triết đột nhiên hạ sơn, sau cuộc kịch chiến, Chung Ly Triết đã đánh chạy tên Cửu Độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết và cũng từ đó trở đi, tên hung thần số một này tuyệt tích luôn trên giang hồ!
Thiên Si đạo trưởng khẽ thở dài rằng:
- Nay Bát Chỉ Phi Ma Tư Không Diêu đã luyện lại Huyền Âm khí công, sáng lập Huyền Âm giáo, kết cấu với Cửu Trượng Thần Ông Đàm Bách Thủy làm phe cánh, thanh thế không phải nhỏ yếu gì! Phần thì sư tỷ đệ Mạnh Tam Nương và Ngọc Tiêu Lang Quân Phan Ngọ mỗi ngày một hống hách trên giang hồ, Đoạt Hồn Kỳ lại xảy ra vụ án song đôi; nếu tên hung thần ác ma Cửu Độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết cũng tái hiện trên giang hồ như Bát Chỉ Phi Ma, tránh sao khỏi trên giang hồ lại nổi lên một cuộc sóng gió tương tàn kinh thiên động địa, trong võ lâm lại phải trải qua một trận mưa máu kinh khủng!
Túy Đầu Đà với vẻ mặt trịnh trọng trang nghiêm rằng:
- Nên tôi chờ thuyền vào đến đất liền, lo đi tìm ngay Đoạt Hồn Kỳ và cha con Bắc Kiếm để tận lực giải hòa cho đôi bên, khiến cho Càn Khôn ngũ tuyệt khỏi bị lủng củng nội bộ, như thế chúng mình mới hòng chống với những phái tà môn dị đạo trong võ lâm được!
Thiên Si đạo trưởng mỉm cười gật đầu rằng:
- Túy hòa thượng tính như vậy được việc lắm! Phần tôi nay còn bận thằng mãnh Thượng Quan Linh đây, hơn nữa tôi đã định ước với Đoạt Hồn Kỳ ác trên Lư Sơn, khi thuyền vào bến chúng ta phải chia tay ngay! Nhưng nếu anh gặp được Đoạt Hồn Kỳ thiện, tốt hơn nền mời luôn cả y đúng rằm tháng chín tại Tiểu Thiên Trì trên Lư Sơn phó hội luôn thể cho biết kẻ nào là Đoạt Hồn Kỳ thiệt! Còn không đến Thiên Đài của Nam Bút Gia Cát Dật cũng được!
Đông Tăng gật đầu nhận lời, lúc này mọi người đều thấy đảo Trường Sinh biến mất trên mặt biển, mỗi người mang nặng một tâm tư trong lòng. Xa xa đã hiện ra một mảng đất xanh lam, Thiên Si đạo trưởng biết sắp tới đất liền, bèn đưa mắt ra dấu cho Thượng Quan Linh, như ngầm bảo cậu bé đừng nên để mất một dịp kỳ ngộ trước mắt.
Nào hay Thượng Quan Linh nay đã cảm thấy chân lực của mình mạnh hơn trước nhiều, lại nữa trong hai thế mới học đây, có thể dùng thế Oan Trần Hải Đề cũng đã thấy kỳ ảo vô biên rồi nên trong lòng càng đâm kính phục ông già trong hang Tuyệt cốc, nên cậu bé lúc này không muốn học thêm ngọn tuyệt kỳ gì trên người Đông Tăng Túy hòa thượng! Thượng Quan Linh thấy Thiên Si đạo trưởng nháy mắt ra dấu cho mình thì mỉm cười lắc đầu, riêng Đông Tăng Túy Đầu Đà thì nhìn Thượng Quan Linh cười ha hả rằng:
- Cậu bé ranh mãnh này! Xem ra không phải đồ đệ của lão đạo Thiên Si, không biết cậu đã theo học ai mà tinh ranh ma quái thế? Trong khi tôi đang dùng Vô Lương chân lực đấu với Tam Âm thần công của Bắc Kiếm, thì may được cậu bé ra tay giải nguy, nếu không bây giờ chắc đều bị chôn xác với Trường Sinh đảo xuống đáy bể rồi! Kể cậu cũng có ơn với ta lắm! Thế bây giờ cậu có muốn học một vài tuyệt kỹ trên đôi vòng Long Hổ cương hoàn của ta không? Hay Vô Lượng chân lực? Hay thích La Hán kinh?
