Bọn họ ở tiểu động thiên ngây người một hồi lâu, Tư Thần Diệu ngộ tính xác thật khá cao, không bao lâu đã nằm giữ cơ bản của tầng thứ nhất Tinh Thiên Tiên quyết, tu luyện cũng rất thuận lợi, Hạ Lan Giác phát hiện trong đan điền anh thế nhưng đã ngưng tụ ra một tầng linh lực tạo thành sương mù.Cứ theo cái đà này, lại tiếp tục tu luyện, hắn là không bao lâu thì có thể thuận lợi kết đan.
Vốn dĩ bọn họ đã làm tốt chuẩn bị phương án khác, không nghĩ tới cái biện pháp này đơn giản nhất thế nhưng đã thấy hiệu quả.
"Chỉ cần anh có thể thuận lợi tu luyện Tinh Thiên Tiên quyết, về sau khẳng định sẽ không thành vấn đề."
Hạ Lan Giác vô cùng cao hứng mà nói với Tư Thần Diệu.
Vì để cảm ta, Tư Thần Diêu lập tức kêu phòng bếp làm một bữa tiệc lớn cho Hạ Lan Giác và Đại Hoàng, đồng thời cũng nói: "Những việc này các ngươi tạm thời không cần nói cho những người khác biết."
Ý của Tư Thần Diệu chính là bọn họ nói về tình huống đại lục Cửu Linh, cùng với những phương pháp tu luyện, linh khí các thứ.
Hạ Lan Giác nghe vậy có chút kỳ quái hỏi: "Những người đồng bạn đó cũng không nói sao?"
Nếu Tư Thần Diệu có thể tu luyện công pháp, vậy bọn họ nói không chừng cũng có thể dùng phương pháp tăng lên thực lực của đại lục Cửu Linh, Hạ Lan Giác còn tưởng rằng Tư Thần Diệu sẽ hy vọng mình cũng dạy cho bọn họ tu luyện chứ?
Tư Thần Diệu: "Tạm thời không. Nếu em không ngại nói, về sau có thể chậm rãi nói cho bọn họ biết. Mấy thứ này quá kinh người, dùng một lần nói ra chỉ sợ sẽ rất phiền phức, vẫn nên từ từ thì tốt hơn."
"À.. Vậy nếu bọn họ có hỏi thì tôi phải làm sao?"
Hạ Lan Giác hỏi. Dù sao cũng là đồng bạn của Tư Thần Diệu, y luôn có lệ với đối phương cũng không tốt lắm.
Tư Thần Diệu cười cười: "Không sao, em cứ kêu bọn họ tới hỏi ta là được."
Tư Thần Diệu hôm nay ở trong phòng Hạ Lan Giác ngây người rất lâu mới rời đi, những người khác ở trong nhóm chat đã phun tào và cảm thán rất nhiều lần.
Chử Minh Tú: Rất muốn biết lão đại và Tiểu Giác ở trong phòng làm gì a..
Chử Minh Hi: Còn có thể làm gì, khẳng định là nói về tình huống thân thể lão đại.
Mộ Dung Lam: Chỉ nói cái này sao mà lâu như vậy?
Chử Minh Tú: Không sai, ở trong phòng thời gian dài như vậy, tôi cảm thấy bọn họ làm chuyện tuyệt đối không muốn người khác biết!
Tiểu U Linh đáng yêu nhất thế giới: Chủ nhân vừa mới kêu robot chuẩn bị bữa tiệc lớn đưa đến phòng Hạ Lan Giác đó nha.
Mộ Dung Lam: . Thế mà còn chưa ra! Mọi người cùng nhau ăn cơm không được sao, tôi muốn biết bọn họ rốt cuộc nói gì.
Liễu Ngọc Tố: Chị còn muốn biết chuyện Tiểu Giác làm sao có thể chữa trị đội trưởng, nhưng chị thấy Tiểu Giác chỉ nguyện ý nói cho đội trưởng, không biết đội trưởng có thể nói cho chúng ta biết hay không?
Mộ Dung Lam: Chẳng lẽ lão đại còn có thể không nói cho chúng ta sao? Ngay cả nguyên nhân Hạ Lan Giác giúp anh ấy giảm bớt cũng sẽ nói chứ?
Chử Minh Tú: Đúng vậy, lão đại cho dù gạt chúng ta thì không có khả năng ngay cả Liễu tỷ cũng không nói a, chị phải theo dõi tình huống thân thể của anh ấy mà.
