Chương 170.1: Không thể thích nhau

Chương 170.1: Không thể thích nhau

Edit & Beta by Thiên Bách Nguyệt.

* * *

Kẹo trái cây vị mật đào ngọt ngào.

Tuy lớp bột đường trên bề mặt đã bị nước rửa sạch, còn có chút chất lỏng dính nhớp chưa tan hết, không tính là một viên kẹo ngon, nhưng U U hiếm khi được ăn kẹo vào buổi tối mà không có người lớn quản lý, nên bé không hề bắt bẻ chút nào.

"Này.." Hầu Thời Việt bỗng nhiên lên tiếng: "Mi tên gì?"

"Mình tên là Cố U U." U U chớp chớp mắt, hỏi lại: "Còn cậu tên gì?"

"Hầu Thời Việt."

Sau khi hai người trao đổi tên, không biết vì sao mà Hầu Thời Việt nhìn gấu trúc con ngốc nghếch trước mắt này hình như không còn khó coi như lúc đầu gặp mặt nữa.

Kỳ thật ngay từ đầu hắn cũng không thấy bé không thuận mắt.

Cướp kẹo của bé chỉ vì tò mò phản ứng của bé, dù sao đây cũng là lần đầu hắn thấy gấu trúc con, hơn nữa còn là con non sạch sẽ như vậy.

Bọn họ ở trong thôn khỉ, chưa bao giờ nhìn thấy tiểu yêu quái trắng nõn sạch sẽ như vậy.

"Vì sao cậu nhìn mình như vậy?" U U tò mò hỏi: "Mình có chỗ nào không đúng sao? Mình đã tắm rồi, chẳng lẽ là làm bẩn lúc ở trên cây?"

Anh Ung Trạch đã bảo chị thỏ tắm rửa cho bé, còn dùng sữa tắm rất thơm, U U cảm thấy trừ móng vuốt của mình thì nơi nào cũng rất sạch sẽ.

"Không, không có.."

"Vậy thì tốt rồi." U U vui vẻ nói: "Mình đã nói mà, lúc anh Ung Trạch phủi lông cho mình rõ ràng bảo mình không dơ!"

Hầu Thời Việt nghe vậy thì hơi tò mò: "Mi và Ung Trạch.. Có quan hệ rất tốt à?"

Gấu trúc con lộ ra ý cười: "Đúng vật, mình thích nhất- là anh Ung Trạch!"

Hầu Thời Việt là một khỉ con thông minh trưởng thành sớm. Ở trên núi có không ít du khách đến chùa cầu duyên, tuy mỗi lần hắn đều đi cướp đồ ăn vặt của họ, tiện thể còn làm rối loạn dây tơ hồng người ta buộc trên cây, nhưng mưa dầm thấm lâu nhiều năm như vậy, ít nhất hắn vẫn biết cái gì gọi là thích.

Vì thế hắn trừng lớn mắt: "Không được! Mi không thể thích anh ta!"

U U đang hưng phấn đột nhiên bị cắt ngang: "Vì sao?"

"Bởi vì mi không phải là tiểu yêu quái thật sự, mi sẽ biến trở lại!"

"Biến trở lại thì bị gì?"

U U thật sự không hiểu, bé thích anh Ung Trạch, thích chơi với anh ấy, chuyện này với việc bé là người, anh ấy là yêu quái thì có quan hệ gì?

Hầu Thời Việt dùng vẻ mặt "mi chẳng hiểu gì cả" mà giải thích: "Thích một người là muốn ở cạnh hắn vĩnh viễn, nhưng yêu quái và con người không có khả năng ở bên nhau mãi mãi."

Mỗi cặp đôi khi đến chùa cầu nguyện dưới tán cây đều sẽ xin với thần được ở cạnh người mình yêu mãi mãi.

Vì vậy gà mờ Hầu Thời Việt đương nhiên cảm thấy, muốn vĩnh viễn ở bên một người mới là thích, còn nếu không thể thì không phải thích.

Lần đầu U U nghe thấy loại lý thuyết này, cái hiểu cái không.

Bạn tốt là phải luôn chơi với nhau nha.

Bé sẽ không bao giờ ghét anh Ung Trạch, nếu sau này bọn họ không chơi với nhau nữa, vậy nhất định là do anh Ung Trạch không thích bé.

"Vì sao không thể chứ?"

Vấn đề này Hầu Thời Việt trả lời khá nhanh.

Hắn xuống núi chưa được mấy ngày, những bài kiểm tra trước khi xuống núi vẫn còn hằn sâu trong trí nhớ.

"Mi có biết vì sao yêu quái phải ở trên núi rất nhiều rất nhiều năm mới được phép xuống núi không?"

U U thành thật lắc đầu.

"Bởi vì tuổi thọ của yêu quái quá dài, các đại yêu quái nói sống quá lâu cũng không phải là chuyện tốt."

Chỉ cần không xuống núi, bốn mùa với yêu quái trôi qua rất nhanh.

Xuân hạ thu đông, ngày lên đêm xuống, cảnh sắc xung quanh năm này sang tháng nọ, thời gian trăm năm yên lặng trôi đi không một tiếng động.

Nhưng sau khi xuống núi, các yêu quái sẽ tương ngộ cùng nhân loại.

