Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 5: Thiên phú tu luyện chung cực

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trên đường phố, Lâm Lăng tùy tiện tìm một cửa hàng quần áo, bước vào mua một bộ quần áo vừa người.

Lúc vừa bước ra khỏi cửa hàng, khóe mắt Lâm Lăng vô tình liếc đến góc tường nơi nóc cửa, nơi đó có kết một tấm mạng nhện.

Mà ở giữa tấm lưới, có một con nhện đang nằm sấp toàn thân màu nâu xám, kích thước khoảng bằng một đầu ngón tay cái.

Đột nhiên, một con muỗi bay qua và vô tình bị mắc kẹt vào lưới.

Thấy thành công bẫy được con mồi, con nhện ngay lập tức chạy đến, nhanh chóng cắn một nhát và phóng nọc độc lên người con muỗi, khiến nó không thể giãy dụa nữa.

Trong nháy mắt, con muỗi đã trở thành một bữa ăn tuyệt vời cho con nhện.

"Hay là thu con nhện này luôn nhỉ.”

Nghĩ thế, trong lòng Lâm Lăng cũng khẽ động.

Hiện tại hắn đang có mười vạn kim phiếu, có thể tìm thêm một sủng vật để tiến hành cường hóa.

Nghĩ đến đây, Lâm Lăng chụp lấy cây gậy gỗ bên cạnh, trực tiếp đâm cho con nhện rơi xuống, sau đó giơ tay chộp tới.

"Đinh, phát hiện ký chủ bắt được một con nhện, có chọn làm sủng vật hay không?"

Lâm Lăng không chút do dự gật đầu nói: "Chọn.”

"Chúc mừng kí chủ đã thu nạp thêm sủng vật, giờ ngài có thể đặt tên cho nó."

"Lang Chu."

Lâm Lăng đặt cho nó cái tên này, ý là chiến lực của nhện, cũng có thể hung mãnh như sói.

"Bing, sủng vật đã được đặt tên."

Âm thanh của hệ thống vang lên, trong lòng Lâm Lăng thầm niệm: "Cường hoá động vật.”

Thoáng chốc, trong đầu Lâm Lăng đột nhiên hiện ra hai hình vẽ động vật.

"Mời vật chủ lựa chọn động vật để cường hóa."

Lâm Lăng khẽ suy nghĩ, chạm nhẹ vào hình ảnh của con nhện kia.

Chọn cường hóa toàn thân, loại sơ cấp chỉ cần một vạn, loại trung cấp thì mười vạn.

Cường hóa sơ cấp Lâm Lăng đã không thèm để vào mắt nữa, dứt khoát lựa chọn trung cấp.

"Bing, cường hóa thành công, Lang Chu tăng lên trung cấp bậc D."

"Chúc mừng đạt được một kỹ năng đặc thù, Độc tố trí mạng."

Trong chớp mắt, mười vạn kim phiếu trong tay Lâm Lăng bỗng dưng biến mất.

Mà sau khi hoàn thành cường hóa trung cấp, thì rõ ràng hình thái của Lang Chu đã có biến hóa không ít.

Thân thể vốn màu nâu xám biến thành màu xanh đậm, hình thể cũng lớn hơn một chút.

Đôi răng nanh trên khóe miệng, vừa nhọn vừa dài, phần mũi nhọn còn loé lên hàn quang sắc bén.

Ngay sau đó, một bảng dữ liệu lóe lên.

[Lang Chu]

Mã số: 002

Chủ nhân: Lâm Lăng

Cấp độ: Trung cấp bậc D

Sức mạnh chiến đấu: 800

Tuổi thọ: 1 năm

Kỹ năng: Độc tố chết người



Đọc tin tức về Lang Chu, Lâm Lăng âm thầm gật đầu.

Bây giờ Công Phu Tiểu Dăng là sơ cấp cấp C, Lang Chu là trung cấp cấp D, hai cái này rõ ràng chênh lệch một bậc lớn.