Liễu Ngọc Tố: Chờ đội trưởng ra tới sẽ biết.
Chử Minh Hi: Thập Thất, ngươi không nhìn lén lão đại và Hạ Lan Giác đang làm gì sao?
Mộ Dung Lam: Đúng đúng đúng! Thập Thất ngươi có trộm theo dõi hay không? Biết bọn họ đang nói gì không?
Tiểu U Linh đáng yêu nhất thế giới: Tôi mới không có đâu, tôi chưa bao giờ nhìn lén chuyện riêng tư của người khác.
Lộ Bách: .
Mộ Dung Lam: Ha hả, chuyện ngươi trộm sửa lại đồng hồ báo thức của tao, nửa đêm đem tao đánh thức mày đều đã quên rồi hả?
Chử Minh Hi: Đúng vậy! Mày lần trước còn cố ý đem tư liệu của tao khóa lại, hại tao giải mã cả nửa ngày!
Tiểu U Linh đáng yêu nhất thế giới: (JAL)
Tiểu U Linh đáng yêu nhất thế giới: Dù sao chủ nhân cũng cấm tôi theo dõi tình huống trong phòng Hạ Lan Giác.
Mộ Dung Lam: Xem ra chỉ có thể chờ lão đại ra tới rồi hỏi thôi.
Chử Minh Hi: Chậc chậc chậc, còn chưa có ra.
Mộ Dung Lam: Lão đại sẽ không ở trong phòng Hạ Lan Giác qua đêm đó chứ?
Liễu Ngọc Tố: Tiểu Giác vẫn còn là vị thành niên đó!
Lộ Bách: .
Chử Minh Tú: Các ngươi.. Suy nghĩ quá nhiều đi?
Mộ Dung Lam: Còn may còn may, lão đại ra tới, không qua đêm.
Chử Minh Tú: Hiện tại đi hỏi tình huống sao?
Liễu Ngọc Tố: Đi
"Đừng hỏi ta, ta tạm thời không có gì để nói."
Đối mặt với đồng bạn, Tư Thần Diệu thờ ơ nói: "Cũng đừng hỏi Hạ Lan Giác, ta bảo y không cần nói cho các ngươi."
Mộ Dung Lam nghe vậy kêu thảm thiết một tiếng: "Không phải chứ lão đại? Anh thật sự ngay cả chúng tôi cũng không nói sao?"
Đối mặt với sự lên án của đồng bạn, Tư Thần Diệu có vẻ chẳng hề để ý.
"Tạm thời khó nói mà thôi, qua một đoạn thời gian nữa là các ngươi sẽ biết."
Liễu Ngọc Tố đối với chuyện này coi trọng nhất, những người khác còn mang theo tâm tình bát quái, mà hiện tại trong đầu cô đều đầy những kiến thức chuyên nghiệp, nhịn không được truy vấn: "Đội trưởng, bao giờ mới có thể nói? Có thể nói.. thêm một bước để người ta nghiên cứu thậm chí công bố không?"
Mặc kệ là Tư Thần Diệu đột nhiên chuyển biến tốt đẹp hay là Hạ Lan Giác dạy bọn họ quan sát đan điền và tinh hạch, tùy tiện công bố cái nào ra ngoài cũng đều cực kỳ kinh người, hơn nữa có giá trị nghiên cứu rất lớn.
Làm một học giả nghiên cứu tràn ngập nhiệt tình, Liễu Ngọc Tố đối với chuyện này đã gấp không chờ nổi.
Tư Thần Diệu: "Chờ ta suy xét một chút rồi nói sau, nhất định là muốn chậm rãi công khai."
Tư Thần Diệu cũng không có ứng phó bọn họ lâu lắm, hắn mới vừa nếm thử ngon ngọt trong việc tu luyện, hiện tại đang vội vã muốn thử nghiệm lại một phen. Hần trở về phòng mình, thử vận chuyển Tinh Thiên Tiên quyết.
So với tiểu động thiên của Hạ Lan Giác, tuy rằng bên ngoài độ dày linh khí không tính là thấp nhưng tạp chất lại có rất nhiều, bởi vậy sau khi Tư Thần Diệu luyện thử, phát hiện hiệu suất tu luyện so với trước chậm hơn không ít.
