Ma Long trầm ngâm một lúc, sau đó hoang mang mà trả lời: “Lúc trước sau khi thân xác ta bị chém gϊếŧ, đa số ký ức đều tiêu tán, linh thể chỉ còn lại một vài mảnh, quá trình cụ thể thế nào thì ta đã quên mất.”
Nghe thấy lời này, Lâm Lăng cũng không có hứng thú gặng hỏi mấy mảnh ký ức vụn vặt kia của Ma Long, nếu không đến lúc đó hỏi một câu đã hết ba cái không biết thì chẳng phải là lãng phí thời gian sao.
Chuyện quan trọng nhất hiện tại chính là, Ma Long bằng lòng thần phục hắn và trở thành khí linh. Hắn có được thú linh hùng mạnh cấp thần thú thế này thì chiến lực nhất định có thể tăng lên không ít.
“Nếu đã vậy thì ngươi tự thực hiện nhận chủ đi.” Lâm Lăng cũng không biết phải làm thế nào nên trực tiếp ra lệnh.
Ma Long không dám trì hoãn mệnh lệnh của Lâm Lăng, trên mảnh kiếm gãy lập tức nở rộ một luồng ánh sáng đen, sau đó hiện ra một đồ đằng phù văn huyền ảo.
Đồ đằng phù văn này cực kỳ phức tạp, mà bên trong vòng tròn lại có một con rồng đen quay quanh, chớp động ánh hào quang.
Mà ngay vào lúc Lâm Lăng chưa kịp phản ứng, con rồng đen kia lại đột nhiên động đậy, trực tiếp cắn một cái lên ngón tay đang cầm kiếm của Lâm Lăng.
“Hả?!”
Cơn đau truyền đến từ ngón tay lập tức khiến Lâm Lăng giật mình.
Nhưng hắn nghĩ có lẽ đây là quá trình tự động nhận chủ nên đành phải cố gắng giả vờ bình tĩnh.
Nhưng sau khi tiếp xúc với máu, con rồng đen kia lại như uống phải thuốc kí©h thí©ɧ, bắt đầu điên cuồng nuốt vào.
Lâm Lăng chỉ cảm thấy năng lượng linh mạch và sức mạnh tinh thần trong cơ thể đang bị cắn nuốt rất nhanh.
“Đủ rồi!” Lâm Lăng vội vàng quát bảo ngưng lại.
Nếu hút tiếp như vậy, nói không chừng toàn bộ tu vi của hắn cũng bị phế đi!
Lúc này rồng đen mới tiếc nuối nhả ra, lùi trở về đồ đằng phù văn.
Mà sau khi quay về vị trí cũ, chỉ nghe ‘Xèo’ một tiếng, phù văn như sắt nóng đóng vào mảnh kiếm gãy kia.
Trong phút chốc, trên mũi kiếm nở rộ ánh hào quang lộng lẫy, trái tim Lâm Lăng nhộn nhạo cả lên, mơ hồ cảm thấy mình và mảnh kiếm gãy trong tay đã sinh ra một loại cảm ứng!
Cảm giác này giống như chúa tể có được quyền khống chế tuyệt đối với mảnh kiếm gãy. Hiển nhiên hai bên đã hoàn thành quá trình nhận chủ.
“Chủ nhân, hiện tại ta đã là khí linh của ngài, khi sử dụng kiếm này, ngài có thể điều động sức mạnh long linh của ta để cường hóa thân thể.” Trong mảnh kiếm gãy truyền đến tiếng nói của Ma Long, trong giọng nói lộ ra sự cung kính rất rõ ràng.
Cường hóa thân thể?
Nghe vậy, Lâm Lăng mừng rỡ trong lòng, tay cầm mảnh kiếm gãy, thử thì thầm: “Dẫn động long linh.”
Oanh!
Trong nháy mắt, một linh lực hắc ám thô bạo cực đoan chợt ùa từ mảnh kiếm gãy vào thân thể Lâm Lăng, nhanh chóng lan ra khắp người.
Gân cốt cả người Lâm Lăng lập tức giãn ra, thân thể truyền ra tiếng bùm bùm vang dội.
Ngay sau đó, năng lượng dồi dào khiến cho từng khối cơ bắp trên người hắn bành trướng lên, trực tiếp căng vỡ cả quần áo.
Mà dưới sự thay đổi này, cánh tay, làn da của Lâm Lăng nhanh chóng mấp máy, một lớp vảy đen dày đặc đột nhiên hiện lên, bao trùm toàn bộ cánh tay phải!
Cùng lúc đó, khí tức trên người Lâm Lăng cũng điên cuồng tăng vọt với tốc độ kinh người!
“Đây là... Cánh tay vảy rồng!”
Mượn dùng thị giác của Công Phu Tiểu Dăng, Lâm Lăng thấy được biến hóa của bản thân, hắn lập tức lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên. Nhìn mình như biến thành một Berserker (1), Lâm Lăng cực kỳ kích động, cảm thấy cả người như tràn ngập sức mạnh vô tận.
(1) Berserker: là nhóm chiến binh tinh nhuệ và thuộc cộng đồng theo tín ngưỡng shaman
So với lúc trước, ít nhất thực lực của hắn đã tăng vọt lên mấy lần.
Tuy rằng hiện tại hắn chỉ có tu vi chiến sĩ cấp 1, nhưng đối mặt với chiến sĩ cấp 2, Lâm Lăng tự nhận cho dù không có Công Phu Tiểu Dăng hoặc là pháp thuật thì chỉ dựa vào sức mạnh thân thể cũng có khả năng đánh một trận!
