Chương 11: Đại Hoàng Tử hồi kinh

Chương 11:

“Hừ, một đứa con gái đến từ Huyện thành nho nhỏ, vẫn còn có thủ đoạn như vậy.”

Đức Phi cắn răng.

“Đúng vậy, Huyện Hoài Đức chọn lựa tú nữ, không có nghĩ rằng, vụиɠ ŧяộʍ được thánh sủng, mang thai long chủng, lại có thể dùng một tiểu nha đầu liền buộc lại trái tim của bệ hạ, thật là khiến người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.”

Hoàng Hậu nhìn xem Đức Phi, nửa ngày, thở dài nói:

“Đức Phi muội muội cùng bệ hạ là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau, chắc hẳn, so với bản cung càng biết chắc trong lòng bệ hạ đang nghĩ gì.”

Đức Phi trước đây gả cho Quân Kình Thương, hắn vẫn chỉ là tiền triều đại tướng quân, đích xác, bọn họ hai người là thanh mai trúc mã.

Mà Hoàng Hậu, nhưng là Quân Kình Thương vì muốn củng cố hoàng vị, mới lấy con gái của Tể Tướng như nàng.

Hơn nữa cha nàng cũng có công lớn trợ giúp Quân Kình Thương đoạt ngôi vị Hoàng Đế từ tiền triều.

Hơn mười năm này, Hoàng Đế vẫn là càng sủng ái Đức Phi, đối với Hoàng Hậu nhưng là lãnh lãnh đạm đạm, tăng thêm cái này tầm mười năm Hoàng Hậu một mực thân thể mệt mỏi không khá lên được, Hoàng Đế đối với nàng càng là không quá yêu thích.

...

Khôn Ninh Cung bên trong sự tình Tiểu Lăng Nguyệt không biết, nàng chỉ là vẫn như cũ mỗi ngày bú sữa mẹ xong liền ngủ.

Vừa mới bắt đầu thời điểm, nha hoàn Hồng Mai cho đổi cái tã, nàng còn có chút xấu hổ, khuôn mặt nhỏ còn có thể hồng, mấy lần sau đó nàng liền quen thuộc.

Trái phải bất quá nàng vẫn còn con nít, ăn uống ngủ nghỉ nàng cũng không cách nào tự mình tới chiếu cố bản thân được.

Một ngày này, Lăng Nguyệt đang nhìn ngắm vị phụ hoàng tuấn tú đẹp trai của mình.

[Phụ hoàng thật quá anh tuấn, nếu như Đại Lương bị diệt vong, thật là quá phí cho cái gương mặt này.]

Đôi mắt đen láy lanh lợi kia, lông mày lại nhíu, Hoàng Đế nhìn mà trái tim như muốn tan chảy thành nước.

Quân Kình Thương không dám tùy tiện hỏi tiểu nha đầu, hắn sợ hù dọa Tiểu Nguyệt Nhi của hắn, vạn nhất Tiểu Nguyệt Nhi biết hắn đối với nàng có Độc Tâm Thuật, về sau không tùy tiện thổ lộ tiếng lòng, đó chính là đại sự.

Cho nên, Quân Kình Thương cúi đầu, ánh mắt ôn nhu đến cực điểm.

[Tiểu Nguyệt Nhi nha, ngươi mau mau lớn lên, chờ ngươi trưởng thành, phụ hoàng định đưa thứ tốt nhất trên đời này cho ngươi, ngươi muốn cái gì chính là cái đó.]

Quân Kình Thương trong nội tâm tại cuồng hô:

[Bảo bối a, nhanh nói cho phụ hoàng như thế nào tự cứu, mau nói.]

[Ai, phụ hoàng thực sự là ngây thơ.]

Lăng Nguyệt khuôn mặt nhỏ nhắn xệ xuống, phun ra mấy cái bọt bong bóng nước:

[Quốc Khố đều bị Lại Bộ Thượng Thư cùng bè cánh của hắn thôn phệ, lập tức vào mùa đông, biên quan chiến sĩ đều ăn đói mặc rách, quân lương lại không đưa ra được cho binh sĩ, đến lúc đó ngoại địch còn chưa tới, bên trong đều phản rồi. Tiểu Công Chúa ta đây nơi nào có tương lai, ta lại không thể cùng phụ hoàng nói, để cho hắn trực tiếp tìm cớ kê biên tài sản Lại Bộ Thượng Thư cứu quốc, thực sự là buồn chết ta mất rồi.]

“Nguyệt Nhi!”

Nghe tiểu nha đầu tiếng lòng, Quân Kình Thương kích động hô hét to, hắn thật muốn lay động vai của con gái, nói cho nàng:

[Thực sự là áo bông nhỏ của trẫm.]

Nhưng mà, hắn không dám.

Nhìn một chút, hắn chỉ là hưng phấn một chút, giọng lớn một chút, tiểu nha đầu bên miệng liền xẹp lép, muốn khóc.

Lăng Nguyệt là bị sự nhiệt tình thái qua của phụ hoàng mình dọa cho sợ, nàng trừng to mắt nhìn xem người đàn ông trước mặt, có chút ngây người.

“Bệ hạ, Dận Thân Vương điện hạ tại bên ngoài đại điện cầu kiến.”

Bên ngoài, tiểu thái giám chạy tới, nhỏ giọng bẩm báo.

“Hắn vừa trở về sao?”

Quân Kình Thương quay đầu, sắc mặt lạnh lùng.

“Đúng vậy, bệ hạ, Dận Thân Vương vừa vào cung liền tới trước Dưỡng Tâm Điện.”

Tiểu thái giám đúng sự thật bẩm báo.

“Để cho hắn đi về trước rửa mặt một chút, đổi sang một bộ y phục sạch sẽ lại đến.”

Quân Kình Thương ôm Tiểu Lăng Nguyệt nói tiếp: