Chương 13: Điều rơi xuống hồ

Đúng lúc trụ trì giơ phất trần lên, miệng tụng niệm những lời nghe không hiểu nổi, thì dưới mặt hồ, dị tượng bất đầu nổi lên.

"Bệ hạ mau nhìn."

Tất cả mọi người cùng nhau bước đến bên hồ, chỉ thấy từng con cá chép nối đuôi nhau bơi vòng tròn quanh mặt hồ, mọi người điều òa lên kinh ngạc.

"Bệ hạ, đây là dị tượng, sẽ có điềm..."

Ông ta còn chưa nói dứt câu, thì một viên đá cuội nhỏ từ đâu đánh thẳng vào gót chân, làm cho trụ trì rơi thẳng xuống hồ, tiếp theo là hàng loạt viên đá cuội nho nhỏ cứ thế bay đến đánh vào gót chân của từng người đứng xung quanh hồ.

Trên bờ chỉ còn hoàng hậu, công chúa Tuệ Lâm cùng nhị hoàng tử, và những cung nhân không thể chen lên phía trước chủ tử để xem dị tượng.

Thời Oánh cuối đầu cười khuẩy, đáng đời một đám mê tín dị đoan, nếu nàng không đánh rơi xuống hồ thì cũng có thể đoán được lão trụ trì đó định nói gì?

Gì mà dị tượng? Ai đã từng xem qua bộ phim Diên Hi Công Lược điều biết được mánh khóe trong này.

Chỉ sợ dị tượng này sẽ lại liên lụy đến công chúa đi.

"Người đâu! Hộ giá, mau...mau cứu bệ hạ."

Hoàng hậu hoảng hốt kêu lên.

"Bệ hạ, người đâu, mau đỡ lấy bệ hạ."

"Phụ hoàng..."

Tiếp theo là tiếng hét sợ hãi của nhị hoàng tử.

"Mau, ngươi nhảy xuống, mau đỡ phụ hoàng lên."

Tuệ Lâm phân phó một hoạn quan đứng gần nàng, lại vội vàng bước đến sát bên hồ, cùng hoạn quan đó hỗ trợ kéo hoàng đế lên.

Sau khi đã cứu được tất cả mọi người lên, hoàng đế càng trở nên tức giận hơn, lúc này lại bất đầu nghi thần nghi quỷ.

"Lão hoà thượng, ngươi đây là đang làm gì?"

Lão trụ trì lúc này cả người cũng ướt nhem như chuột lột, nào còn dáng vẻ tiên phong đạo cốt như vừa rồi, chỉ có thể dập đầu xin tha mạng.

"Bệ hạ tha mạng, xin bệ hạ nguôi giận."

Lão trụ trì lúc này như ngộ ra điều gì đó! Lại dập đầu nói tiếp.

"Bệ hạ, thứ cho lão hoà thượng như thần càn rỡ, hồ này thật sự đã đυ.ng chạm đến quý nhân, không thể giữ được nữa, nếu không? Tai họa khôn cùng."

Hoàng đế tức giận nhìn từng người một tại đó, sau lại thấy chỉ có ba người hoàng hậu, công chúa cùng nhị hoàng tử không bị gì thì như cũng phần nào hiểu rõ.

Ông ta nghĩ, hồ này là khi xưa vì lấy lòng hoàng hậu mà cho người đào lên, dùng để trồng sen và nuôi cá chép, nhưng hôm nay những chuyện khó hiểu lại liên tục xảy ra xung quanh hồ này, quả thật không thể giữ.

Còn về chuyện viên đá cuội thì lại không ai nhớ đến, cho dù có cũng nghĩ là thứ không sạch sẽ ám hại.

Một cơn gió thổi qua, làm cho từng người điều ớn lạnh sống lưng.