Cho nên sức chiến đấu của Lang Chu thấp hơn Công Phu Tiểu Dăng, nhưng kỹ năng Độc tố trí mạng của nó cũng coi như là một tuyệt kỹ ám sát không tồi.

"Trốn vào trong túi đi."

Chợt tâm niệm Lâm Lăng khẽ động, Lang Chu lập tức bò dọc theo cánh tay, cực kỳ nghe lời mà bò vào trong túi áo.

Trải qua cường hóa, thân thể của Lang Chu cũng cứng rắn hơn rất nhiều.

Đặt nó trong túi quần áo, cho dù có vô ý đè trúng, cũng sẽ không có vấn đề gì.

"Bing, kiểm tra ký chủ thành công thu nạp sủng vật thứ hai, thái độ tích cực, thưởng một lần rút thăm ngẫu nhiên."

"Xin hỏi chủ có muốn rút thăm trúng thưởng không?"

Ngay khi Lâm Lăng đang muốn rời đi, trong đầu đột nhiên vang lên tiếng nhắc nhở hệ thống.

Lâm Lăng hơi giật mình, thu nạp sủng vật xong còn có phần thưởng đính kèm?

Hệ thống này thật tốt.

"Được."

Lập tức, Lâm Lăng không chút do dự gật đầu nói.

"Bing, rút thăm trúng thưởng xong, chúc mừng kí chủ đạt được thiên phú tu luyện chung cực, các phương diện tu luyện võ học đạt tới mạnh nhất, tốc độ hấp thu linh khí tăng lên gấp trăm lần."

Thiên phú tu luyện chung cực?!

Lâm Lăng sửng sốt, trong lòng chợt mừng như điên.

Thiên phú tu luyện của đại lục Thương Khung, chia làm nhược cấp, cấp thấp, trung cấp, cao cấp, siêu cấp.

Về phần thiên phú chung cực, chính là đỉnh cao của tất cả thiên phú tu luyện.

Thiên phú cao hay thấp sẽ quyết định thành tựu võ đạo của một người.

Thê tử của hắn là Triệu Linh Nhi, mặc dù chỉ thuộc về thiên phú tu luyện cao cấp, thì cũng đã là một nhân tài kiệt xuất trẻ tuổi trong thành Thiên Vũ.

Lâm Lăng có thể cảm nhận được rõ ràng, xung quanh tràn ngập thiên địa linh khí trải rộng mênh mông.

Chỉ cần ý niệm trong đầu hắn khẽ động, lập tức có thể hấp thu cỗ linh khí này vào thân thể, nhanh chóng rèn luyện gân cốt và huyết mạch trong cơ thể, cường hóa thân thể.

Đổi lại trước kia, thân thể suy nhược của Lâm Lăng làm sao cảm ứng được chút thiên địa linh khí nào, càng đừng nói đến chuyện tu luyện.

Nhưng mà hiện giờ, hắn trực tiếp đứng ở đỉnh cao của tu luyện võ đạo.

Chỉ cần siêng năng một chút, đã dễ dàng có thể bước đến đỉnh cao võ đạo, đây chính là biểu hiện của thiên tài.

Phù——!

Sau khi hấp thu thiên địa linh khí tới mức căng tràn thì thân thể của Lâm Lăng bỗng dưng run lên, chợt cảm thấy trong cơ thể phảng phất như có cái gì đó được đả thông, cực kỳ sảng khoái.

“Linh mạch đả thông, Chiến sĩ cấp 1!”

Mặt mày Lâm Lăng đầy vẻ vui mừng, mặc dù hiểu được chuyện gì xảy ra.

Mọi người đều biết, linh mạch cơ thể con người tổng cộng có chín cái, mỗi lần đả thông một cái là có thể đột phá cảnh giới.

Mà vừa rồi, hắn dẫn động linh khí trời đất xâm nhập vào cơ thể, thành công đả thông linh mạch đầu tiên, tương đương với chân chính bước vào con đường võ đạo, đạt tới trình độ nhất cấp chiến sĩ.