Thượng Quan Linh cười ngầm trong bụng, Long Hổ cương hoàn đã chắc gì hơn được Tam Chỉ kiếm của Bắc Kiếm Phổ Côn, La Hán kình cũng chỉ ngang với Tam Âm thần công! Mình đây đã gặp nhiều kỳ phùng may mắn, sau này đi tìm gặp lại Động Trung lão nhân trong Tuyệt cốc, mình sẽ luyện được những môn võ học tuyệt thế ngay, tội gì phải đi học mỗi nơi một ngọn như thế kia?
Nên Thượng Quan Linh nghe xong Túy Đầu Đà hỏi, bèn mỉm cười rằng:
- Xin lão tiền bối chớ bận tâm về việc ấy, đó chẳng qua chút quỷ kế của Thượng Quan Linh, đâu có công lớn gì mà phải khiến lão tiền bối tương truyền những võ học tuyệt thế đâu! Tiểu bối xin lãnh thịnh tình của tiền bối trong lòng là đủ lắm rồi!
Nghe cậu bé nói vậy, không những Túy Đầu Đà cảm thấy ngạc nhiên mà Thiên Si đạo trưởng cũng ngẩn hẳn người!
Túy Đầu Đà đưa mắt nhìn Thượng Quan Linh lắc đầu rằng:
- Quái lạ thật! Xưa nay ta chỉ nghe có người ta không chịu truyền nghề, chứ chưa thấy có người lại cự tuyệt như cậu đây! Kẻ xuất gia sợ nhất là việc thiếu nợ thiên hạ, cậu không bằng lòng để ta trả ơn, từ nay mùi rượu của ta sẽ nhạt như nước lạnh mất!
Thượng Quan Linh thấy Túy Đầu Đà có vẻ thành thật, bèn mỉm cười giơ hai ngón tay ra.
Đông Tăng quay sang Thiên Si đạo trưởng cười nói:
- Này Si đạo sĩ! Cậu bé này muốn học cả hai môn Long Hổ cương hoàn và La Hán Kình của bần tăng đấy!
Thiên Si đạo trưởng chưa trả lời, Thượng Quan Linh mỉm cười rằng:
- Dạ lão tiền bối đã hiểu nhầm ý cháu, nay đã được tiền bối mến yêu, cháu chỉ dám quấy phiền một việc ngay trước mắt và một việc về sau này thôi!
- Gì ta cũng bằng lòng! Vậy hãy nói việc trước mắt là việc gì nào?
Thượng Quan Linh cười khanh khách rằng:
- Cháu chưa được uống rượu lần nào, không biết vị nó ra sao? Lão tiền bối cho phép cháu được nhấm thử một chút chứ?
Túy Đầu Đà bèn đưa ngay hồ lô rượu cho Thượng Quan Linh nhưng sắc mặt không được vui cho lắm.
Thượng Quan Linh vừa hớp được một miếng thì sặc sụa đỏ gay mặt, vội cung kính trả lại cho Túy hòa thượng:
- Việc thứ hai là chị Vân của cháu bị Tiếu Diện Diêm Bà bắt về La Phù sơn thu làm đệ tử của La Sát môn! Nay vãn bối bởi có hẹn với Đoạt Hồn Kỳ ác tại Lư Sơn, phần còn phải lo đi cứu Phương Bách Xuyên sư bá tại Huyền Âm giáo nên không thể nào phân thân một lúc mấy chỗ, nay kính phiền lão tiền bối nhân dịp đi tìm Đoạt Hồn Kỳ thiện, làm sao nhắn lời hộ với chị Vân cháu rằng: chờ xong vụ Lư Sơn và Huyền Âm giáo, cháu sẽ thân hành đến Vạn Mai cốc cứu nàng thoát khỏi tà giáo La Sát môn của Mạnh Tam Nương!