“Bởi vì tu vi hiện tại của chủ nhân còn thấp, chỉ có thể dẫn động một phần sức mạnh long linh của ta mà thôi.” Giọng nói của Ma Long lộ ra chút quái dị, hình như có cảm giác mình mắc mưu bị lừa.
Nó vốn cho rằng Lâm Lăng là một cường giả nhân loại đứng đầu, không ngờ lại chỉ là một người mới vừa đả thông linh mạch. Nhưng hiện tại nó đã nhận chủ, dưới sự trói buộc các quy tắc của phù văn , nó phải hoàn toàn trung thành.
Cho nên dù phát hiện Lâm Lăng không phải cường giả, nó cũng không sinh ra chút suy nghĩ phản kháng nào.
“Về sau khi tu vi tăng lên thì có thể điều động càng nhiều sức mạnh long linh, thì ra là thế.” Lâm Lăng lẩm bẩm một mình, trong mắt có sự vui sướиɠ không che giấu được.
Hiện tại trên cơ thể hắn chỉ có cánh tay là long hóa được thôi, vậy có phải sau này hắn có thể biến thân thành long nhân, thậm chí lột xác thành trở thành người của Long tộc?
Nghĩ vậy, cảm xúc của Lâm Lăng thật mênh mông.
“Nghe vừa rồi ngươi nói, tảng đá này tên là Thiên Vẫn Thạch, nó có lai lịch gì?”
Sau đó Lâm Lăng chuyển lực chú ý về hướng cục đá màu đen bên tay trái, cảm thấy tò mò về khối đá kỳ quái có thể phong ấn cả Ma Long.
Chỉ có thể trông đợi những mảnh ký ức vụn vặt của Ma Long xem nó có nhớ ra được lai lịch của Thiên Vẫn Thạch này hay không.
“Thiên Vẫn Thạch không phải là loại đá bình thường, mà là thứ kim loại Tinh Ô hiếm có được tinh luyện ra từ thiên thạch ngoài vũ trụ, kiên cố không gì phá nổi.”
Ma Long suy tư một lúc, sau đó nói: “Trong tảng đá này ẩn chứa một không gian hắc ám, nếu như mảnh kiếm gãy cắm vào đó, ta sẽ rơi vào trạng thái phong ấn vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời.”
Lâm Lăng hơi kinh ngạc mà nhìn Thiên Vẫn Thạch trong tay, không ngờ trong khe đá đó còn tồn tại một không gian hắc ám.
Không phải là hố đen đó chứ?
Lâm Lăng suy ngẫm một lúc, sau đó bỏ đi ý tưởng muốn vận dụng sức mạnh tinh thần để tra xét bên trong.
Dù sao cả thần thú khủng bố như Ma Long cũng bị không gian hắc ám kia giam cầm phong ấn, hắn thì càng không cần phải nói.
Tuy có thể dựa vào hệ thống để giải khóa, nhưng Lâm Lăng cũng không dám bảo đảm một khi linh hồn mình bị phong ấn thì thứ như hệ thống còn có thể xuất hiện nhảy nhót hay không.
Vì phòng ngừa bất trắc, Lâm Lăng ngăn chặn xúc động tò mò trong nội tâm, sau đó cất Thiên Vẫn Thạch vào trong túi.
Nhưng nhìn cái túi quần tràn đầy đến căng phồng kia, nhìn thế nào cũng cảm thấy khó chịu, hơi ảnh hưởng phong cách ăn mặc.
Còn có mảnh kiếm gãy ‘Phệ Long Kiếm’ này nữa, hắn cũng không thể cắm trên đai lưng mỗi ngày đúng không?
Đương nhiên, chủ yếu chính là thẻ vàng, đó là thẻ lương của Lâm Lăng, mỗi tháng có thể nhận được tiền lương ngàn vạn, nếu mất thì quá lỗ còn gì!
“Xem ra phải đi mua một cái túi trữ vật.”
Hiện tại đã có được khá nhiều tài sản, Lâm Lăng cũng bắt đầu suy xét đến vấn đề này.
Túi trữ vật tốt hơn ba lô gấp trăm lần, bên trong có không gian kỳ dị, có thể thu nạp bất cứ vật phẩm nào, đi ra cửa cũng cực kỳ tiện dụng.
Tuy rằng giá cả tương đối đắt, nhưng đối với Lâm Lăng của hiện giờ thì con số đó hoàn toàn không đáng nhắc tới.
“Tiểu Dăng, Tiểu Chu, lại đây nào.”
Sau đó, dưới sự triệu hồi của Lâm Lăng, Công Phu Tiểu Dăng và Lang Chu đang đi vòng quanh căn phòng lập tức chạy vội tới, đều ngoan ngoãn sắp hàng trước mặt Lâm Lăng.
“Hiện tại trong túi dư dả, có thể tăng năng lực của chúng nó lên.”
Khóe miệng của Lâm Lăng nhếch lên một ý cười.
Trước mắt, cấp bậc của Công Phu Tiểu Dăng là cấp C sơ cấp, thực lực có thể sánh ngang với chiến sĩ cấp 3 đỉnh cao.
Lang Chu là cấp D trung cấp, chiến lực còn kém, nhưng có kỹ năng “Độc tố trí mạng” nên nó cũng không yếu.
Huống chi, chỉ cần hoàn thành một lần tiến hóa cao cấp và tiến hóa vương cấp thì Lang Chu có thể thỏa mãn điều kiện lên đến cấp C.
Thậm chí đến lúc đó, nhờ vào đặc thù chủng loại, chiến lực của nó còn mạnh hơn cả Công Phu Tiểu Dăng.