"Vâng."
Cô ngoan ngoãn gật đầu, lòng bàn tay dưới bờm sư tử ngứa ngáy, không nhịn được sờ sờ —— như vậy là cô cũng đã từng sờ sư tử rồi!
"..."
Không hiểu sao, xung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh. Ba người đàn ông ngoài cô ra đều nhìn chằm chằm cô, như thể cô đã làm gì đó kỳ lạ.
"Cô Tinh Tinh, em cười lên thật dễ thương."
Ryan nhìn thấy lúm đồng tiền hằn sâu trên má cô gái, dường như cũng bị niềm vui này lây nhiễm. Đôi mắt vàng óng như mật ong của y cũng thoáng qua vài phần cưng chiều. Y vốn không tiếc lời khen ngợi người khác, đặc biệt là đối với cô gái loài người quý giá này.
Y nghĩ, y thích cảm giác này rồi.
"Ha... quả nhiên là ngài Tổng thống, dễ dàng khiến cô ấy cười như vậy." Luop đứng sau giáo viên của mình, không khỏi cảm thấy thất bại. "Đây là lần đầu tiên tôi thấy cô ấy cười."
Cậu ấy không biết cô gái loài người đã trải qua những gì trước đây nhưng trong những ngày này, cậu đã thử rất nhiều cách để cô có thể vui vẻ. Tuy nhiên, ngoài việc giá trị tin cậy có tăng lên thì những thứ khác đều không thay đổi.
"..." Hoắc Lạc Tư cúi đầu viết gì đó trên máy tính bảng. Mặc dù anh cũng không thoải mái hơn Luop là bao nhưng hiện tại điều quan trọng hơn là ghi lại sở thích của đối tượng nghiên cứu —— sở thích nghiêng về các loài động vật có nhiều lông, ví dụ như: thỏ, sư tử...
Nhưng tại sao lại vậy? Lực viết của linh dương đen như thể sắp đâm thủng màn hình máy tính bảng vậy.
*
Trên đường trở về, thư ký Muller đưa cho Ryan một chiếc máy tính bảng, nói chuyện công việc: "Thưa Tổng thống, vừa nhận được báo cáo điều tra từ Bộ An ninh Quốc gia, xin ngài xem qua."
Nghe vậy, Ryan mở mắt nhận lấy máy tính bảng, nhanh chóng lướt qua bản báo cáo dày đặc —— Vài ngày trước, y đã cử người đi điều tra chiếc xe buýt đưa cô gái loài người đến đây nhưng rất tiếc, kết quả báo cáo lại chẳng thu được gì.
Bộ An ninh Quốc gia phối hợp với các Sở Cảnh sát trên toàn quốc tìm kiếm tất cả các công ty xe buýt của Liên hợp quốc Ammonia nhưng không tìm thấy chiếc xe nào phù hợp với mô tả, thậm chí cả những chiếc cùng kiểu cũng không có. Theo lời của một số ông chủ công ty xe buýt có kinh nghiệm lâu năm, kiểu xe buýt này được thiết kế để dành cho loài người đi, chắc chắn không tìm thấy ở Liên hợp quốc Ammonia... Không, có lẽ trong bảo tàng sẽ có.
Xem ra, nguyên nhân cô gái loài người đến đây vẫn là một bí ẩn chưa có lời giải nhưng không sao, Ryan sẽ dùng mọi cách để điều tra cho ra nhẽ.