Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đoàn Sủng Level Max: Tôi Trở Thành Quốc Bảo Ở Thú Thế

Chương 23: Sờ sờ đại lão!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hoắc Lạc Tư và Luop... bây giờ có lẽ cũng không thể quyết định thay cô, để không gây rắc rối cho họ, cô đành gật đầu như gà mổ thóc: "Được...."

Sau khi được cho phép, rõ ràng tâm trạng của Ryan rất vui vẻ, cái đuôi đang vẫy chính là bằng chứng tốt nhất —— mặc dù Tổng thống từng nói rằng khả năng kiềm chế cảm xúc là kỹ năng mà y giỏi nhất.

Y đưa cánh tay ra ôm lấy đầu gối của cô gái, để cô có thể dễ dàng ngồi trên cánh tay của mình. Ryan thậm chí không cần tốn nhiều sức đã bế được cô gái loài người nhỏ bé lên. Chỉ nghe thấy một tiếng kêu nhỏ bên tai, một đôi tay vô thức ôm lấy cổ y, bộ lông được chải chuốt gọn gàng bị một lực không biết nặng nhẹ kéo một cái nhưng Ryan cũng không để ý, sự chú ý hoàn toàn bị con người nhỏ bé đang nằm trên ngực mình thu hút.

Cô chỉ to bằng một nửa cơ thể y, hai tay duỗi thẳng cũng không ôm hết được y nhưng bây giờ vì sợ hãi mà áp sát vào khiến trái tim cứng rắn của Ryan vì chinh chiến chốn chính trị nhiều năm có chút mềm mại.

Y biết rằng trước đây con người sẽ tiến hành một hoạt động được gọi là "vuốt mèo" để chữa lành cho chính mình, vậy bây giờ y... có được coi là "vuốt người" không?

Bất kể có tính hay không nhưng không thể phủ nhận rằng, y cảm nhận được cảm xúc được chữa lành từ việc tiếp xúc cơ thể đơn giản.

Ryan lại thử giơ tay vuốt mái tóc dài của cô, hơi bồng bềnh, tóc đen xoăn, cảm giác khi sờ vào hoàn toàn khác với bờm của y và còn tỏa ra một mùi hương thoang thoảng...

Đôi mắt của sư tử lớn nheo lại, Tiêu Tinh Tinh nghe thấy tiếng gầm gừ phát ra từ sâu trong l*иg ngực của y, lập tức mở to mắt không thể tin được —— đúng rồi, cô nhớ ra rồi, thực ra sư tử cũng là một con mèo lớn.

Đột nhiên cảm thấy không còn đáng sợ như vậy nữa.

"Cô Tiêu Tinh Tinh, đã thả lỏng hơn chút nào chưa?"

Nhận thấy biểu cảm của cô gái trong vòng tay mình có một thoáng thả lỏng, Ryan vui vẻ phát ra vài tiếng cười khẽ. Ngón tay cái của Ryan lướt qua mái tóc của cô, cọ cọ lên má mềm mại.

Thực ra nói là thả lỏng cũng không hẳn là thả lỏng, dù sao thì tư thế được một cánh tay ôm như thế này có hơi xấu hổ. Tiêu Tinh Tinh từ bé đến lớn chưa từng được đối xử như vậy. Nhưng khi nghĩ đến đối phương cũng chỉ là một con mèo lớn hơn một chút, biết nói chuyện, còn... còn hơi đẹp trai thôi, không hiểu sao cô lại có thể thả lỏng được.
« Chương TrướcChương Tiếp »