Chương 40

Uống nước suối liên tục trong hai tuần, vết thương của Hoắc Thừa Phong đã gần như khỏi hẳn, đáng tiếc là cậu đã bỏ lỡ buổi ghi hình trại huấn luyện 101 của chương trình Ngỗng Factory.

Khi chương trình được phát sóng, vừa phát sóng đã thu hút vô số sự chú ý, Tô Nhu Nhu cũng tò mò ngồi trước tivi xem. Cậu em trai ba tuổi, tiểu bá vương Hoắc Trường An cười ha hả, nói rằng Hoắc Thừa Phong cả đời này cũng không thể lên tivi được.

Trong chương trình, một dàn các anh chàng cao to đẹp trai, tuấn tú, phong độ tự do biểu diễn, phô bày sức hút của mình.

Thế mà lại bị Tô Nhu Nhu chỉnh lại: "Em cảm thấy anh trai đánh đàn guitar hay hơn các thí sinh trên tivi nhiều.”

“Anh ấy tốt ở chỗ nào?”

“Ít nhất chân của anh trai dài hơn bọn họ!”

“...”

Điểm này thì đúng là không thể phủ nhận được.

Hoắc Trường An cúi đầu nhìn đôi chân ngắn ngủn bằng hạt đậu của mình, tức tối đến nghẹn thở, ôm đầu ngồi xổm một mình trong góc tường, mặc cho Tô Nhu Nhu dỗ thế nào cũng không thèm để ý.

Chị gái trở nên xấu xa!!

Sau này chân của cậu bé cũng sẽ rất dài rất dài.

Nhưng kỳ lạ là sau khi chương trình phát sóng, các thực tập sinh từng nổi tiếng cùng một công ty với Hoắc Thừa Phong không lên chương trình. Trên màn hình chiếu một video, chính là video trong phòng luyện tập đám thực tập sinh ẩu đả, đánh nhau, bắt nạt thực tập sinh mới!

Tô Nhu Nhu thấy đám người giúp việc túm tụm lại thì thầm to nhỏ, cô bé lập tức chạy lon ton đến gần, mới biết được trên mạng đã bôi nhọ danh tiếng của Hoắc Thừa Phong tệ hại đến mức nào.

"Nhóm nhạc nam mới của công ty giải trí Hòa Tuệ, không thể nào?”

“Tôi không tin! Anh của chúng tôi trong sạch, là người vô tội bị người ta hãm hại, mong công ty hãy lên tiếng minh oan cho các anh ấy!”

“Người ở trên đừng kêu gào nữa, bằng chứng rõ như ban ngày, hình ảnh trong camera giám sát đều đã được trích xuất rồi, còn muốn tẩy trắng cái gì nữa?”

“Nhìn đồng bạn còn thế này thì cậu ấm nhà họ Hoắc không học vấn không nghề nghiệp trong truyền thuyết sao có thể là người tốt chứ?”

"Ôi, mắt tôi bẩn rồi!”



Tô Nhu Nhu cũng rất tức giận, có cách nào để giúp anh trai trả thù không nhỉ?

Nghĩ tới nghĩ lui, ngoài việc dạy cô bé xem tướng đoán vận mệnh, sư phụ còn truyền cho cô bé ngôn linh thuật.

Nhưng Tô Nhu Nhu học môn này không giỏi lắm, lúc được lúc không.

Cô bé thành tâm tắm rửa sạch sẽ, chắp hai bàn tay nhỏ mềm mại lại, nắm chặt thanh kiếm gỗ đào nhỏ, tập trung suy nghĩ: Mong rằng những chuyện kẻ xấu đã làm với anh trai đều sẽ— trả lại cho chúng.

Ít nhất phải để cho bọn họ chịu chút đau khổ.

***

Sau khi video bạo lực mạng liên quan đến nhóm nhạc nam mới của công ty giải trí Hoà Tuệ bị phơi bày, nhóm hoàn toàn thất thế, giống như chuột chạy ngoài đường bị người ta hô đánh, giữa các đội viên bắt đầu nội chiến.

“Trần Trạch, mày đừng tưởng mày trong sạch! Sinh thần bát tự của Hoắc Thừa Phong là mày đưa cho bọn tao đấy!”

“Mày nghĩ thứ đó sẽ buông tha cho mày sao?”

Từ phòng tập đi ra, Trần Trạch kéo mũ trùm xuống thấp hơn một chút, che đi vết bầm tím trên gò má. Cậu ta nắm chặt tay, đi qua con hẻm nhỏ phía sau tòa nhà công ty, đi về hướng nhà.