Túy hòa thượng nghe Thượng Quan Linh chỉ nhờ đem tin mà không nhờ mình cứu người, nhất là đối với một nhân vật nhức đầu Mạnh Tam Nương, ngang nhiên không thấy sợ là gì, trong bụng không khỏi khen thầm đảm lược cậu bé!
Nghe xong, Túy Đầu Đà gật đầu cười nói rằng:
- Ta sẽ đem tin đến La Phù sơn Vạn Mai cốc hộ cậu một chuyến!
Thiên Si đạo trưởng đột nhiên rằng:
- Túy hòa thượng đừng có nói khoác lác như thế! Chủ đàn La Sát môn Mạnh Tam Nương, tính hung dữ đâu khác gì Diêm La dưới địa ngục? La Phù sơn Vạn Mai cốc cũng tựa như một nơi hổ huyệt long đàm...
Túy Đầu Đà không chờ cho Thiên Si đạo trưởng hết lời, sắc mặt nổi giận rằng:
- Tôi không biết Si đạo sĩ nói khích tôi hay ám chỉ gì đi nữa, nhưng dù sao chủ đàn La Sát môn Mạnh Tam Nương có thật là Diêm La địa ngục đi nữa, Túy hòa thượng vốn là Phật môn đệ tử lại càng phải đến để siêu độ những oan hồn tử quỷ ấy cho chúng được giải thoát linh hồn lên cực lạc! Còn La Phù sơn dù là nơi hổ huyệt long đàm đi nữa, đôi Long Hổ cương hoàn của tôi cũng còn đủ thủ đoạn để phục hổ hàng long kia mà!
Mọi người nghe xong cười ồ lên!
Gió thẳng buồm xuôi, chiếc thuyền lướt như tên bay trên mặt nước, chẳng mấy lúc thuyền đã cập bến! Mọi người cảm tạ xong chủ thuyền đâu đấy bèn tung mình lên bờ. Hai bên lo chia tay, Đông Tăng Túy Đầu Đà lo đi tìm Đoạt Hồn Kỳ thiện và nhắn tin cho Thường Bích Vân bèn nhắm hướng đi La Phù sơn! Thiên Si đạo trưởng cùng với Thượng Quan Linh lo đi phó hội trên Tiểu Thiên Trì Lư Sơn, mong gặp được Đoạt Hồn Kỳ ác để đòi lại quyển Vô Tự chân kinh!
Nhưng bởi ngày hẹn còn những hai mươi ngày, nên suốt dọc đường Thiên Si đạo trưởng bèn kể rõ những nơi danh lam thắng cảnh, phong thổ nhân danh cho Thượng Quan Linh mở mang thêm sự hiểu biết về miền Trung Nguyên.
Thượng Quan Linh cũng vì thấy Thiên Si đạo trưởng là người thứ nhất đã thích mến mình, càng nghĩ càng không muốn giấu diếm chuyện bí mật với đạo sĩ, cậu bé bèn kể những cuộc kỳ phùng trong Tuyệt cốc ra cho Thiên Si đạo trưởng biết, và còn nói Động Trung lão nhân là cố nhân của Nam Bút và Tây Đạo!
Không biết người này là ai?
Thiên Si đạo trưởng nghe nói Động Trung lão nhân chỉ truyền dạy trong nửa năm sẽ đánh bại được Đoạt Hồn Kỳ, trong lòng bất giác kinh ngạc vô cùng, bèn bảo Thượng Quan Linh diễn thử về hai thế Oan Trần Hải Đề và Hận Mãn Tâm Đầu.
Quả nhiên là hai thế tuyệt kỳ biến ảo vô thường, nhưng Tây Đạo cũng không làm sao nhận được hai thế ấy thuộc về môn phái tông nào! Thiên Si đạo trưởng suy nghĩ mãi nhưng vẫn cảm hấy mình không hề quen biết một nhân vật như thế. Theo lời thuật của Thượng Quan Linh thì Động Trung lão nhân này đã dùng lối Cách Không Vận Chỉ điểm liên tiếp một hơi ba mươi sáu đại huyệt trên thân Thượng Quan Linh, coi vậy thì cũng đủ biết công lực của người này cao hơn mình không biết bao nhiêu lần, mà cho cả Nam Bút Gia Cát Dật cũng chưa đạt đến đấy!