"Rốt cục ta cũng đã có thể tu luyện rồi."

Lâm Lăng siết chặt hai nắm tay, cảm thụ lực lượng cường đại chưa từng có trên thân thể, tâm trạng xôn xao.

Điều này cũng có nghĩa là từ nay về sau, hai chữ phế vật, sẽ triệt để không còn dính dáng gì với hắn!

Lâm Lăng hít sâu một hơi, điều chỉnh cảm xúc kích động.

Sau đó mang theo Công Phu Tiểu Dăng cùng với Lang Chu, đi về phía Vương phủ ở cuối đường.

Bây giờ đã là chạng vạng, sắp đến giờ cơm, vừa lúc trở về ăn cơm, sẵn tiện suy nghĩ xem còn con đường kiếm tiền nào khác hay không.

Nhà ăn Vương phủ, tổng cộng có hai gian, một lớn một nhỏ.

Nhà ăn lớn là dành cho người của Vương gia tộc, cùng với một ít quản gia cấp cao, mới có tư cách tiến vào.

Nhà nhỏ tất nhiên là nơi để những người hầu dùng bữa.

Bước chân Lâm Lăng vững vàng, trực tiếp đi về phía nhà ăn lớn, căn bản không có ý định tiếp tục đến nhà ăn nhỏ, nơi những người hầu ăn cơm nữa.

Trước kia hắn không thể nhìn thấy, mặc cho người ta lừa gạt, nhưng bây giờ không giống ngày xưa!

Huống hồ mình là con rể lớn của Vương gia, tuyệt đối có tư cách ăn ở nhà ăn lớn.

Dựa vào tầm mắt của Công Phu Tiểu Dăng, Lâm Lăng vừa đến Vương phủ, lập tức đi thẳng một đường tới nhà ăn lớn.

Cách trang trí trong nhà ăn cũng có chút độc đáo, thoạt nhìn tựa như các quán ăn bên ngoài, hơn nữa còn có phòng ăn riêng.

Đương nhiên, vị trí phòng riêng, đều dành cho những nhân vật cấp cao của Vương gia mới có thể hưởng thụ ưu đãi này.

Bàn ăn bên ngoài, đại đa số đều là tiểu bối trong gia tộc.

Lúc này, nơi này đã có hơn mười người trẻ tuổi đang dùng cơm, nhìn bộ dáng mồ hôi đầm đìa của bọn họ, chắc là vừa mới luyện võ xong.

Mà ở bên cạnh những người trẻ tuổi kia, có một nam tử trung niên gầy gò đứng bên cạnh bàn, thái độ cực kỳ cung kính hỏi bọn họ có cần ăn thêm cơm hay không.

Nhưng mà những con cháu Vương gia kia hình như cực kỳ kén chọn, trăm phương ngàn kế muốn làm khó đối phương.

Từ giọng nói của của nam tử trung niên kia, Lâm Lăng lập tức nghe ra.

Người này là Tam quản gia của Vương phủ, Tần Trì.

Nhiệm vụ của hắn ta chủ yếu quản lý hậu cần ở Vương gia, quản các loại việc vặt vãnh.

Mà nhà ăn này, chính là nơi thuộc phạm vi quản lý của Tần Trì.

Trong trí nhớ, thái độ của Tần Trì đối với mình cực kỳ ác liệt.

Thường xuyên dặn dò mọi người đừng sửa sang lại quần áo, hay giặt giũ cho mình, ngay cả thức ăn cũng vô cùng khắc nghiệt, dám đem thức ăn thừa của người khác cho mình ăn.

Tuy Lâm Lăng mù, nhưng lòng như gương sáng.

Lấy thân phận con rể Vương gia của hắn, những người hầu này căn bản không dám phạm thượng như vậy.

Chỉ có một khả năng duy nhất, đó chính là có kẻ chống lưng lớn mạnh phía sau làm khó dễ, mới có thể để cho những hạ nhân này có thể lộng hành như thế!
« Chương TrướcChương Tiếp »