“Nhu Nhu, mau tỉnh dậy!”
Mùa hè ở nông thôn nắng gay gắt.
Tô Nhu Nhu trồng xong cây đào ở trong sân, mệt đến mức đổ mồ hôi đầm đìa, đáng tiếc gia đình nhận nuôi cô tâm địa ác độc, ban ngày nhất quyết không cho cô vào nhà. Cô bé ba tuổi rưỡi chỉ có thể cuộn tròn người dưới tàng cây râm mát, ngủ trưa trong chốc lát.
Không nghĩ tới vừa bước vào trong mộng, cô đã mơ thấy một quyển sách tranh rực rỡ ánh vàng.
“Nhu Nhu, ta là hệ thống của ngươi, ngươi đã xuyên vào tiểu thuyết có tên là《Thật thiên kim là bạch nguyệt quang của tra nam》, bây giờ ngươi hãy ngay lập tức tỉnh dậy để làm nhiệm vụ đi”
Tiêu cô nương đang say giấc, lông mi khẽ run, không thể mở to mắt. Ngoại hình của cô không hề giống những đứa trẻ ở nông thôn bởi cô bé có làn da trắng như tuyết, ngũ quan tinh xảo đáng yêu, cánh tay mũm mĩm như củ sen, đuôi mắt hơi nhướng lên, phúc khí tràn đầy, trông hơi ngốc nghếch, làm người khác phải rung động khi đối mặt.
Giọng cô bé chậm rãi, đầy nghi ngờ.
“Làm nhiệm vụ?”
"Đúng vậy, ngươi là nữ nhân vật phụ trong sách. Theo mọi người xung quanh đồn đại, gia tộc giàu có ban đầu của ngươi, Hoắc gia, độc ác khét tiếng. Cha ruột của ngươi, Hoắc Lập Thành, chính là người đứng đầu trong số họ, được cho là là kẻ hung ác và tàn nhẫn nhất.
“Ba ba ta là người xấu?” Cô bé ngây thơ, mờ mịt, cau mày hỏi, bị mê hoặc bởi câu chuyện trong cuốn sách tranh nhỏ này.
Hệ thống nghẹn họng một lúc, nói ra chân tướng: “Trên thực tế, danh tiếng của Hoắc gia vẫn luôn bị người ta âm thầm bôi nhọ và vu khống, cha của ngươi cũng không tệ đến vậy.”
Tuy nhiên, ngoại trừ việc Hoắc Lê Thành lòng dạ thâm độc, thủ đoạn đen tối, ở trên thương trường oai phong một cõi, từ trước đến nay vẫn luôn ăn thịt người không nhả xương, thì có lẽ vẫn được coi là người tốt nhỉ…?
Hệ thống có chút sốt ruột, sợ cô bé quá nhỏ, không hiểu được cốt truyện, liền hỏi lại: “Ngươi hiểu chưa?”
Tô Nhu Nhu dùng sức gật đầu: “Hiểu rồi!”
“Ngươi hiểu được gì” Hệ thống không thể tin được, chẳng lẽ lần ký chủ lần này lại là thiên tài sao? Chỉ mới tròn ba tuổi đã có thể tự hiểu, tự lý giải được cốt truyện phức tạp??
Vừa nghĩ đến đó đã nghe được giọng nói trong trẻo của Tô Nhu Nhu, vô cùng tự tin trả lời.
“Ba là người tốt.”
Hệ thống: “……”
Nói đến như vậy là con bé chỉ hiểu đúng một câu?
Hệ thống bỗng cảm thấy nhiệm vụ sau này của mình sẽ cực kỳ khó khăn, thở dài nhắc nhở nói: “Mau tỉnh lại đi, một lát nữa thôi thì gia đình đang nhận nuôi ngươi sẽ đánh ngươi, mau tỉnh dậy rồi trốn mau đi, đừng để bị đánh”.