Chương 26

“Được, được rồi, tôi biết rồi, tôi xác định nhóc là con gái của ông già kia, nhóc có thể không cần nói nữa.”

Mộ Chung Luân nói rất nhanh, nhưng Mộ Khả Tây bị Mộ Khương Qua cướp lấy ôm vào ngực: “Khả Tây, nhóc nói nữa đi, Tiểu Tống Tử lúc còn nhỏ còn có lịch sử đen nào nữa?”

“Lịch sử đen?”

“Chính là giống như đái dầm á.”

Mộ Chung Luân tức giận đỏ mặt: “Mộ Khương Qua, cậu chán sống rồi đúng không?”

Vừa nói anh vừa nắm chặt tay.

Lúc này trên TV đột nhiên phát ra một tiếng: “Xin thông báo một cái tin tức, hôm nay, vào lúc 4 giờ, tại biệt thự của người giàu, phát hiện một thi thể bé gái.

Người nhà xác nhận, bé gái là một ngôi sao nhí họ Trần, vụ án liên hoàn nhằm vào bé gái gây ra khủng hoảng xã hội cực lớn…”

Mộ Khương Qua sửng sốt một chút: “‘Ngôi sao nhí họ Trần? Không phải là Trần Nguyệt Nguyệt đấy chứ?”

Hôm nay nhìn thi thể, cậu cảm thấy có chút quen mắt.

Vì đôi mắt bị chọc mù, mặt bị biến dạng nặng, không nhận ra là ai, nhưng hồi tưởng lại, mũi và miệng rất giống Trần Nguyệt Nguyệt.

“Nha đầu kia tuy có điêu ngoa một chút, nhưng không nghĩ kết cục thảm như vậy.”

Mộ Tư Niên nghi hoặc: “Cậu nhận ra?”

“Trong phim ‘hỏi Trường An’, cô bé diễn vai em gái tôi, tôi có thể không nhận ra sao? Nếu không vì cô bé, tôi cũng không bị Trần Nam tìm thủy quân bôi đen.”

Sau đó, Mộ Khương Qua kể lại chuyện xảy ra ở đoàn phim, có liên quan Trần Nguyệt Nguyệt và Khả Tây.

“Đạo diễn Lý đoán được Trần Nguyệt Nguyệt sẽ nhờ ba mình trả thù, trước đó còn nhắc nhở tôi. Thật không ngờ… Cuối cùng báo ứng lại rơi vào người mình.”

Mộ Tư Niên ngã lưng ra sau, lạnh lùng nói: “Tôi đã sớm biết giới giải trí rối loạn, ngư long hỗn tạp, nên tôi mới không muốn cậu dẫn Khả Tây tới đoàn phim.”

“Này! Anh nói gì vậy? Trần Nguyệt Nguyệt chỉ là trường hợp ngoại lệ, trong giới vẫn có rất nhiều người tốt.”

“Không cần nói nữa, tóm lại tôi sẽ không để Khả Tây đi theo cậu nữa!”

Mộ Khương Qua tức giận đến nỗi đôi mắt đào hoa như sắp căng thành mắt hạnh nhân: “Mộ Tư Niên, anh biết rõ, người quyết định bây giờ không phải anh, mà là Khả Tây!”

Nói xong, sắc mặt cậu thay đổi 180°, cười tủm tỉm nhìn nha đầu trong lòng: “Khả Tây có muốn tiếp tục đi theo tôi không?”

Ánh mắt ngây thơ của cô bé nhìn khuôn mặt tuấn mỹ làm rất nhiều thiếu nữ si mê, giá trị nhan sắc cực cao của người đàn ông

Mộ Khương Qua tự tin, nghĩ Khả Tây sẽ gật đầu, không ngờ cô bé lại lắc đầu.

“Cái… gì?”

Khả Tây từ chối mình?

Mộ Khương Qua cảm giác trái tim bị đâm một đao.

Cậu giống như thiếu niên thất tình: “Tại sao? Tại sao nhóc không đồng ý? Chẳng lẽ nhóc muốn theo cái người chết sĩ diện, lạnh lùng vô tình mặt than Mộ Tư Niên hả?”

Mộ Tư Niên ho khan hai tiếng: “Chú ý lời nói của cậu.”

Mặt ngoài bất động thanh sắc, trong lòng lại có một chút đắc ý, nghĩ quả nhiên mình vẫn có mị lực hơn.

Không ngờ…

Khả Tây chỉ vào Mộ Chung Luân: “Em muốn ở chung với Tiểu Tống Tử.”

“Cái gì?” Ba người đàn ông đồng thời kinh ngạc nói.

Trong ba người, Mộ Chung Luân là người kém nhất trong việc chăm sóc trẻ con.

Giống như bề ngoài, tính cách của anh là kiểu thẳng nam, không tinh tế.

Làm việc thì cuồng công tác, vì bản vẽ có thể không ăn không ngủ.

Loại người này làm sao có thể chăm sóc trẻ con?

Khả Tây ở cùng anh, không chừng sẽ bị đói chết.

“Khả Tây, nhóc không thấy anh ta hung dữ sao? Sao lại muốn ở cùng anh ta?”

Tiểu nha đầu vui vẻ giải thích: “Ngày hôm qua, trong điện thoại ba nói với Khả Tây, Tiểu Tống Tử lớn lên giống ông ấy lúc trẻ nhất, nên Khả Tây muốn ở cùng Tiểu Tống Tử.”