Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đoàn Sủng Level Max: Tôi Trở Thành Quốc Bảo Ở Thú Thế

Chương 17: Con người là sinh vật có thể... bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hoắc Lạc Tư thấy cô thể hiện hết mọi biểu cảm trên mặt rất thú vị, càng muốn trêu chọc cô hơn... nhưng vì cô là con người quý giá nên anh vẫn kìm nén ý nghĩ đó.

“Nếu vậy, có lẽ để các nhà nghiên cứu nữ hỗ trợ cuộc sống của cô sẽ thuận tiện hơn?”

Thấy anh ta cuối cùng cũng đổi chủ đề, Tiêu Tinh Tinh mới cảm thấy thở nhẹ nhõm hơn, cô liên tục gật đầu: "Vâng vâng!"

"Nhưng có một số công việc phải do chuyên viên đảm nhiệm, chẳng hạn như Luop..."

Không ngờ lời còn chưa dứt, phản ứng của cô gái loài người trước mặt khiến anh hơi bất ngờ - chỉ thấy cô hơi ngước mắt lên, giống như một chú cún nhút nhát và mềm mại, ấp úng mãi mới nói rất nhỏ: "Cái đó... Luop thì được."

"Cái gì?" Hoắc Lạc Tư tưởng mình nghe nhầm.

"Tôi, tôi nói! Luop cũng có thể vào... cái đó..."

Tiêu Tinh Tinh tăng âm lượng nhưng nhất thời không biết phải nói thế nào, chăm sóc cô? Phục vụ cô? Nghe đều kỳ kỳ.

Hoắc Lạc Tư xác định mình không nghe nhầm, im lặng kỳ lạ vài giây, anh đẩy đẩy mắt kính, bình tĩnh hỏi: "Tôi có thể hỏi tại sao không?."

"..." Tiêu Tinh Tinh hơi ngượng ngùng, môi mấp máy, vẫn nói ra: "Tôi khá thích thỏ...."

Hoắc Lạc Tư: "...."

Câu trả lời này khiến anh thở phào nhẹ nhõm, đồng thời lại mơ hồ cảm thấy... tức giận?

Có một cảm giác thất bại khi thua học trò của mình.

Con linh dương đen không nói gì trông thật đáng sợ! Tiêu Tinh Tinh tưởng mình nói lời không thích hợp khiến anh không vui, vội vàng bổ sung: "Tôi, tôi không có ý không thích những loài động vật khác, chỉ là, chỉ là thích loại lông xù này hơn... cái đó cái đó!."

"Cả ngài Hoắc Lạc Tư nữa! Tôi, tôi đều thích!"

Mình vừa nói linh tinh một đống gì vậy trời! Tiêu Tinh Tinh muốn khâu cái miệng này lại, cứ hốt hoảng là nói năng lung tung, cho nên cô mới không thích giao tiếp với người khác... Chắc ngài Hoắc Lạc Tư nghĩ cô là đồ ngốc rồi...

"..."

Cô lặng lẽ ngước mắt lên nhưng phát hiện con linh dương đen đang cười, hơn nữa còn là kiểu cười che miệng không nhịn được - đáng ghét, càng mất mặt hơn!

Cười đủ rồi, Hoắc Lạc Tư tháo kính xuống, vẫn là vẻ không nhịn được, nhướng mày với cô: "Vậy tức là, tôi và Luop đều nằm trong danh sách những người khác giới mà cô có thể tiếp cận... ý cô là vậy phải không?"

Tiêu Tinh Tinh đột nhiên phát hiện ra rằng mình nhìn con linh dương đen thế nào cũng thấy đẹp trai. Cô ngây ngốc gật đầu: "Vâng."

"Thật tuyệt, tôi rất lấy làm vinh dự."
« Chương TrướcChương Tiếp »