Chuyện kỳ lạ nhất là Động Trung lão nhân nói sau khi lần thứ hai Thượng Quan Linh đến Tuyệt cốc, lão sẽ giao cho cậu hai đồ vật đem về cho mình và Gia Cát Dật xem, khi đó sẽ biết rõ lai lịch của Động Trung lão nhân ngay! Không biết hai vật này là hai vật gì? Hoặc là binh khí trứ danh của lão? Hay là ký hiệu trên giang hồ của lão?
Những câu nghi vấn ấy không những đã quay cuồng trong đầu óc Thiên Si đạo trưởng mà cũng làm rối loạn tâm hồn cậu bé không ít! Bởi Thượng Quan Linh cũng biết rằng: trừ phi tìm ra được Bách Thảo lão nhân Lăng Mộ Nông, hoặc hỏi Cửu Trượng Thần Ông Đàm Bách Thủy, may ra mới rõ được địa danh của hang Tuyệt cốc Động Trung lão nhân đang cư ngụ!
Thời gian cứ thế trôi qua, hai người đi đến mùng bảy tháng chín thì đến địa phận Giang Tây, đến đúng vào một nơi thắng cảnh là Thẩm Dương Hồ.
Hai người cơm tối xong, bèn đưa nhau đi ngoạn cảnh hồ, Thiên Si đạo trưởng cười nói với Thượng Quan Linh:
- Chúng ta đã đến quá sớm, cách ngày hội còn những bảy hôm, vậy ta hãy đưa cậu dạo qua khắp các thắng cảnh của miền Giang Tây này đã, đúng ngày rằm chúng mình hãy lên Tiểu Thiên Trì, cậu bằng lòng chứ?
Thượng Quan Linh gật đầu tươi cười nhận lời ngay.
Sau mấy ngày liên miên đi dạo cảnh Giang Tây thắng địa, hai người lại lên đường đi Lư Sơn, trong lúc nghĩ chân tại một quán ăn giữa đường, Thiên Si đạo trưởng đã gặp mấy tên đại hán đang ngồi ăn uống, chúng trò truyện toàn bằng tiếng lóng giang hồ, chỉ phảng phất nghe được những câu: Đoạt Hồn Kỳ, Bát Chỉ Phi Ma, Mạnh giáo chủ...
Thượng Quan Linh nghe vậy, lại thấy trong quán vắng khách, bèn đứng dậy bước sang bàn mấy tên đại hán, nhìn vào một tên râu xồm hỏi rằng:
- Các anh đây có phải là đệ tử trong La Sát môn không? Vậy đã nhận được tin tức gì về Đoạt Hồn Kỳ hả?
Tên đại hán râu xồm thấy Thiên Si đạo trưởng gầy đét và một cậu bé thì chẳng coi vào đâu, nhất lại nghĩ Thượng Quan Linh hỏi ngớ ngẩn thế, hắn bèn hống hách cười ngạo nghễ trả lời:
- Thằng nhãi con bộ không muốn sống nữa hả? Ba chữ La Sát môn đâu phải để cho hạng mày mạo phạm đến!
Thượng Quan Linh cười gằn một tiếng, đưa tay ra ấn luôn ly rượu trước mặt của đại hán lõm hẳn xuống mắt sau, xong vạch áo đệ lộ kim bài Diêm Bà huyết lệnh cho mấy tên đại hán xem!
Đại hán râu xồm thấy chiếc bàn bát tiên này là một loại gỗ quý và rắn vô kể, thế mà Thượng Quan Linh đã vận chân lực ấn được chém rượu lõm xuống mà không bị sứt mẻ, hắn càng kinh hãi khi thấy Diêm Bà huyết lệnh đeo bên mình Thượng Quan Linh! Mấy đại hán đều thất sắc đứng hết lên, tên có râu xồm cung kính bẩm rằng:
- Thấy lệnh như thấy Giáo chủ! Kính xin tuân lệnh sai khiến của tiểu hiệp!
