Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đoàn Sủng Ma Giới

Chương 11: Quỷ ngàn mặt (5)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Quỷ ngàn mặt? Nhân vật phản diện chính trong toàn văn? Mộc Lăng Bắc bị sốc, nhưng khuôn mặt nàng vẫn bình tĩnh.

Ngay cả người như nguyên chủ, chưa bao giờ ra khỏi tông môn, cũng đã nghe thấy một vài truyền thuyết về hắn ta.

Nghe nói, hắn ta vốn dĩ cũng là một thiên chi kiêu tử kinh tài tuyệt diễm, thậm chí còn có danh tiếng hơn cả nam chính Hồ Tiên Tôn, sau đó, không biết vì lý do gì, một ngày nọ, hắn ta đột nhiên huyết tẩy cả tông môn của mình rồi biến mất, khiến cả thiên hạ khϊếp sợ. Có người nói rằng hắn ta mang theo bảo bối của tông môn chạy trốn, có người nói rằng hắn ta nhập ma, đầu quân cho Ma giới, có nhiều ý kiến

lẫn lộn khác nhau, tất cả mọi người đều nói rằng đã từng nhìn thấy hắn, có người nói mắt hắn to như chuông đồng là ác sát hung thần, cũng có người nói hắn là một thiếu niên tuấn tú, có người nói hắn là mỹ nhân tuyệt sắc, cái gì cũng có…, mỗi một lần gây án hắn đều lưu lại một hoa văn ngọn lửa màu đỏ vàng ở hiện trường và cái tên “Quỷ ngàn mặt" cũng bắt đầu lan truyền từ đó.

Nghe nói khi những đứa trẻ khóc nháo, người lớn muốn dỗ thì sẽ nói với chúng rằng: “Nếu còn khóc nữa, cẩn thận bị quỷ ngàn mặt ăn mất đó!”

Gần đây còn có tin đồn rằng hắn ta thích moi tim của thiếu nữ để luyện tà công, nói cứ như tận mắt chứng kiến vậy.

Nhưng mà ánh mắt không thể nói dối, Mộc Lăng Bắc không có tâm lý nghe theo đám đông, biết chắc hắn ta có nỗi khổ gì đó nên mới như vậy.

Mộc Lăng Bắc tự có phán đoán của riêng mình, không bao giờ nghe theo ý kiến

của người khác.

“Ngươi không sợ hãi?” Kỷ Vân Diễm nhìn thấy trong mắt của thiếu nữ có chút kinh ngạc nhưng không có một chút sợ hãi nào, hắn ta không khỏi tò mò, hạ giọng nói: “Gần đây có người nói ta rất thích moi tim của các thiếu nữ.”

Hắn ta vươn tay ra, làm động tác giống như moi tim, những ngón tay thon dài và nhợt nhạt mở ra rồi gập lại.

Mộc Lăng Bắc cười khúc khích, mi mắt cong cong: “Sao ngươi lại muốn gánh tội thay người khác vậy? Người đâu phải do ngươi gϊếŧ.”

“Ngươi không tin?” Kỷ Vân Diễm cúi người tới gần nàng, sắc mặt tái nhợt, nhướng mày, ánh mắt hung ác.

Mộc Lăng Bắc lắc đầu, tỏ vẻ không tin.

Trong lòng Kỷ Vân Diễm giống như có một cơn sóng dữ dội, nàng khác những cô nương khác, ngay cả những tu sĩ có tu vi cao gặp hắn cũng phải sợ hãi kinh hoảng, trước đây hắn từng đến trước mặt nàng, nàng cũng la hét thất thanh, nhưng bây giờ lại không sợ hắn nữa.

Nàng tuyệt đối không phải là Mộc Lăng Bắc nhút nhát sợ sệt của trước kia.
« Chương TrướcChương Tiếp »