Nhưng tác dụng của việc tu luyện công pháp chính là bài trừ tạp chất, Tư Thần Diệu tu luyện xong, xác nhận không có hút nhiều tạp chất, linh lực cũng có chút gia tăng, hiển nhiên ở bên ngoài tu luyện cũng có hiệu quả, vì thế cứ tu luyện như vậy cả một đêm.
Cả đêm không ngủ, Tư Thần Diệu lại cảm thấy rất tốt, chỉ là hắn vẫn phát hiện một cái vấn đề không quá như ý -- cả đêm qua đi, đan điền của hắn chỗ tụ tập linh lực, tựa hồ cũng không có gia tăng nhiều, vẫn là một tầng sương mù.
Dựa theo tiến độ tu luyện lúc trước, cho dù ở bên ngoài tu luyện hiệu suất so ra kém với ở trong tiểu động thiên của Hạ Lan Giác, suốt một buổi tối, phiến sương mù kia cũng nên hơi ngưng một chút mới đúng. Nhưng mà sự thật thoạt nhìn lại không có gì biến hóa.
Tư Thần Diệu tức khắc nhăn mi, ý đồ tìm ra nguyên nhân trong đó.
Chẳng lẽ hắn chỉ có tu luyện ở trong tiểu động thiên của Hạ Lan Giác mới có thể kết đan? Hoặc là.. Chỉ có Hạ Lan Giác ở cùng hẳn lúc tu luyện mới được sao?
Lúc trước đã từng có ý niệm chợt lóe lên không chịu khống chế mà lại xông ra.
Hạ Lan Giác nói bọn họ có thể là quan hệ cộng sinh, mà Tư Thần Diệu có thể nghĩ đến có cộng sinh quan hệ chỉ có Nguyên Tinh của mình.
Hiện giờ hẳn tu luyện Kim Đan không khác gì Nguyên Tinh, lại hư hư thực thực chỉ có dựa vào Hạ Lan Giác mới có thể thuận lợi tu luyện ra..
Tuy rằng vô cùng thiên phương dạ đàm, nhưng Tư Thần Diệu vẫn nhịn không được sinh ra một cái suy đoán có chút khoa trương.
Hạ Lan Giác.. Không phải là Nguyên Tinh của hắn thành tinh đó chứ?
Có cái ý niệm này, Tư Thần Diệu càng nghĩ càng cảm thấy có chỗ hợp lý. Nguyên Tinh của hắn biến mất hoàn toàn rồi, không biết vì cái gì tìm mãi không thấy, không biết tại sao lại chạy đến dị thế, thật ra vừa lúc có thể giải thích.
Bản thân đại lục Cửu Linh đã có rất nhiều tiền lệ vật phẩm thành tinh, Hạ Lan Giác cũng nói y là cô nhi, không biết lai lịch của mình và được gia gia thu dưỡng.
Làm Nguyên Tinh của hắn, Hạ Lan Giác sau khi phi thăng đã không tự chủ được mà bị dẫn đường, về tới thế giới này, hơn nữa cùng hắn có cảm ứng đặc biệt, hơi thở tiếp xúc cũng cảm thấy vô cùng quen thuộc thân thiết.
Bởi vì bản thể là Nguyên Tinh của hắn, cho nên thần thức của Hạ Lan Giác mới có thể trực tiếp giúp hắn loại trừ tạp chất trong cơ thể, giảm bớt vấn đề tu luyện, mà hắn muốn hình thành Kim Đan, cũng cần phải có Nguyên Tinh của mình mới có thể làm được.
Tư Thần Diệu một đường tự hỏi, chỉ cảm thấy toàn bộ logic đều rất thông thuận, càng nghĩ càng cảm thấy chuyện là như vậy.
Hơn nữa Hạ Lan Giác ngày thường biểu hiện tính cách rất đơn thuần, Tư Thần Diệu tuy rằng không có chứng cứ chính xác, nhưng cơ hồ đã có suy đoán xác định ở trong lòng.
Khó trách hắn vẫn luôn cảm thấy Hạ Lan Giác thuộc về hắn, hóa ra là bởi vì đối phương vốn dĩ chính là Nguyên Tinh của hắn a!
Tư Thần Diệu lúc trước còn nghĩ, chính mình đối với Hạ Lan Giác từ lúc bắt đầu đã xuất hiện tính chiếm hữu có phải có chút không thích hợp hay không?