Thượng Quan Linh mỉm cười rằng:
- Anh hãy bảo họ ngồi xuống ăn uống như thường đi, nhưng phải bồi thường chiếc bàn này cho chủ quán! Xong xuôi hãy qua bàn tôi hỏi vài chuyện!
Đại hán râu xồm thường tiền cho chủ quán xong, vội lại đứng khép nép bên cạnh Thượng Quan Linh và Thiên Si đạo trưởng, thần sắc có vẻ vô cùng cung kính!
Thượng Quan Linh nhìn đại hán rồi nói:
- Vừa rồi các anh bàn tán đến Đoạt Hồn Kỳ, thế có biết hiện giờ tung tích hắn ở đâu không? Và hắn đã có hành động gì đặc biệt?
Đại hán cung kính vòng tay đáp:
- Thưa tiểu hiệp, thiên hạ ở đây đồn đãi là Đoạt Hồn Kỳ có ý muốn thoát ly khỏi Càn Khôn ngũ tuyệt rồi mời một nhóm người khác tổ chức Tân Càn Khôn ngũ tuyệt lo chống đối với Nam Bút, Bắc Kiếm, Tây Đạo, Đông Tăng!
Thượng Quan Linh ồ lên một tiếng:
- Nếu thế, đây quả là một việc kinh thiên động địa trong võ lâm, vậy anh có biết Đoạt Hồn Kỳ định mời những nhân vật võ lâm nào không, và họ sẽ thành lập và ngày nào và tại đâu?
Đại hán râu xồm rằng:
- Nghe đâu Đoạt Hồn Kỳ đã mời được Bát Chỉ Phi Ma Tư Không Diêu, Cửu Trượng Thần Ông Đàm Bách Thủy và cả bổn giáo La Sát Mạnh giáo chủ!
Thượng Quan Linh cau mày tiếp tục hỏi:
- Đoạt Hồn Kỳ chả muốn tổ chức Tân Càn Khôn ngũ tuyệt là gì? Nếu kể cả luôn Đoạt Hồn Kỳ trong đó mới có bốn mạng, thế còn thiếu một người nữa là ai?
Còn một người nữa, hình như nghe đâu Đoạt Hồn Kỳ đã phí nhiều tâm sức mới mời được, mà còn cử người này làm Minh chủ trong nhóm Tân Càn Khôn là khác, tên người này hình như là Chung Ly...
Thật là bất ngờ hết sức! Thiên Si đạo trưởng nãy giờ chỉ mỉm cười lim dim mắt ngồi nghe đại hán nói, lúc này cũng mở mắt ngạc nhiên hỏi:
- Tin này của anh có chắc không? Không lẽ lại là Tiêu Diêu lão nhân Chung Ly Triết ẩn cư lâu năm trên tuyệt đỉnh núi Côn Lôn?
Đại hán râu xồm gật đầu:
- Dạ thưa đạo trưởng đúng là người này ạ! Mấy ngày trước đây trong bản giáo đã có người được tận mắt chứng kiến cuộc so tài khinh công giữa Đoạt Hồn Kỳ với một ông già râu tóc bạc phơ ở trên Lư Sơn, bắt đầu từ ngọn Đại Hán Dương Phong, một hơi chạy luôn mười ngọn tuyệt đỉnh, nhưng đến vòng về mức ăn thua, Đoạt Hồn Kỳ bị ông già tóc bạc bỏ xa hắn trên năm mươi trượng.
Thiên Si đạo trưởng nghe xong cau mày hỏi:
- Thế những người Đoạt Hồn Kỳ mời đã đến hết chưa? Địa điểm thành lập của họ ở đâu?
Đại hán tiếp lời:
- Ngoại trừ bổn giáo Mạnh giáo chủ ra, vì Phó giáo chủ Ngọc Tiêu Lang Quân Phan Ngọ đã có xích mích với Đoạt Hồn Kỳ, không biết có chịu tham gia không thì chưa biết nhưng về Bát Chỉ Phi Ma, Cửu Trượng Thần Ông đều đã đến cả! Thời gian định vào ngày mùng mười tháng chín, tức vào mai đây, còn địa điểm thì ngay trên Hán Vương đài trong Đại Hán Dương phong của núi Lư Sơn!
