Đội ngũ tân binh cũng thoáng một chút đã nhiều hơn so với tu sĩ, mấy đệ tử Kim gia đi theo Kim Tả Ngạn lập tức thẳng lưng cứng rắn đứng dậy, tiến vào Thính Phong Cốc, bá chiếm vị trí tốt nhất, đối phương giận mà không dám nói gì, để lại những pháp bảo trong cung điện rồi bỏ đi.
Thính Phong Cốc là tu y bí cảnh, là nơi bị phong ấn bởi các thế lực tu y cổ xưa, bên trong chứa đầy những loại linh thực khác nhau, cách trăm năm mở ra một lần. Truyền thuyết nói rằng có một đại tu sĩ tu y có một mầm móng thần thảo, lần trước khai mở, đã có ngọn, tuy rằng mới trải qua trăm năm sinh trưởng, nhưng dù sao cũng là thần thảo, các tu sĩ trong thiên hạ sẽ không bao giờ để nó tồn tại thêm một trăm năm nữa, nếu không lúc đưa mầm móng ra khỏi bí cảnh sẽ bị phong hóa, nó sẽ không tồn tại được.
Mộc Lăng Bắc ló đầu ra ngoài cửa sổ dò xét bốn phía, vốn tưởng rằng bí cảnh chính là cái sơn động lớn, kết quả phát hiện bí cảnh này lớn đến không thể tưởng, những ngọn núi nhấp nhô trải dài nhìn không hết, cây cối xanh tươi cành lá tươi tốt, hoàn cảnh ưu mỹ, linh khí dồi dào, sương mù vây quanh, giống như tiên cảnh.
Khắp nơi trong bí cảnh đều là linh thực, hoa nở lúc thịnh, sắc thái lộng lẫy, hương thôm của dược liệu nồng nàn theo gió bay đến, có rất nhiều nữ tu ngồi trên giàn hoa nhắm mắt tu luyện, còn có không ít người đem theo kiếm, ngồi trên kiếm hít mùi thơm của dược, rất nhiều tu sĩ bậc cao đang bảo vệ tiểu đệ tử của mình đứng trên linh thuyền tu luyện.
Trên không trung có không ít linh thuyền, các tu sĩ trẻ tuổi mặc áo choàng ngồi tu luyện, thỉnh thoảng có người tiến vào đột phá, linh khí ngưng tụ thành lốc xoáy lao về phía người đó.
Cách đó không xa có một chiếc linh thuyền hoa lệ, trên đó chỉ có hai người, một nam một nữ, đứng ngược hướng gió, thanh tao như tiên nhân. Thoáng chút Mộc Lăng Bắc liền nhận ra, đó là sư phụ và sư tỷ thích chiếm tiện nghi của nàng, nam chính Minh Hồ và nữ chính Doãn Tịch Lạc trong nguyên tác.
Không hổ là nam nữ chính truyện tiên hiệp, dung mạo đẹp như tranh vẽ.
Minh Hồ là đệ nhất mỹ nam trong nguyên tác, trong sách dùng rất nhiều thời lượng để miêu tả hắn ta, lúc này toàn thân hắn ta đứng sừng sững, tay chắp sau lưng, cơn gió trên không trung nhẹ nhàng lướt qua vạt áo của hắn ta, được các tiểu đệ tử bên cạnh cẩn thận chăm sóc, rất có khí chất của quân tử.