Thế giới loài người muôn màu muôn vẻ, thay đổi từng ngày, tốc độ trưởng thành của yêu quái lại chậm hơn nhân loại, thường thường là giây trước vừa gặp gỡ con người nào đó, giây tiếp theo đã là vĩnh biệt.

Nhân loại yếu ớt tựa như sương sớm lướt qua trong giây lát.

Dù có là yêu quái, cũng không cách nào đối mặt với việc gặp gỡ rồi lại chia ly tuần hoàn như vậy trong dòng thời gian dài dằng dặc.

Cho nên đối với các yêu quái có sinh mệnh lâu dài, gặp gỡ loài người quá sớm là một việc vô cùng tàn nhẫn.

"Đây là nguyên nhân."

Sau khi đắc ý đọc đầy đủ bài thi của mình xong, Hầu Thời Việt vốn tưởng rằng có thể nhìn thấy ánh mắt và vẻ mặt sùng bái của U U, nhưng mà vừa cúi đầu, thứ đập vào mắt lại là gương mặt ngây dại của gấu trúc con.

Cả mặt U U đều là "Cậu đang nói gì vậy", "Mình buồn ngủ quá, cậu nói xong chưa", "Sao lời này nó không vào đầu nhỉ", vô cùng hoang mang.

Hầu Thời Việt: "..."

"Đúng là đi đánh đàn cho gấu trúc nghe!"

Không thể sử dụng đầu nhỏ nhân loại của mình để thưởng thức bài thi của hắn một chút sao!

Đã bảo loài người khá thông minh đâu?

"Chơi đàn? Đàn gì vậy?"

U U không hiểu ra sao, cảm thấy chú khỉ con này nói chuyện thật kỳ quái.

"Có thể sống lâu là một việc rất vui mà, nếu chết sớm, vậy thì không phải sẽ ăn rất ít đồ ăn ngon sao?"

Bạn nhỏ chưa hiểu được cái gì gọi là vĩnh viễn chia xa nghiêm túc nói: "Hơn nữa mỗi ngày mình và anh Ung Trạch đều rất vui, vui vẻ chơi trò chơi với nhau, vui vẻ ăn cơm cùng nhau, tuy mình không biết anh Ung Trạch nghĩ thế nào nhưng mình cảm thấy anh ấy hẳn sẽ không hối hận khi làm bạn với mình đi?"

Nói xong, U U lại hỏi Hầu Thời Việt: "Ví dụ như Thời Việt cậu, cậu cảm thấy gặp được mình là một việc không vui ư?"

Hầu Thời Việt sửng sốt.

Suy nghĩ logic mà nói..

Hẳn là không vui.

Bé còn hại hắn bị búng đầu đấy!

Nhưng mà bé hỏi như vậy.. Hầu Thời Việt lại không nói được lời ghét ra khỏi miệng.

Dưới ánh trăng, gấu trúc con ngồi trên bãi cỏ ngây thơ thật thà, cái đầu nhỏ tròn tròn ngẩng lên, đôi mắt đen như mực phản chiếu một ít ánh trăng.

Bé nói, bé không chê hắn bẩn.

"..."

U U bỗng nhiên chỉ vào lỗ tai của Hầu Thời Việt: "Lỗ tai thật hồng! Có phải cậu cũng phát sốt không?"

".. Mi nói bậy! Ta không có!" Hầu Thời Việt ra vẻ hung dữ cắt lời bé.

26/7/2022

P/s:

- Ở chương này U U có gọi Thời Việt là anh, chỉ một câu thôi, các chương trước không có nên Nguyệt đã để xưng hô "cậu-mình" vì lúc mới gặp U U chưa biết tuổi đối phương, sau này biết tuổi thì hai người cũng chỉ chênh lệch 1 tuổi nên Nguyệt định để xưng hô vậy luôn. Không biết có bạn nào muốn để giống raw không? Nói Nguyệt biết nhé!

- Sẵn đây nói luôn, chính văn chính xác chỉ có 120 chương, 11 chương ngoại truyện. Ngoại truyện Nguyệt sẽ cập nhật full sau chính văn vào tuần đầu tiên của tháng 8, tháng 7 full chính văn thôi nhé. Chương 172 hoàn chính văn đó các bạn: 33

- Giải thích chút về việc số chương cho ai chưa đọc cập nhật ở văn án:

Số chương gốc theo raw là 131 chương, nhưng vì có những chương quá dài (trên 3-5k chữ) nên Nguyệt phải tách ra để đăng sớm cho mọi người. Vì tính cầu toàn nên Nguyệt không để tiêu đề như "12.1" "12.2" mà chuyển thành một chương mới, tức là "12.1" -> "12"; "12.2" -> "13" (Mỗi chương tách đều ít nhất 1k chữ).

Còn vì sao từ c162 không làm vậy nữa? Vì Nguyệt đã bảo số chương edit là 183, từ c138 không tách nữa nên phải ghi tiêu đề cho rõ ràng Đoàn Sủng Vai Ác Ba Tuổi Rưỡi - Chương 170.1: Không thể thích nhau Nhưng có lẽ đợi đăng xong hết rồi Nguyệt lại đổi tiếp Đoàn Sủng Vai Ác Ba Tuổi Rưỡi - Chương 170.1: Không thể thích nhau