Thượng Quan Linh thấy không có việc gì đáng hỏi nữa, bèn đưa mắt nhìn Thiên Si đạo trưởng, rồi nói với đại hán râu xồm rằng:
- Việc này rất quan hệ! Cần phải giữ bí mật tuyệt đối! Không nên đem ra bàn tính giữa nơi trà đình tửu quán như thế! Từ nay, trừ Mạnh giáo chủ hay Phan phó giáo chủ thân hành đến đây, hoặc là người có Kim bài huyết lệnh ra, cấm tuyệt không được tiết lộ bí mật này! Đồng thời phải căn dặn hết thảy các đệ tử trong La Sát môn, trong những ngày mùng mười tháng chín, tuyệt không được lén lên Lư Sơn, nhất là vùng lân cận Tiểu Thiên Trì. Nếu kẻ nào trái lệnh, nhất định sẽ bị trong phạt không dung tha!
Đại hán tuân lệnh răm rắp rút lui, Thiên Si đạo trưởng cũng vội trả tiền quán rồi cùng với Thượng Quan Linh lên đường.
Đi đến một khúc đường vắng vẻ, Thượng Quan Linh mới cười với Thiên Si đạo trưởng rằng:
- Cứ theo lời của lão tiền bối thì nhân phẩm và tư cách của Tiêu Diêu lão nhân đứng đắn nhất trong võ lâm! Tại sao đột nhiên lại chịu vào hùa với Đoạt Hồn Kỳ để bị ô danh trên giang hồ? Không lẽ Tiêu Diêu lão nhân Chung Ly Triết lại ham cái danh phận làm Minh chủ trong Tân Càn Khôn ngũ tuyệt hay sao?
Thiên Si đạo trưởng khẽ thở dài:
- Thế sự vô thường, tình người vạn biến, cố nhiên trong ấy có người sáng suốt, cũng có kẻ u mê ngu muội, có người hôm qua tà nay lại hóa chính, nhưng cũng có kẻ hôm qua chính nay lại hóa tà! Nói tóm lại, trong võ lâm đã hưởng thanh bình từ lâu rồi, nay lại bắt đầu giao loạn đây! Ngoài chuyện chân giả Đoạt Hồn Kỳ ra, lại nghiễm nhiên có cả chuyện Tân Càn Khôn ngũ tuyệt! Rắc rối thật!...
Nói tới đây, Thiên Si đạo trưởng lại thở dài, cau mày tiếp rằng:
- Còn bàn về Tiêu Diêu lão nhân Chung Ly Triết, oai danh vang bốn bể, đức độ tỏa muôn trùng, đáng ra không nên nhập ngũ với bọn ô hợp Bát Chỉ Phi Ma mới phải! Cứ theo lời người trong La Sát môn thấy tận mắt Đoạt Hồn Kỳ bị thua về khinh công của ông già râu tóc bạc phơ ấy đến năm mươi trượng, trong đương kim võ lâm ngày nay, ngoại trừ Chung Ly Triết lão nhân ra, quả thật không còn có ai có nổi công lực như thế nữa! Theo ta đoán thì đám Tân Càn Khôn ngũ tuyệt sau khi được chúng thành lập xong tại Hán Vương Đài, rất có thể sẽ kéo ngay lại Tiểu Thiên Trì phó hội, đồng thời cũng để mưu cầu hạ nhóm Càn Khôn ngũ tuyệt!
Thượng Quan Linh nghe nói thế, tiếp lời rằng:
- Đoạt Hồn Kỳ ác đã dám đứng ra tổ chức Tân Càn Khôn ngũ tuyệt như thế, thì chư vị lão tiền bối cứ việc cho Đoạt Hồn Kỳ thiện gia nhập luôn vào nhóm mình, như vậy chả giữ nguyên được Ngũ tuyệt là gì? Từ nay sẽ có Tân, Cựu Càn Khôn ngũ tuyệt ra đời! Thế nào chả có một cuộc náo nhiệt hào hứng trong võ lâm! Thật là một chuyện vui hết sức!