Nhưng mà hiện tại xem ra điểm này hoàn toàn không phải tật xấu, trước nay Nguyên Tinh đều chỉ có bản nhân mới có thể sử dụng, Hạ Lan Giác nếu đúng là Nguyên Tinh của hắn thành tinh, vậy xác thật là thuộc về hắn. Chỉ thuộc về một mình hắn.
Nghĩ như vậy, Tư Thần Diệu nhịn không được toát ra cái ý niệm, muốn đem Hạ Lan Giác giấu đi, che giấu những chỗ đặc biệt của y, không cho bất luận kẻ nào phát hiện, cũng không cho bất luận kẻ nào mơ ước y, muốn y chân chân chính chính chỉ thuộc về chính mình.
Cái ý niệm này kỳ thật từ khi nhặt được Hạ Lan Giác về vẫn luôn tồn tại ở trong đầu Tư Thần Diệu, chỉ là lúc trước đã bị lý trí mạnh mẽ đè nén, sờ không ra, nhưng mà trong nháy mắt này lý trí Tư Thần Diệu lại có chút không chịu khổng chế.
Cũng may hẳn thanh tỉnh cũng rất nhanh, từ trong tính độc chiếm mãnh liệt tìm về thần trí.
Cho dù Hạ Lan Giác là Nguyên Tinh của hẳn, đối phương hiện tại cũng đã là một người tự có ý thức của mình, mặc kệ như thế nào, hắn đều không thể dựa vào ý thức cá nhân mà hạn chế hành động hợp lý của đối phương. Ngay cả hần là Thái tử, giam giữ phi pháp cũng là phạm pháp.
Hơn nữa Tư Thần Diệu nghĩ, nếu thật sự muốn làm như vậy chỉ sợ hắn còn chưa đem người giấu đi đã thấy Hạ Lan Giác biểu hiện ra một chút ủy khuất thì nhịn không được mà mềm lòng.
Thôi bỏ đi, đều đã thành tinh, chỉ có thể nuôi người, nếu không còn có thể lại nhét vào đan điền làm Kim Đan sao?
Tư Thần Diệu yên lặng an ủi chính mình một chút.
Bất quá hắn từ trước đến nay cũng không phải người chịu thiệt, nếu Hạ Lan Giác đã là Nguyên Tinh của hắn, vậy hắn muốn đem Nguyên Tinh của mình lưu tại bên cạnh, thấy thế nào đều là chuyện thiên kinh địa nghĩa đi?
Hơn nữa vấn đề Kim Đan của hắn, Hạ Lan Giác cũng nên toàn quyền phụ trách.
Tư Thần Diệu nghĩ đến đây, đúng lý hợp tình mà đi tìm Hạ Lan Giác.
Hắn chưa nói chính mình phát hiện vấn đề, chỉ nói hy vọng về sau Hạ Lan Giác có thể cùng hắn tu luyện.
Kỳ thật Hạ Lan Giác càng muốn muốn chơi game nhưng không đành lòng cự tuyệt Tư Thần Diệu nên đã đáp ứng yêu cầu này.
Tư Thần Diệu và Hạ Lan Giác cùng nhau tu luyện hai ngày, linh lực trong đan điền đã chậm rãi tụ thành hình giọt nước.
Liễu Ngọc Tổ lại làm kiểm tra cho hắn, kết quả biểu hiện tình trạng của hắn lại tốt hơn không ít.
Không chỉ có như thế, kiểm tra đo lường năng lượng và lực lượng của Tư Thần Diệu cũng có biển hóa.
"Đội trưởng, lực lượng của cậu lại tăng lên, tăng lên rất nhiều.. năng lượng nguyên lực thế nhưng cũng tăng trưởng? Nhanh như vậy đã đến cấp S+?"
Liễu Ngọc Tố nhìn kết quả kiểm tra đo lường liên tục kinh hô: "Đây đều là tác dụng của phương pháp mà Tiểu Giác cho cậu dùng sao?"
Tư Thần Diệu hai ngày này xác thật cảm thấy rất tốt nhưng cũng không nghĩ tới trên số liệu sẽ tăng lên nhiều như vậy, xem ra hiệu quả tu luyện so với hắn tưởng tượng còn kinh người hơn.
Tư Thần Diệu trầm ngâm một chút, nói với những người khác của đoàn lính đánh thuê: "Tìm cái nhiệm vụ thích hợp tiếp, ta đi thực chiến thử xem."