Thiên Si đạo trưởng bật cười gật đầu rằng:
- Ý kiến của cậu hay thật! Nhưng giữa Đoạt Hồn Kỳ thiện, Đông Tăng, Bắc Kiếm, họ còn đang hiềm khích nhau, chưa có cách khiến họ đồng tâm nhất trí trong lúc cấp bách này! Nhất là cuộc hội trên Tiểu Thiên Trì ngày mai đây, chỉ có ta và Gia Cát Dật và thầy trò cậu, về phần thanh thế chúng ta đã bị lép hẳn đối phương, cần phải...
Thiên Si đạo trưởng chưa dứt lời, Thượng Quan Linh đã cười rằng:
- Xin lão tiền bối chớ vội buồn rầu! Theo cháu được biết, giữa Ngọc Tiêu Lang Quân Phan Ngọc và Đoạt Hồn Kỳ ác đã kết thành một mối thù khá nặng, như vậy Tiếu Diện Diêm Bà Mạnh Tam Nương chưa chắc đã chịu đến tham gia! Chúng ta cứ việc tìm cách lên Hán Vương Đài xem lén cuộc tụ hội tổ chức Tân Càn Khôn ngũ tuyệt hư thật ra sao cái đã! Nhỡ tên đại hán râu xồm đánh lừa chúng mình thì sao?
Thiên Si đạo trưởng cười ha hả rằng:
- Không ngờ cậu đã thành một nhà nghề chuyên về xem trộm! Vụ xem trộm Đoạt Hồn Kỳ ác đấu với Ngọc Tiêu Lang Quân trên Kỳ Liên sơn, rồi lại xem lén Đoạt Hồn Kỳ thiện đánh với con của Bắc Kiếm, nay lại muốn xem trận Tân Càn Khôn ngũ tuyệt lập nhóm tại Hán Vương Đài! Cậu nên biết rằng lá Kim Bài Huyết Lệnh của Mạnh Tam Nương tặng cho cậu ấy, những đệ tử trong La Sát môn đâu dám đồn tin nhảm! Nhưng đã có Thiểm Điện Thân Pháp Chung Ly Triết tại trận, chỉ e cuộc nhìn trộm này khó thành!
Thượng Quan Linh ngạc nhiên hỏi rằng:
- Thưa lão tiền bối! Chắc ngài sợ ông già Chung Ly Triết này hả?
Thiên Si đạo trưởng mỉm cười:
- Cậu tinh quái vừa vừa chứ! Đừng có hòng khıêυ khí©h ta vô ích! Danh của Chung Ly Triết tuy kêu vang thật, nhưng kể từ khi đấu với Cửu Đầu Thiết Trượng Cơ Thiên Khuyết một lần đó, rồi không hề thấy hiện tích trên giang hồ này, chính ta cũng muốn chiêm ngưỡng phong độ của bậc dị nhân này xem sao! Nếu muốn nói về chữ sợ, không phải Si đạo sĩ ta khoác lác cuồng ngôn, trên giang hồ đương kim hiện nay, ta chưa thấy một nhân vật đáng để ta sợ, ngay mà cả việc tày trời trong võ lâm đi nữa!
Thượng Quan Linh thấy việc nói khích của mình có hiệu quả, trong bụng không khỏi vui mừng, bèn tiếp tục nói:
- Nếu lão tiền bối đã nói thế, bây giờ chúng ta hãy lên ngay Đại Hán Dương Phong tìm trước một địa thế thuận tiện cho đêm mai ngồi xem cho khỏi lộ tung tích!
Thiên Si đạo trưởng cũng bị cậu bé gợi sự phấn khởi trong lòng, giơ chân hất luôn vạt áo bào, tung mình phi thân lêи đỉиɦ phong, Thượng Quan Linh cũng đem hết thuật khinh công của mình ra thi triển, nhưng dù cho cậu bé có cố hơi đến đâu, Thiên Si đạo trưởng vẫn bỏ xa cậu đến năm sáu trượng, thỉnh thoảng quay lại nhìn cậu bé như chê cười. Thượng Quan Linh càng tức trong lòng bao nhiêu càng hăng đuổi vội theo bấy nhiêu! Nhưng khoảng cách hai người vẫn cách xa như cũ.